“Được thôi, tối nay đừng chọc em.”
Tô Chiêu Chiêu liếc một cái, tối nào cũng chịu yên.
Cố Hành tự rước họa : “Được.”
Hai chuyện, nhanh về đến nhà.
“Mẹ về !”
Tô Chiêu Chiêu về đến nhà, Cố Tưởng và Cố Niệm liền chạy đón.
Cố Tưởng chạy lên đỡ cái túi lưới lớn tay Cố Hành.
“Chậm thôi, nặng lắm.”
Cố Tưởng xách nhẹ nhàng.
“Nhiều bánh trung thu quá!” Cố Niệm kinh ngạc, mắt sáng rực!
Tô Chiêu Chiêu giơ hộp cơm trong tay lên: “Còn bánh bao nữa. Tối nay ăn bánh bao nhé.”
Cố Hành: “Trong nồi nấu cháo .”
“Vậy thì , ăn bánh bao với cháo, thêm chút lạc rang muối nữa.”
“Có ăn bánh trung thu ?” Tô Chiêu Chiêu hỏi Cố Tưởng và Cố Niệm.
“Muốn!” Hai em đồng thanh.
“Được, thì ăn một cái bánh trung thu.”
Một cái thì ăn hết, ăn cơm xong, Tô Chiêu Chiêu cắt hai cái, mỗi cầm nửa cái gặm.
Ngon ?
Cũng bình thường thôi.
Không ngọt lắm, dù đường ở thời đại cũng đắt mà.
Nếu là đây, Tô Chiêu Chiêu ngay cả nửa cái cũng ăn hết, nhưng bây giờ ăn cơm tối xong, cô ăn sạch nửa cái bánh trung thu.
Màn đêm bao phủ, vạn vật đều im lặng.
Tô Chiêu Chiêu rửa mặt xong liền lên giường, đợi đến mát xa cho cô.
Nằm sấp giường cũng yên phận, vắt chân lên lắc lư.
Cố Hành bước thấy cảnh .
Hơi hối hận .
Lẽ nên đồng ý nhanh như .
Tô Chiêu Chiêu thấy tiếng động liền xoay , nghiêng giường, tay chống đầu: “Anh xong ?”
Xong .
Cố Hành gật đầu.
“Vậy nhanh lên.”
Nói xong sấp xuống.
Cố Hành đành chấp nhận phận bên giường mát xa cho cô.
Vai, cổ, cánh tay, lưng, eo…
Rõ ràng là thời tiết mát mẻ, nhưng đổ mồ hôi đầy đầu.
Tô Chiêu Chiêu thoải mái thôi, suýt nữa thì rên lên.
Mát xa xong, cô mơ màng ngủ luôn.
Vẫn là Cố Hành lật cô , để cô ngửa ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-121.html.]
Cố Hành lên giường xuống, đưa tay ôm cô lòng, cô lẩm bẩm trong miệng: “Nói là để em nghỉ ngơi , nuốt lời, nếu là ch.ó con, gâu gâu…”
Rốt cuộc ai mới là ch.ó con đây?
Nhìn cô nhắm mắt, ngủ mơ màng, Cố Hành thở dài trong lòng, nhẹ nhàng vỗ về cô, nhỏ giọng dỗ dành: “Ngủ , để em nghỉ ngơi.”
“Khò khò…”
Tô Chiêu Chiêu ngủ say .
Cố Hành: …
Ôi!
Sáng hôm , Tô Chiêu Chiêu khỏi nhà gặp Vương Xuân Hoa.
“Bánh trung thu nhà cô định tính ? Định giữ ăn mang đổi lấy gì đó?”
“Đổi lấy gì?”
Vương Xuân Hoa , chắc chắn đây phát bánh trung thu xong, cũng mang bánh trung thu thừa đổi lấy vật phẩm.
“Đổi gì cũng hết, thấp hơn giá thị trường, bán cho cũng , đổi lấy lương thực, trứng gà với dân trong làng cũng , đều thể thương lượng mà.”
“Chồng chức vụ cao, phát bánh trung thu cũng nhiều, trừ phần biếu xén, gửi về quê, cũng còn dư ít, ở nhà tự ăn hết thì phí lắm.”
Bánh trung thu là lương thực tinh, đường và hạt, thuộc loại bánh ngọt cao cấp .
Nhiều nhà dịp lễ Tết, cả nhà cũng chỉ mua một hai cân chia ăn.
Những nhà điều kiện , mua một hai cái cũng , coi như tượng trưng cho qua ngày lễ.
Người dân trong làng đất đai, đất đai là nông sản, còn nuôi gà vịt nữa, hầu như nhà nào cũng đan lát hoặc mộc, quân nhân thiếu thứ gì, thị trường khó mua, liền thích đổi với họ.
Rất nhiều thứ rẻ hơn mua ngoài chợ.
Sáng nay Cố Hành mang theo hai cân bánh trung thu đến đơn vị, phần còn bảo cô tự sắp xếp.
“ thể mang năm cân , nếu đổi lương thực, đổi hết thành lương thực.”
Tuy còn ba năm nữa mới đến nạn đói, nhưng cô vẫn tích lũy từng chút một, ba năm cô thể tích lũy ít lương thực.
“Được thôi, nếu cô thời gian, giúp cô hỏi cho.”
Tô Chiêu Chiêu quả thực thời gian: “Vậy xin cảm ơn cô nhé.”
“Bạn bè với mà, khách sáo gì, tiện đường thôi, dù cũng làng một chuyến.”
Hôm nay cửa hàng cung tiêu vẫn bận, dân các làng gần đó cũng nhận tin, mang tiền đến mua bánh trung thu.
Bánh trung thu năm nay vẫn trong chính sách thu mua và phân phối thống nhất.
Bán rộng rãi, cần phiếu lương thực, phiếu đường phiếu bánh.
Dù , mua cũng nhiều, mua một hai cân về, hoặc để biếu xén, hoặc để nhà ăn.
Cũng mua nửa cân, nửa cân bánh trung thu cũng chỉ hai cái.
Cô gái trẻ mấy hôm đến hỏi bánh trung thu cũng đến, kéo theo bạn cô cùng, Tô Chiêu Chiêu nhận ngay.
Cô mua hai cân bánh trung thu, thông tin qua cuộc trò chuyện với bạn cho thấy, hình như cô định đến nhà yêu dịp Trung thu, bánh trung thu là quà biếu.
Làm nhân viên bán hàng ở cửa hàng cung tiêu sẽ nhiều chuyện phiếm, chỉ vài lời tiết lộ từ khách hàng thể phác họa nội dung đại khái.
Họ còn thường kể chuyện miễn phí, các bà các trong làng bụng đầy những chuyện ‘Những năm đó’, ‘Thời còn nhỏ’, ‘Nghe lớn tuổi kể’, khi họ đến mua hàng, rảnh rỗi cũng kể cho họ .
Hoặc rảnh rỗi, chỉ là mua một thứ gì đó đây bây giờ mới , họ sẽ kể một tràng những chuyện ‘Những năm đó’.
Tiện thể ngưỡng mộ lũ trẻ bây giờ sinh đúng thời.
Tô Chiêu Chiêu say sưa!
Trưa cùng ngày, Vương Xuân Hoa giúp cô đổi bánh trung thu lấy lương thực xong.
Buổi trưa Tô Chiêu Chiêu cũng ngủ, các bà các trong làng xách lương thực, lén lút theo Vương Xuân Hoa đến nhà cô.