TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 116

Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:22:24
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng vẫn dùng tiền và phiếu, vui vẻ xách vải .

Vừa trò chuyện: “Mình mang về tự nhé.”

“Được, nhanh lắm, hai ngày là xong.”

“Ước gì máy may nhỉ.”

Tô Chiêu Chiêu cũng thầm trong lòng, ước gì máy may, cô thể tự may quần áo, cần chờ đợi.

Đáng tiếc là phiếu.

Buổi trưa đóng cửa hàng về ăn cơm.

Cô về đến nhà thì Cố Hành đang bận rộn trong bếp.

Cơm nấu xong, chỉ còn thiếu món xào.

Tô Chiêu Chiêu bước nhận lấy cái xẻng xào rau: “Để em cho.”

Cố Hành đưa: “Em nghỉ , xong ngay đây.”

“Cứ để em , em xào ngon hơn.”

Đây là sự thật, Cố Hành giỏi việc xào nấu, chỉ luộc trứng và nấu cháo, , bây giờ còn thêm một kỹ năng nữa là rán trứng.

Đương nhiên, cũng xào rau, lớn mà, chỉ cần , nhưng chắc chắn là liên quan gì đến hai từ ngon miệng.

Thêm đó còn luống cuống tay chân.

Cố Hành đưa xẻng xào rau cho Tô Chiêu Chiêu: “Anh học từ từ, lúc em bận cũng thể nấu cơm cho hồn.”

Trong lòng , hề chuyện đàn ông bếp, gia đình cả hai đều , ai về thì đó nấu.

“Được thôi, cứ từ từ học.”

Chồng cầu tiến, vợ đương nhiên ủng hộ .

“Món xào nhé, em sẽ xào.”

“Được.”

Sáng Cố Hành chợ mua thịt, trưa nay một món mặn, khoai tây nhỏ thái lát, xào với thịt ba chỉ, dầu mỡ xèo xèo, mùi thấy thơm.

Dầu mỡ từ thịt ba chỉ tiết , Tô Chiêu Chiêu để một ít trong chảo, phần còn đổ nồi đất nhỏ đựng mỡ heo.

“Xong , xào , cần cho thêm dầu nữa, trong chảo dầu .”

Xào xong rửa chảo là thể , trong chảo là dầu mà!

Dầu mỡ, thứ cũng như lương thực, mỗi đều phân phối theo định lượng, ai nỡ lòng nào rửa trôi hết.

Lúc Tô Chiêu Chiêu xào rau xanh còn để một chút dầu trong chảo, các bà nội trợ khác còn dùng cái chảo dính dầu xào thêm hai món nữa cơ.

Xào xong còn thể nấu canh.

Dưới sự hướng dẫn của Tô Chiêu Chiêu, Cố Hành xào thành công một đĩa rau xanh.

“Bố xào rau ngon ?”

Cố Tưởng và Cố Niệm đều gật đầu ngon, nhưng đôi đũa liên tục gắp món khoai tây xào thịt ba chỉ.

Rau xanh ngon đến mấy cũng ngon bằng thịt.

Đĩa rau xanh , phần lớn là bụng Tô Chiêu Chiêu.

Trên bàn ăn, Cố Tưởng và Cố Niệm ríu rít kể cho Tô Chiêu Chiêu chuyện xảy ở doanh trại.

“Lớn lên con cũng lính!” Lần đầu tiên Cố Tưởng lớn tiếng ước mơ của .

Cố Hành vui mừng và an ủi, là một quân nhân, đương nhiên hy vọng con cái thể nối nghiệp cha, dấn quân đội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-116.html.]

Tất nhiên, là một gia trưởng phong kiến, bắt con cái theo ý .

Cố Tưởng chí hướng như , hài lòng.

Cố Niệm giơ tay: “Con thi trường quân sự! Đi học đại học!”

Có chí khí!

Nụ môi Cố Hành thể nào giấu , đưa chúng đến doanh trại mở mang tầm mắt là quyết định đúng đắn.

Tô Chiêu Chiêu gắp cho mỗi đứa một miếng thịt: “Vậy thì hãy nỗ lực hướng tới mục tiêu thi đại học trường quân sự nhé, nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là học tập thật .”

“Vâng!”

Hai em đều gật đầu.

Ăn cơm xong, hai cô sinh viên tương lai tranh rửa bát.

Tô Chiêu Chiêu phủi tay ở sân ngắm hoa.

Mấy cây hoa trồng một thời gian, phát triển khá , nhiều lá mới, sinh trưởng mạnh mẽ, hai cây hoa hồng còn đang nụ, quả nhiên là trồng xuống đất mới .

Chỉ cần đợi nửa tháng nữa là thể ngắm hoa .

Mặc dù hoa nhiều.

Ăn xong dạo tiêu cơm một chút, Tô Chiêu Chiêu nhà ngủ trưa.

Buổi chiều còn , ngủ nửa tiếng buổi trưa mới tinh thần, cô quen .

Vừa xuống lâu, Cố Hành bước .

Anh nhanh chóng cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ, nhẹ nhàng xuống bên cạnh Tô Chiêu Chiêu.

Lúc , ý thức của Tô Chiêu Chiêu mơ hồ, như thể đang chìm đắm trong giấc mộng. Cô bản năng , phòng mà chui vòng tay ấm áp của Cố Hành.

Cố Hành ôm cô, cúi đầu cô một lúc, nhắm mắt .

Tô Chiêu Chiêu cũng ngủ bao lâu, đột nhiên tỉnh giấc, bình thường cô ngủ say đến , cứ ngủ một lúc xem giờ.

Hôm nay hiểu ngủ say đến thế.

Vừa định với lấy đồng hồ đeo tay ở đầu giường xem giờ, Cố Hành kéo cô sát n.g.ự.c .

“Anh đang xem giờ mà, đừng vội, đến giờ .”

Tô Chiêu Chiêu dụi mắt n.g.ự.c , thảo nào ngủ say thế.

“Mấy giờ ?”

“Một giờ rưỡi.”

“Vậy cũng gần đến giờ , nên dậy thôi.”

Cố Hành lúc mới buông cô , dậy, gác tay lên gáy, hỏi cô: “Anh đưa em nhé?”

“Không cần.” Tô Chiêu Chiêu cầm lược gương chải tóc: “Các cứ chơi .”

Nếu khác thấy, chắc chắn trêu chọc.

Lúc khỏi nhà gặp Vương Xuân Hoa: “Hay quá, đang định cửa hàng cung tiêu mua vải.”

Con gái lớn đang học cấp ba ở thành phố của cô cuối tháng về, cô định mua vải may cho con một bộ quần áo mới, để lễ Quốc Khánh mang đến trường mặc.

Hai chuyện: “Bánh trung thu cô cho hôm qua ngon thật, nhưng ăn thấy giống bánh trung thu lắm, cứ như bánh nướng .”

Hai cái bánh trung thu, cô và lão Chu mỗi ăn nửa cái, con trai ăn một cái, ăn xong nó đòi cô mua thêm, bảo ăn miệng, đ.á.n.h m.ô.n.g hai cái.

Tô Chiêu Chiêu : “Hình như cũng khác lắm, dù cũng là nhân thịt mà.”

, chỉ khác lớp vỏ ngoài thôi, nhiều dầu, giòn.”

Loading...