TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:09:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một hồi lâu, đôi môi dán chặt mới tách .

Cả hai đều phát tiếng thở dốc nhẹ.

Tô Chiêu Chiêu bật thành tiếng.

Cố Hành hít sâu một : “Cười gì?”

Tô Chiêu Chiêu tươi : “Cười giở trò lưu manh, Đoàn trưởng Cố, đây là ban ngày đó nha!”

Tai Cố Hành đỏ bừng, tay siết chặt, ôm cô sát lồng n.g.ự.c : “Chỉ cần em thấy giở trò lưu manh là .”

Tô Chiêu Chiêu đương nhiên thấy, cô còn thích, đối với yêu đương nhiên ôm ấp, kề cận.

Ở nhà mà còn cách xa ba thước, cô em với .

Hôm nay nhà tắm công cộng mở cửa, Cố Tưởng và Cố Niệm tập luyện xong sớm hơn một chút.

Tô Chiêu Chiêu nấu cháo , hấp cà tím, trộn gỏi, đợi hai đứa tắm xong về, hâm nóng vài cái bánh trung thu là thể ăn .

“Mẹ ơi, phim ạ?” Trên đường đến nhà tắm công cộng, Tô Chiêu Chiêu khoác tay con gái: “Hay lắm, đợi Quốc Khánh nghỉ lễ sẽ dẫn hai đứa xem.”

“Cô giáo Quốc Khánh sẽ chiếu phim ở quảng trường nhỏ.”

Quảng trường nhỏ mà Cố Niệm thực là cái bãi đất trống con đường chính cách cửa hàng cung tiêu xa.

Vào mùa hè, buổi tối, nhiều thích quảng trường nhỏ hóng mát.

Bên cạnh còn dựng một bảng tuyên truyền, đổi chính sách thông báo gì đều dán lên đó.

“Con các bạn , mỗi năm đều chiếu hai lận, miễn phí ạ. Bọn con thành phố là cần rạp chiếu phim nữa .”

“Thế , lúc đó chúng cùng xem nhé.”

“Vâng. Cả bố nữa.”

“Đương nhiên .”

Tắm xong về, Tô Chiêu Chiêu hâm nóng bánh trung thu, cần cho dầu, dùng lửa nhỏ từ từ chiên trong chảo, lúc ăn lớp vỏ ngoài giòn rụm, khác gì bánh lò.

Thời tiết bánh trung thu cũng để lâu, tối đa chỉ ba, bốn ngày, nên lúc ăn cũng cần nghĩ ngợi ăn từ từ, mỗi hai cái, Tô Chiêu Chiêu chiên tám cái một lúc, dùng món chính ăn kèm cháo.

Cố Tưởng và Cố Niệm thích, đều bảo ngon.

Cố Hành uống một ngụm cháo: “Nếu Quốc Khánh thành phố mà còn bán, thì mua thêm hai cân về ăn.”

Hai em đều lắc đầu: “Không bảo đơn vị sẽ phát bánh trung thu , ăn bánh đó là ạ.”

“Hai đứa thích ăn , bánh đơn vị phát nhân thịt tươi .”

“Chỉ cần là bánh trung thu thì chắc chắn đều ngon ạ! Bọn con cũng thích ăn.”

Chúng kén chọn.

Trước đây từng ăn bánh trung thu, chỉ thấy con nít nhà ở quê ăn, đây là đầu ăn, chỉ thấy bánh thơm giòn, bánh vị khác chắc cũng thế.

Đối với Cố Tưởng và Cố Niệm, món gì là ngon cả.

Tô Chiêu Chiêu : “Chuyện đó để , còn chắc bán .”

Ngày hôm là ngày nghỉ, cả nhà chỉ Tô Chiêu Chiêu , sáng sớm thức dậy, Cố Hành xong bữa sáng.

Lúc ăn sáng Tô Chiêu Chiêu hỏi : “Hôm nay định gì?”

Cố Tưởng và Cố Niệm cũng bố, chúng theo sự sắp xếp của bố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-115.html.]

Cố Hành thực sự sắp xếp gì, hôm qua xin nghỉ , đang nghĩ nên đến doanh trại một chuyến .

“Bài tập của hai đứa xong hết ?”

“Tối qua xong ạ, Chu Tiểu Quân rủ bọn con leo núi, con và em gái đều .”

Leo núi ?

Trước đây ở quê, chúng ngày nào cũng lên núi tìm đồ ăn, bây giờ cần tìm đồ ăn nữa, nên lắm.

“Vậy dẫn hai đứa đến doanh trại , trong xem một chút, mở mang tầm mắt.”

“Thật ạ?” Mắt hai em sáng lên.

Cố Hành gật đầu: “Đương nhiên là thật.”

Hai em vui mừng khôn xiết, tốc độ ăn cơm cũng nhanh hơn.

Tô Chiêu Chiêu : “Hai đứa cứ chơi , đây.”

Thực cô cũng xem thử.

Đáng tiếc.

Cửa hàng cung tiêu mở cửa lâu, hai cô gái trẻ đến, trang phục giống như ở các làng gần đó.

“Đồng chí, bán bánh trung thu ?”

Tô Chiêu Chiêu lắc đầu: “Chưa hàng, lẽ đợi vài ngày nữa.”

Hai cô gái thất vọng.

Một trong đó : “ cứ tưởng , ở thành phố bắt đầu bán.”

“Thế thì thành phố mua?” Người đề nghị.

“Đi thành phố còn tốn tiền xe , thôi, đợi thêm chút nữa , mấy ngày sẽ đến thường xuyên hơn, chắc chắn sẽ mua .”

Nói chỉ loại vải mới lên kệ tuần hỏi: “Cái bán thế nào?”

chỉ loại vải nhung kẻ mới lên kệ tuần , cửa hàng chỉ hai màu: màu vàng gừng và màu xanh đậm đang thịnh hành nhất.

Chưa kịp để Tô Chiêu Chiêu mở lời, cô gái bên cạnh : “Ba đồng tám hào bảy xu một mét, cô , đó ghi đấy, gọi là vải nhung kẻ.”

Tô Chiêu Chiêu , lấy một cuộn vải xuống cho họ xem.

Hai sờ , ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên: “Dày dặn thật!”

, loại vải thích hợp để may áo khoác ngoài, là sản phẩm mới do nhà máy trong nước tự sản xuất, cửa hàng cung tiêu cũng chỉ vài cuộn thôi, bán hết thì khi nào mới hàng .”

Vải nhung kẻ từ lâu, nhưng là ở nước ngoài, còn trong nước, bây giờ mới bắt đầu tung thị trường.

Loại vải , ngay cả đến thế kỷ hai mốt cũng vẫn thịnh hành trở , là thời trang, bảo là quê mùa.

nó bền bỉ.

Nên Tô Chiêu Chiêu cũng mua, mua cả hai màu, mua vải xong mang đến tiệm may, đặt may áo khoác.

Dạo tiệm may bận, bận sửa trang phục biểu diễn cho đoàn văn công, Lưu Quế Lan , phiền phức, để hiệu ứng sân khấu , trang phục biểu diễn rộng quá cũng chật quá, cứ sửa sửa .

Áo khoác cô đặt may, còn khi nào mới xong.

Hai cô gái : “Vải mới , thảo nào đây từng thấy.”

Vừa thích thấy loại vải đắt.

Loading...