TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 110

Cập nhật lúc: 2025-12-05 10:31:24
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cánh tay cô tối qua muỗi đốt, nổi lên mấy nốt nhỏ.

“Được , lấy một chai .”

Cô bán hàng ngưỡng mộ: “Chồng cô thương cô thật.”

Tô Chiêu Chiêu Cố Hành một cái.

Cố Hành mặt đổi sắc trả tiền.

Hai nán mua sắm nữa, khỏi trung tâm thương mại đến rạp chiếu phim.

Rạp chiếu phim hôm nay chiếu bộ 《Du kích bình nguyên》, họ đến đúng lúc, suất chiếu gần nhất là mười phút nữa.

Cố Hành mua vé.

Bên ngoài rạp chiếu phim lớn tuổi xách làn bán hạt dưa, lạc rang, gói trong giấy báo cũ, năm xu một gói.

Cũng ai xua đuổi, ở thành phố, những gia đình cảnh khó khăn phép những việc buôn bán nhỏ.

Cố Hành mua một gói hạt dưa đưa cho Tô Chiêu Chiêu cầm, đến tiệm tạp hóa nhỏ bên cạnh mua hai chai nước ngọt ga.

Không Coca-Cola và bắp rang bơ, nhưng hạt dưa và nước ngọt cũng tuyệt.

Bắt đầu soát vé, tự giác xếp hàng, Cố Hành dẫn Tô Chiêu Chiêu , thỉnh thoảng còn xem cô theo kịp .

Mỗi , Tô Chiêu Chiêu đều mỉm với .

Rạp chiếu phim trông vẻ khá lâu đời, chắc chắn xây dựng từ thời Dân Quốc.

Trang trí bên trong rạp vẫn mang phong cách thịnh hành thời đó, giấy dán tường cổ điển, màu sắc sặc sỡ, sàn nhà lát gỗ, những vết xước và chỗ mất, dấu vết thời gian hiện rõ, đèn đồng cổ điển treo trần nhà phát ánh sáng dịu nhẹ.

Tô Chiêu Chiêu theo Cố Hành bước phòng chiếu.

Bên trong phòng chiếu ánh sáng lờ mờ, những đang tìm chỗ của .

Ghế bố trí bậc thang.

Vị trí của họ ở phía , khi bước lên bậc thang, Cố Hành kéo tay cô một cái, nhanh chóng buông , sợ khác thấy.

Tìm chỗ , Cố Hành đưa chai nước ngọt cho cô: “Uống .”

Thấy Tô Chiêu Chiêu tò mò ngang dọc: “Chưa bắt đầu , lát nữa bắt đầu đèn sẽ tắt, đừng sợ.”

mới sợ.

Cố Hành nghĩ đây là đầu cô rạp chiếu phim, dặn dò cô như dắt trẻ con .

Tô Chiêu Chiêu hiểu ý, gật đầu ngoan ngoãn ‘ừm’ một tiếng.

Cầm chai nước ngọt uống một ngụm, bốc một nắm hạt dưa cắn, chờ phim bắt đầu.

Màn hình sáng lên, đèn tắt.

Bộ phim là đen trắng, bây giờ phim màu, chất lượng hình ảnh rõ nét lắm, nhưng Tô Chiêu Chiêu vẫn xem chăm chú.

Cố Hành thấy , cảm thấy đưa cô đến đây là đúng .

Những đang hẹn hò bây giờ đều thích đến rạp chiếu phim.

Trong phòng chiếu, nam nữ, hầu hết đều là từng cặp.

Tô Chiêu Chiêu cũng nhận , cặp đôi mặt cô chắc là một cặp tình nhân, hai họ thật buồn , rõ ràng quen nhưng cố ý chừa một trống ở giữa, vai cũng dám chạm .

Người nam cũng cầm nước ngọt và hạt dưa, đưa cho nữ ăn.

Đương nhiên cũng những táo bạo hơn, lén lút nắm tay trong bóng tối.

Trong phòng chiếu thực hề yên tĩnh, luôn tiếng chuyện lầm rầm, , trống giữa hàng ghế và hàng ghế hẹp, gây một tràng than phiền.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-110.html.]

Lại những lén lút trốn vé xem, họ bằng cách nào, từng một chỗ thì luôn bậc thang.

Giữa chừng nhân viên soát vé , thấy , những trốn vé chạy , trốn ở , đợi nhân viên chạy xem tiếp.

Tô Chiêu Chiêu hai việc cùng lúc, xem phim, quan sát những khía cạnh khác của cuộc sống.

Liếc Cố Hành đang chăm chú màn hình.

Cố Hành lập tức nhận , ghé sát hỏi nhỏ: “Có em vệ sinh ?”

Tô Chiêu Chiêu: “… Không .”

Chỉ là chuyện thôi.

Cô vẫn còn nhớ lúc nãy đây Cố Hành kéo tay cô buông ngay lập tức.

Cô đưa tay qua, trực tiếp nắm lấy tay .

Cố Hành: …

Nhìn xung quanh, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô đặt lên đùi , còn xoa xoa.

Tô Chiêu Chiêu suýt bật thành tiếng.

Cho đến khi xem xong phim, tay Cố Hành vẫn buông.

Đèn trong phòng chiếu sáng lên, bàn tay đang nắm của hai phía thấy, Tô Chiêu Chiêu còn thấy nam phía : “Cậu kìa.”

Người nữ cùng đỏ mặt mắng một tiếng.

Mắng một câu lưu manh.

Cố Hành lưu manh buông tay , dậy, mặt đổi sắc, tim loạn nhịp: “Đi thôi, ăn trưa.”

Hai khỏi rạp chiếu phim, trả chai nước ngọt.

“Em ăn gì?”

“Gì cũng .”

“Vậy dẫn em ăn ở một quán lâu đời nhé.”

Tô Chiêu Chiêu theo Cố Hành, bảo ăn thì đó.

Tưởng là đến quán ăn quốc doanh cô từng đến, ai ngờ , theo rẽ qua rẽ mười mấy phút, đến một cửa tiệm ăn.

Cửa tiệm trông khá sang trọng, giống như rạp chiếu phim, trang trí từ thời Dân Quốc, tấm biển hiệu hai chữ Lý Ký theo kiểu rồng bay phượng múa.

Vừa bước quán nhân viên phục vụ đến chào.

Dẫn họ đến một chỗ gần cửa sổ xuống.

Đưa hai cuốn thực đơn cho Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành, rót nước đặt mặt họ, dịch vụ .

Khoảnh khắc , Tô Chiêu Chiêu cảm giác như đang ở thời hiện đại, chứ thập niên năm mươi.

Tô Chiêu Chiêu cúi đầu xem thực đơn, so sánh với giá cả ở quán ăn quốc doanh cô đến, thảo nào dịch vụ , đắt thật!

Các món ăn cũng đa dạng, như các quán ăn nhỏ bên ngoài, mỗi ngày chỉ phục vụ vài món.

“Anh từng đến đây ?”

Cố Hành gật đầu: “Từng với lãnh đạo hai , quán mở nhiều năm , giờ chuyển sang công tư hợp doanh, gian và hương vị đều ngon, một buổi tiếp đón công khai sẽ tổ chức ở đây.”

Không công khai, tức là chiêu đãi bạn bè riêng tư thôi.

“Vậy gọi món , chắc chắn món nào ngon.”

Cố Hành khép thực đơn : “Vậy gọi món vịt tám báu…”

Loading...