TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:19:36
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-05 15:19:36
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chu chú lòng bàn tay to như , Tiểu Quân nhất định đau, đây nó đ.á.n.h bao giờ .
Chính ủy Chu: “Chu chú .”
Đợi đến cửa nhà, Cố Hành khuyên Chính ủy Chu: “Trẻ con hiểu thì nên dạy bảo nhiều hơn, cho nó từng chút một, nắm đ.ấ.m là dùng để đối phó kẻ địch.”
Chính ủy Chu gật đầu, lọt tai .
Vào đến nhà, ông lập tức tìm Chu Tiểu Quân.
Chu Phương Phương em trai sắp ăn đòn nữa, nên dẫn Chu Tiểu Quân phòng và cài chốt cửa.
Chính ủy Chu gõ cửa hồi lâu nhưng Chu Phương Phương chịu mở.
Cô bé còn khuyên bố : “Bố đang nổi nóng, đợi bố nguôi giận con sẽ mở cửa cho bố.”
Chính ủy Chu dạy dỗ con trai, liền sang Vương Xuân Hoa: “Cô kiểu gì mà trông con cái thế! Cô xem thằng bé nãy cái gì! Tuổi còn nhỏ, mấy lời bậy bạ ở về, còn dám cho Cố Tưởng với Cố Niệm ! Những lời đó thể tùy tiện ? Để lão Nghiêm thấy thì nghĩ ? Người sẽ tưởng là dạy!”
Ông tức giận trong phòng, bước chân nặng nề và gấp gáp, như giẫm thủng sàn nhà.
Miệng ngừng lẩm bẩm: “Tuy cưới một cô vợ xuất từ nhà tư bản, nhưng hề sai ở những chỗ khác! Năm đó chiến trường, mưa b.o.m bão đạn, sinh t.ử chỉ trong đường tơ kẽ tóc, nhờ m.á.u thịt của , trải qua bao nhiêu thử thách sinh tử, lập bao nhiêu chiến công…”
“Con trai của một hùng chiến đấu, qua lời con trai nhà thành con non của nhà tư bản! thật sự đ.ấ.m nó một trận!”
Vương Xuân Hoa cũng đàn ông của quý trọng tình đồng đội nhất, con trai bà tuy … một nửa sự thật, nhưng lời quả thật thể tùy tiện .
“Thôi , đừng giận nữa, đợi nguôi giận chuyện t.ử tế với nó, nó còn nhỏ, chắc chắn cũng là khác về bắt chước thôi.”
“Nhỏ gì mà nhỏ? Hồi bằng tuổi nó, bố thể vác s.ú.n.g ! Lớn như mà phân biệt !”
Thấy ông càng càng hăng, Vương Xuân Hoa lườm ông một cái: “Anh cứ khoác lác ! Hồi bằng tuổi nó, còn đang chăn trâu cho địa chủ.”
Chính ủy Chu: “…”
Trong phòng, Chu Tiểu Quân xong, mắt vẫn còn vương nước, hỏi chị gái: “Trứng gà còn luộc nữa ?”
Bên nhà họ Cố, Cố Hành cũng đang giáo d.ụ.c hai đứa trẻ.
Giống như với Chính ủy Chu, trẻ con hiểu thì nên cho chúng từng chút một, tránh cho chúng thiên lệch bên ngoài mà tự hiểu lung tung trong lòng.
Cố Tưởng và Cố Niệm xa lạ với mấy chữ nhà tư bản, ở nông thôn, chúng chỉ về địa chủ, nhà tư bản là gì, chúng hiểu nửa vời.
Cố Hành hết giải thích cho chúng nhà tư bản là gì.
“Nói đơn giản, nhà tư bản là sở hữu nhiều tư bản. Họ kiếm lợi nhuận thông qua việc đầu tư nhà máy, xí nghiệp và các hình thức khác.”
Cố Tưởng hỏi: “Vậy họ khác địa chủ ở điểm nào ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-131.html.]
“Địa chủ sở hữu đất đai, còn nhà tư bản sở hữu tư bản. Địa chủ bóc lột nông dân bằng cách cho thuê đất, còn nhà tư bản thì bóc lột thông qua việc thuê công nhân để thu lợi nhuận thặng dư.”
Cố Niệm nửa hiểu nửa gật đầu, : “Vậy nhà Nghiêm Học Văn thuê công nhân, giống chúng là vô sản, cô giáo chúng đều là những chiến sĩ vô sản vĩ đại!”
“ .”
Cố Niệm hỏi: “Vậy nhà tư bản và địa chủ đều là ạ? Ở nông thôn thì đ.á.n.h đổ địa chủ.”
Cố Hành ngừng một chút : “Trong thời kỳ kháng chiến, cũng nhiều nhà tư bản dân tộc hỗ trợ lớn cho công cuộc kháng chiến bằng tài lực và vật lực của họ. Phải rằng, nhà tư bản tự nhiên mà , mà là sản phẩm của bối cảnh thời đại cụ thể…”
Cố Hành liệt kê một vài ví dụ, ví dụ như một nhà tư bản chủ động quyên góp tiền của, vật chất, cung cấp lương thực, quần áo và các nhu yếu phẩm khác cho các chiến sĩ ở tiền tuyến; một khác thì tận dụng ưu thế công nghiệp của , sản xuất vật tư quân sự, cung cấp sự bảo đảm vững chắc cho chiến tranh. Thậm chí trực tiếp tham gia quân đội, dũng cảm g.i.ế.c địch, hy sinh vì nước.
“Chúng thể đơn giản coi nhà tư bản là kẻ bóc lột kẻ thù, mà nên nhận vai trò và đóng góp của họ một cách diện từ góc độ lịch sử. Đối với bất kỳ một tập thể cá nhân nào, chúng đều cần giữ thái độ khách quan công bằng.”
Cố Tưởng xong : “Con bố ạ, giai cấp nào cũng và kẻ , chúng thể đ.á.n.h đồng tất cả. Bất kể dì Vu là nhà tư bản , cũng liên quan đến Nghiêm Học Văn, , chúng nên mắng , là con trai Nghiêm chú, giống như chúng .”
Cố Hành xoa đầu nó: “Những điều , chúng sẽ cải tạo cho .”
Tô Chiêu Chiêu bưng đĩa sủi cảo hấp : “Những điều bố con , các con tự là , đừng ngoài , đừng với bất kỳ ai, cho các con là các con phán đoán của riêng , để các con giáo d.ụ.c khác.”
“Và, bất kể khi nào, cũng đừng tùy tiện gán ghép tội danh cho khác!”
Cố Tưởng và Cố Niệm đều gật đầu: “Chúng con .”
Cố Hành liếc cô một cái.
“Ăn sủi cảo thôi.”
Bên nhà họ Nghiêm.
Vào đến phòng ngủ, Nghiêm Quang mới thời gian hỏi Vu Huệ Tâm: “Cô em họ là em gọi đến ?”
Vu Huệ Tâm bàn trang điểm, đối diện với gương thoa kem lên mặt: “Không , cô tự đến…”
Rồi cô kể lý do Cao Nguyệt đến đây.
“Trước đây em đề cập với , bảo giúp giới thiệu đối tượng, bây giờ cũng thấy đó, em sai chứ, trông xinh , nghiệp cấp ba đấy.”
Nghiêm Quang cau mày: “Thì là để trốn việc Bắc Đại Hoang nên chạy đến đây lánh nạn.”
Vu Huệ Tâm liếc xéo : “Chẳng lẽ nên trốn ? Bắc Đại Hoang là nơi nào, một cô gái như cô thể ?”
“Nơi nào? Là nơi để xây dựng lớn mạnh và thực hiện giá trị bản .”
Nghe , Vu Huệ Tâm ngừng thoa kem, “Anh ý gì?”
Vợ chồng nhiều năm, lời của Nghiêm Quang khiến cô ngửi thấy một điềm báo .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.