TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 123

Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:11:19
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa hồi, gừng tươi, quế, đường phèn, và cả rượu nữa, rượu nấu ăn bia, thì dùng rượu trắng, Tô Chiêu Chiêu nhà lấy chai rượu Hồng Tinh Nhị Oa Đầu của Cố Hành bếp.

“Lại cho rượu ?”

, rượu trắng khử mùi tanh.”

Cố Hành cầm d.a.o ‘cạch cạch’ chặt giò heo, chặt nửa cái giò heo thành miếng nhỏ.

Đợi chặt xong, Tô Chiêu Chiêu bảo cho thịt nồi, thêm gừng tươi và rượu trắng để chần qua khử mùi tanh.

Đun sôi vớt , rửa sạch bọt nổi mặt nước.

Sau đó, cô dùng lửa nhỏ chưng đường, cho giò heo xào đến khi đổi màu.

Cố Hành rửa tay bên cạnh quan sát, đợi Tô Chiêu Chiêu cho giò heo xào nồi đất, thêm nước lạnh: “Hầm trong bao lâu?”

“Hầm lửa nhỏ hai tiếng, giữa chừng cho thêm đậu nành.”

Tô Chiêu Chiêu vỗ tay: “Không cần trông , thời gian còn sớm, thôi.”

Cố Hành mang ghế bập bênh sân, Tô Chiêu Chiêu phịch xuống.

Lắc lư hai cái, thoải mái thật!

Nghĩ đúng, cô vội vàng dậy, ấn xuống ghế bập bênh, lên .

Cố Hành căng cứng.

Tô Chiêu Chiêu dùng một ngón tay chọc chọc lồng n.g.ự.c rắn chắc của : “Thư giãn , em thoải mái.”

Cố Hành bất lực, đúng là yêu cầu vô lý.

Anh vòng tay ôm lấy eo cô, cố gắng thả lỏng cơ thể.

Cô tựa n.g.ự.c , thoải mái híp mắt .

“Mấy ngày nghỉ ngơi thế nào?”

Tô Chiêu Chiêu nhắm mắt : “Em bắt đầu nghỉ từ Chủ nhật, nghỉ liền ba ngày.”

Quốc Khánh hai ngày nghỉ lễ quy định, đúng thứ Bảy, cộng là ba ngày nghỉ, tuần đáng lẽ đến lượt Tô Chiêu Chiêu nghỉ Chủ nhật, còn kỳ nghỉ tuần của Tiểu Đường nghỉ ngày Trung thu .

Hai bàn bạc, ngày Quốc Khánh Tiểu Đường nghỉ, cô hẹn với yêu, sẽ cùng thành phố xem phim.

Buổi biểu diễn của Cố Tưởng và Cố Niệm buổi tối Quốc Khánh, ảnh hưởng, nên Tô Chiêu Chiêu đồng ý.

Nghỉ liền ba ngày cũng thật sướng!

“Còn ? Ngày mai nghỉ ?”

Cố Hành nghỉ , trong đơn vị cũng hoạt động: “Buổi chiều thể về sớm.”

“Được thôi, lúc đó cùng xem Tiểu Niệm và các bạn biểu diễn, Chủ nhật đưa bọn nhỏ thành phố chơi.”

Ghế bập bênh đung đưa, dựa Cố Hành, Tô Chiêu Chiêu ngủ quên lúc nào .

Nếu Cố Hành nhớ cho đậu nành nồi đất, cô thể ngủ thẳng đến tối.

Sáu giờ, Cố Tưởng và Cố Niệm về nhà.

Các con cũng tan học sớm, ở trường tập luyện hai tiếng mới về.

“Cô giáo sáng mai sẽ bắt đầu tổng duyệt.”

Địa điểm biểu diễn là trong khu doanh trại, dựng sân khấu tạm thời.

Cố Hành : “Sáng mai bố đưa các con .”

Cố Niệm lắc đầu: “Cô giáo bảo tập trung ở trường, cùng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-123.html.]

“Vậy thì lời cô giáo.”

Hai em mặt mũi căng thẳng gật đầu.

Tô Chiêu Chiêu nhận thấy hai đứa trẻ càng lúc càng lo lắng.

“Có sợ hát ?”

Cố Tưởng gì.

Cố Niệm gật đầu lia lịa.

“Vậy tối nay xem phim ?”

Muốn xem, nhưng ở nhà học thuộc lời bài hát, lỡ lên sân khấu quên thì ?

Ăn tối ngon lành với món giò heo hầm đậu nành xong, Tô Chiêu Chiêu và Cố Hành tay xách ghế đẩu, bật đèn pin dẫn hai đứa trẻ xem phim.

Không cũng .

Càng lo lắng càng nên thư giãn, tránh nghĩ lung tung.

Gia đình Vương Xuân Hoa bên cạnh cũng khỏi nhà, hai nhà gặp ở cửa.

“Cũng xem phim ? Không cần vội, thằng nhóc nhà chiếm chỗ từ sớm , hai nhà cùng nhé.”

“Được thôi.”

Kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, cô con gái đang học ở thành phố của nhà Vương Xuân Hoa cũng về.

“Phương Phương, đây là thím Tô, là vợ chú Cố, còn em gái Cố Niệm, em trai Cố Tưởng.”

Chu Phương Phương năm nay mười bốn tuổi, học cấp hai ở thành phố, trông dịu dàng, sự giới thiệu của , cô bé ngoan ngoãn chào hỏi .

Vương Xuân Hoa còn về con bé: “Cái gì cũng , chỉ là tính cách tĩnh, thích chuyện.”

Tô Chiêu Chiêu : “Dịu dàng thì chứ , Phương Phương hiểu chuyện, bao nhiêu ngưỡng mộ chị .”

Dù ở thời đại nào, phụ nào thích khác khen con .

Vương Xuân Hoa tươi hết cỡ, sang khen Cố Niệm: “Cô cũng con gái mà, cần ngưỡng mộ . Tiểu Niệm bao, trường chọn vai chính lên sân khấu biểu diễn, chắc chắn sẽ tiền đồ!”

Hai một khen con , một khen con nọ, trò chuyện.

Cố Hành chắp tay lưng và Chính ủy Chu ở phía cuối, cũng đang chuyện riêng của họ.

“Năm nay duyệt binh ở Bắc Kinh, nên mới .”

Cố Hành: “ mới Bắc Kinh thời gian , cơ hội nên nhường cho cần hơn…”

“Cậu đấy, đừng tưởng , Tư lệnh gọi đích danh , cấp phát văn kiện xuống, giới hạn lượng , vượt quá, tự nguyện rút lui.”

Cố Hành gì.

“Còn lão Nghiêm nữa.” Nhắc đến Nghiêm Quang, Chính ủy Chu lắc đầu: “Bị thành phần của vợ lỡ dở , vốn dĩ năm nay định thăng cấp cho , hồ sơ báo cáo lên , vì chuyện gạt xuống.”

Cố Hành nhíu mày: “Đó cũng là sự lựa chọn của .”

Hai hôm Nghiêm Quang tìm uống một ly, cũng về chuyện , miệng bận tâm, sẽ kết quả , nhưng ánh mắt lộ vẻ cô đơn.

Cố Hành cũng nên khuyên thế nào.

Không lâu , đoàn đến quảng trường nhỏ.

Quảng trường nhỏ bật hai ngọn đèn đường, chiếu sáng cả khu vực lân cận.

Còn hơn nửa tiếng nữa mới chiếu phim, quảng trường nhỏ ít .

Ríu rít, ồn ào náo nhiệt!

Người lớn hoặc hoặc , trò chuyện sôi nổi.

Loading...