TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:11:34
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảng cách giữa hai lúc chỉ còn rộng bằng một bàn tay, Tô Chiêu Chiêu thể cảm nhận rõ ràng nóng từ truyền sang, nóng hầm hập, ấm áp.

Trong phòng tuy tối nhưng vẫn thể thấy đường nét cơ bản.

Cả hai đều đối phương ngủ.

Cố Hành nghiêng đối diện với cô, gần Tô Chiêu Chiêu, thở phả mặt cô.

“Không ngủ ?” Cố Hành khẽ hỏi.

Nói thừa, gần em như thế quỷ mới ngủ !

Tim Tô Chiêu Chiêu bắt đầu đập ‘thình thịch thình thịch’.

“Cái giường lỏng ốc vít , kêu kẽo kẹt mãi.” Nói xong cô hối hận ngay, khí vốn đang mờ ám, cô còn nhắc đến cái giường.

Muốn tự vả hai cái!

“Có lẽ , mai xem thử.”

“À.”

Rồi là sự im lặng.

Cố Hành vươn tay .

Tô Chiêu Chiêu thể thấy đường nét cánh tay , đúng lúc tim cô đập càng lúc càng nhanh.

Bàn tay đó qua lớp chăn nhẹ nhàng vỗ cô hai cái.

“Ngủ .”

Rồi thẳng .

Tô Chiêu Chiêu: “!”

Cô cứ mở mắt như , cho đến khi thở bên cạnh đều đặn, thực sự ngủ say, cô mới từ từ thở một .

nãy thật sự sợ Cố Hành sẽ chuyện đó với cô.

Nếu lao tới, cô nên đẩy ? Hay là đẩy ?

Tô Chiêu Chiêu nhận thức rõ ràng về bản : lòng tham, gan bậy!

Dù trong lòng tưởng tượng lung tung, nhưng nếu thật sự đến bước đó, cô nhất định là đầu tiên rút lui.

sớm muộn gì cũng sẽ ngày đó, Tô Chiêu Chiêu rối rắm trong lòng, rốt cuộc là nên ăn sớm ăn muộn.

Ôi! Khó quá.

Tô Chiêu Chiêu cảm thấy khó khăn nên hôm ngủ quên luôn.

Lúc cô thức dậy Cố Hành đưa Cố Tưởng và các con chạy bộ , bàn để một tờ giấy, nếu dậy muộn thì cứ căng tin ăn, cần vội .

Tô Chiêu Chiêu giờ, xách hộp cơm khỏi nhà.

Đi đến cổng căng tin, khéo gặp Vu Huệ Tâm cũng đang đến căng tin mua bữa sáng.

bước khỏi cổng căng tin.

Tô Chiêu Chiêu định chào hỏi, ai ngờ tay giơ lên nửa chừng, mặt , như thể thấy cô, xách hộp cơm mất.

Tô Chiêu Chiêu rụt tay , chậc!

Nói cô cố ý, Tô Chiêu Chiêu tin, rõ ràng thấy cô , mặt nhanh, xem , chị dâu Vu , vẻ ưa cô .

Không là do cô khinh thường riêng cô gái nông thôn ?

Hay là vì cô đến, ngăn cản ý định bà mối của cô , nên nhận lễ cảm ơn.

Trước mặt Cố Hành thì còn thể hòa nhã, Cố Hành thì lười cả chào hỏi.

Hừ! Ai thèm chứ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-68.html.]

Cô mua xong bữa sáng về, Cố Hành và hai đứa trẻ ở nhà, ba bố con đang rửa mặt bên bồn nước.

Cố Hành ngẩng đầu cô một cái, “Đi mua bữa sáng ?”

.”

Lời của hai đều thừa thãi.

Tô Chiêu Chiêu bếp lấy đũa và bát, lấy xong phòng chính, suốt quá trình liếc về phía Cố Hành.

Đến khi bàn, nhịn cứ lén lút liếc .

Cố Hành một tay cầm bát, một tay cầm bánh màn thầu, uống một ngụm cháo ăn một miếng bánh màn thầu, cảm nhận ánh mắt của cô, khóe môi bát chậm rãi cong lên.

Chương 56: Anh đang trêu chọc cô

Ăn sáng xong, đơn vị thì đơn vị, học thì học, ở nhà chỉ còn một Tô Chiêu Chiêu.

Vừa giặt xong quần áo hôm qua, Tô Chiêu Chiêu chợ mua thức ăn, đường về ghé qua cửa hàng bách hóa.

“Có len ?”

“Hết . Chắc mai mới hàng.” Cô bán hàng trả lời Tô Chiêu Chiêu xong, lấy hàng cho khác.

hỏi: “Tiểu Khâu ? Nghỉ phép ?”

Tiểu Khâu trong lời là một cô bán hàng trẻ tuổi khác, đây dù cửa hàng vắng khách vẫn luôn hai .

Cô bán hàng giọng đầy vẻ than phiền: “ , nghỉ phép , khi nào mới về, bận c.h.ế.t .”

Không mua len, Tô Chiêu Chiêu khỏi cửa hàng bách hóa, ghé qua tiệm may một chuyến, mang về hai bộ đồ ngủ may xong.

Lần ông thợ may già đồ của lớn .

Kiểu dáng đồ ngủ đơn giản, áo dài quần dài, kiểu cổ chữ V nhỏ, phía đính cúc, mà là hai dây buộc .

Vừa mang về Tô Chiêu Chiêu giặt ngay, buổi trưa trời nắng to, tối thể mặc .

Cố Hành về thấy cảnh tượng đồ ngủ đang bay phấp phới.

Ban đầu cứ tưởng là quần áo mới may, kỹ , cúc, chỉ bốn sợi dây gió thổi bay lất phất.

Nhìn kỹ hơn nữa, một bộ là cỡ thể mặc , hiểu , đồ ngủ may xong.

Trong lòng chút mong chờ.

Vươn tay sờ thử… khô.

Tô Chiêu Chiêu thấy : “Hôm nay nắng, mai phơi thêm một ngày.”

Cố Hành ngẩng đầu trời, “Mai thể mưa.”

“Anh còn xem thời tiết nữa ?”

Cố Hành cúi đầu cô, “Đài radio .”

Tô Chiêu Chiêu: Thật thà quá.

Cố Hành trong túi đựng đồ, chuyện với Tô Chiêu Chiêu xong liền nhà, nhà mở ngăn kéo, nhét đồ trong túi tận trong cùng ngăn kéo, nhét xong yên tâm, lấy , đến tủ quần áo, mở cửa tủ, nhét đồ lên ngăn cao nhất.

Xác nhận dễ phát hiện, mới đóng cửa tủ .

Cố Tưởng thò đầu cửa, “Bố ơi, bố bận ?”

Cố Hành cởi quân phục, “Không bận, thế?”

“Hôm nay học thư pháp , con và em gái cầm bút chắc, bố dạy bọn con .”

“Được.” Cố Hành theo con trai phòng phía Tây.

Dạy xong con trai con gái, chúng vài chữ, Cố Hành bếp giúp cơm.

Bữa tối món mì xé, cần giúp, Tô Chiêu Chiêu bảo việc riêng.

Loading...