Chạm nhẹ  rời . Cách một  bằng một ngón tay,  hỏi  : "Như  đủ ?"
 còn  kịp phản ứng     mặt đẩy  phòng chứa đồ. "Loảng xoảng..." 
 
Những chiếc thùng carton đổ nghiêng xuống đất, suýt nữa thì   vấp ngã.  chống hai tay   lưng  đó,   hình Phó Tư Vọng che khuất gần hết ánh sáng le lói hở qua khe cửa. 
 
Ánh mắt    chút u ám, chất chứa những cảm xúc khó hiểu. Tiến  gần,   gần hơn nữa. "Chia tay với  ." 
 
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Đó là câu  cuối cùng của  ,  xong liền hôn xuống. "Ưm..." 
 
Đầu óc  trống rỗng,  ép ngẩng đầu lên. Cho đến khi cổ tay  siết chặt đến mức  đau,  mới đẩy Phó Tư Vọng . Do ánh sáng lờ mờ, âm thanh trở nên đặc biệt nhạy cảm. 
 
Tiếng thở dốc nặng nề hết tiếng  đến tiếng khác, vô cùng êm tai, như tiếng kèn hiệu báo hiệu chiến thắng. Phó Tư Vọng chẳng lẽ tưởng  đang ở bên Lạc Nghiên? Vậy bây giờ   đang  gì, chen chân  tình yêu của  khác ?  khẽ mỉm , thuận theo lời   đáp: "Được thôi."
Tuần tiếp theo,    tìm Lạc Nghiên. Giữa  và Phó Tư Vọng rốt cuộc là quan hệ gì,    ,  cũng  bao giờ  rõ. 
 
Phó Tư Vọng dường như hài lòng với điều . Kể từ ngày hôm đó, chiếc hộp Pandora   mở , con quỷ của dục vọng lẻn  trần gian gây họa. Đôi khi,  thậm chí còn nghi ngờ Phó Tư Vọng    chứng nghiện tiếp xúc da thịt  . 
 
Phó Tư Vọng  thích  ?   . Chỉ là  giờ tự học buổi tối, mỗi nụ hôn trong khu rừng nhỏ vắng , đều là một bữa tiệc dụ dỗ  sa ngã. Khi thở   ,  mắt  hiện lên khuôn mặt của . 
 
Bà   , chỉ   như ... Móng tay  bấm chặt  lòng bàn tay, tìm  một chút tỉnh táo. Chưa đủ, như  vẫn  đủ.   khiến Phó Tư Vọng yêu .
Ngày đó cuối cùng cũng đến. Khương Thận bóng gió mời   gặp dì Kiều một cách chính thức.  đồng ý ngay. Khương Thận tưởng  cuối cùng cũng  nghĩ thông suốt, vẻ mặt vui mừng  giấu , lập tức quyết định chuyện . 
 
Tầng cao nhất của một khách sạn năm  nào đó. Nhân viên phục vụ bày biện món khai vị, nối đuôi   . Các món ăn  lựa chọn kỹ lưỡng, màu sắc bắt mắt,  thể thấy Khương Thận  tốn  ít tâm tư cho dì Kiều. 
 
    chút khẩu vị nào, chỉ cảm thấy trong đầu  chút hưng phấn. Không nhịn  nghĩ, lát nữa Phó Tư Vọng  thấy , sẽ lộ  biểu cảm gì đây? Sau khi bày xong thức ăn, cánh cửa lớn  đóng , căn phòng chìm  im lặng c.h.ế.t chóc. Không lâu    nhân viên phục vụ đẩy . 
 
"Anh Thận!" Dì Kiều mặc một chiếc váy bó sát  tinh tế,  gọi bố  một cách nũng nịu,   về phía . Với vẻ lấy lòng : "Đây là Lan Lan  , con gái lớn thật xinh ." 
 
Trên mặt dì Kiều gần như   thấy dấu vết của thời gian, chắc hẳn bà   chăm sóc da  kỹ lưỡng. 
 
  hề  bà  mua chuộc, bước qua bà ,  về phía   . Phó Tư Vọng tuy chỉ mặc áo sơ mi trắng quần đen bình thường, nhưng nhờ chiều cao chân dài, cả  trông sạch sẽ gọn gàng, đặc biệt nổi bật. 
 
Có một khoảnh khắc,    dám  thẳng  mắt  .  dù  ,  cũng  thể cảm nhận , ánh mắt đó từ lúc bước  cửa,   hề rời khỏi . 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tinh-yeu-trong-man-suong-thu-han/p7.html.]
Khương Thận  nhận  bầu  khí kỳ lạ giữa chúng , tự ý giới thiệu: "Lan Lan, đây là  Tư Vọng của con." 
"Chào ." Vẫn là Phó Tư Vọng lên tiếng . Cậu    chằm chằm, vẻ mặt  bình tĩnh, bình tĩnh đến mức  chút kỳ lạ. Cứ như thể đây là  đầu tiên chúng  gặp mặt .
  đổi thái độ   khác với khi đối diện với Kiều Vi,  tươi rói: "Chào dì Kiều, chào Phó ca ca."
Lúc  xuống,  vô tình  thấy Khương Thận nhỏ giọng khuyên Kiều Vi an tâm.
"Anh  bảo , hai đứa trẻ cùng tuổi chắc chắn sẽ  chuyện hợp , em  cần lo lắng ."
 cúi đầu nghịch đũa, trong lòng  lạnh.
 và Phó Tư Vọng, đến hôn cũng  hôn , nào chỉ là quan hệ  chuyện hợp .
Suy nghĩ của Kiều Vi đều thể hiện rõ  mặt.
Thấy   hề  vẻ bài xích bà  như trong tưởng tượng, bà  nhanh chóng ngẩng đầu lên, tự nhiên hóa  thành nữ chủ nhân.
Khương Thận chỉ hứa cho bà  một đám cưới, bà  liền cho rằng  bước chân   cửa nhà họ Khương  ?
Thật là ngây thơ.
Một bữa cơm, ăn mà như .
Phó Tư Vọng   với  thêm một lời nào.
Từ khóe mắt,  chỉ thấy   liên tục uống rượu.
Ngay đối diện, Khương Thận đang gắp thức ăn cho Kiều Vi,  mặt Kiều Vi lộ  vẻ mặt  thể coi là hạnh phúc.
 bỗng nhiên thấy buồn nôn.
Ra nhà vệ sinh hít thở  khí, cuối cùng cũng thấy dễ chịu hơn nhiều.
Đi  ngoài,  ngờ Phó Tư Vọng  ở bên ngoài.
Ánh mắt  lướt nhẹ qua   , tiếp tục   ngoài.