TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-12-05 10:25:41
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hành rửa mặt xong, cô vẫn còn đang thoa kem.

‘Tách’ một tiếng, đèn phòng khách tắt.

Cố Hành bước , đóng cửa phòng ngủ , cài then.

Cả hai lời nào, Cố Hành phòng trong, vang lên tiếng ‘sột soạt’ là đang đồ ngủ.

‘Cạch’ một tiếng, mở cửa tủ quần áo.

Tô Chiêu Chiêu cảm thấy tim đập thình thịch còn nhanh hơn.

Thoa kem chậm đến mấy cũng xong, cuối cùng cô cũng dậy, rề rà bước phòng trong.

“Tắt đèn , em đồ ngủ,” cô .

‘Tách’, Cố Hành tắt đèn.

Tô Chiêu Chiêu ở mép giường, lưng về phía , cởi từng chiếc cúc áo sơ mi, cởi bỏ quần áo, để lộ chiếc áo ba lỗ nhỏ mặc bên trong.

Căn phòng tối mờ mờ, thể rõ gì, chỉ thấy đường cong eo và cánh tay thon thả của cô khi cởi áo.

Một tia sáng bạc của ánh trăng xuyên qua khe hở giữa rèm cửa sổ và mành cỏ, khẽ đổ xuống bờ vai trần mịn màng của cô, và cũng sáng lên đường cong gợi cảm cơ thể cô.

Cố Hành thêm nữa.

Khoảnh khắc tiếp theo, cô mặc đồ ngủ , che kín mít.

Cố Hành trong lòng hụt hẫng, hiểu nhất định mặc đồ ngủ.

Tô Chiêu Chiêu xuống.

Khoảnh khắc , trong lòng cô vẫn đang đấu tranh, Chiêu Chiêu A và Chiêu Chiêu B đối đầu . Chiêu Chiêu A: Xông lên! Nhào tới, nắm quyền chủ động!

Chiêu Chiêu B: Sợ quá…

Chiêu Chiêu A: Sớm muộn gì cũng ngày thôi, dù cũng thèm bấy lâu , ngại ngùng gì nữa?

Chiêu Chiêu B: Sợ quá…

Chiêu Chiêu A: Nếu chủ động nhào tới, cô phép rút lui đấy!

Chiêu Chiêu B: … Được .

Đến đây nào!

Tô Chiêu Chiêu giường với vẻ mặt như sắp hy sinh, hai tay đan chéo đặt bụng.

Lại một lúc nữa trôi qua.

Hửm?

Không động tĩnh gì?

lúc cô mở mắt , Cố Hành lật đè lên.

“!”

Cô nên nhắm mắt tiếp tục mở mắt đây?

Hơi thở đàn ông bao trùm lấy cô như một ngọn lửa, Tô Chiêu Chiêu tự chủ nhắm mắt .

Cô cảm nhận , môi đặt lên trán cô, đến má, tai, cổ…

“Phì!”

Cố Hành ngẩng đầu lên.

Tô Chiêu Chiêu c.ắ.n môi : “Xin , tiếp tục . … Chỉ là nhột.”

Cứ như một chú cún con cọ qua cọ ở cổ cô .

Anh rốt cuộc đấy?

Tô Chiêu Chiêu ngoài việc thực hành, kiến thức lý thuyết thì vững vàng lắm, cái nên xem và cái nên xem đều lén lút xem qua.

Ở điểm , cô cảm thấy lẽ mạnh hơn Cố Hành một chút.

Giọng Cố Hành khàn khàn: “Mai sẽ cạo râu.”

“Ừm.”

Rồi Cố Hành hỏi: “Sức khỏe em ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-104.html.]

Tô Chiêu Chiêu: “… Nếu cứ hỏi thế, em sẽ bảo là đấy.”

Phụ nữ đoan trang đều mà!

Anh khẽ một tiếng, tiếp tục.

Một tay chống lên gối, tay giữ lấy vai cô, bao phủ lấy cô thật chặt.

Anh từ từ dò dẫm, lòng bàn tay luồn từ gấu áo ngủ, bàn tay thô ráp, Tô Chiêu Chiêu hề cảm thấy da thịt đau, trái , trong sự vuốt ve thô ráp , cô c.ắ.n chặt môi.

Tiếng thở dốc của hai trong bóng tối ngày càng nặng nề.

Trong cảnh , Tô Chiêu Chiêu nghĩ đến việc vẫn hôn cô.

Chẳng lẽ bây giờ hôn môi ?

Hay là, ?

Khi c.ắ.n tai cô, cô đầu , c.ắ.n nhẹ lên môi một cái.

là chỉ c.ắ.n nhẹ một cái, buông .

Cứ như là vô tình .

Cố Hành đầu tiên là ngẩn , thử hôn cô.

Buông , đè xuống, cọ xát.

Tô Chiêu Chiêu ngửa đầu đón nhận, để từ từ dò dẫm, học hỏi.

Chịu đựng sự nhiệt tình của .

Một kiến thức lý thuyết phong phú, kinh nghiệm thực chiến bằng , ít thầm tưởng tượng.

Một kinh nghiệm, nhưng ít, gần như là , hơn nữa còn bỏ bê lâu

Từ từ từ từ dò dẫm, trở nên gấp gáp, thô bạo, kìm nén .

Anh nhớ cô sức khỏe , nên cố gắng kiểm soát bản .

Tô Chiêu Chiêu cảm thấy giống như một con thuyền đang lướt sóng biển, gió lớn và sóng trào cuồn cuộn cuốn lấy.

còn cách nào khác, chỉ thể bám lấy , để bản những đợt sóng đ.á.n.h lật thuyền.

Ngoài cửa sổ, ngay cả mặt trăng cũng hổ trốn .

Đêm, khuya .

Không qua bao lâu, Tô Chiêu Chiêu chỉ mệt đến mức cử động dù chỉ một ngón tay, mắt nửa nhắm nửa mở, dường như ngủ nhưng ngủ.

Cố Hành ôm cô lòng, thở dốc.

Một lát , buông cô , lật xuống giường, mở cửa ngoài.

Khi trở , Tô Chiêu Chiêu ngủ , lên giường xuống, đưa tay ôm cô lòng.

Tô Chiêu Chiêu dậy muộn.

Nằm giường hồi tưởng chuyện tối qua, ôm chăn lăn qua lăn .

Trong lòng dâng lên bong bóng vui sướng.

Thì là như thế ~

Rồi vui quá hóa buồn: “Ôi cái eo của …”

Đàn ông sức khỏe quá, cũng khổ sở thật!

Tô Chiêu Chiêu đau lưng mỏi eo, giường mà cảm thấy chân run run.

Mãi một lúc mới quen .

Đợi cô mặc quần áo xong , Cố Hành vặn đưa hai đứa trẻ đẩy cửa bước .

Trong tay còn xách theo hộp cơm, họ tập thể d.ụ.c xong, tiện thể ghé căng tin lấy bữa sáng.

“Dậy ,” Cố Hành hỏi.

“Ừm.” Tô Chiêu Chiêu trời đất, nhưng .

“?”

Cố Hành tưởng cô đang giận.

Loading...