TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:52:26
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hành: “Không vấn đề gì.”

Chủ nhiệm Trần lúc mới yên tâm, chỉ vợ Liên trưởng Triệu và mấy cùng cô : “Các cô phục đúng ? Không thấy công bằng đúng ? Tốt, các cô cùng tham gia kiểm tra của cửa hàng bách hóa luôn! Ai đỗ thì công việc là của đó! Ai cũng thêm lời nào!”

Vợ Liên trưởng Triệu và mấy xì xào bàn tán, cứ thi , nhỡ đỗ thì ?

Người chắc chắn đỗ, bảo những chữ thi, chắc chắn sẽ đỗ hơn vợ đoàn trưởng .

Lại hỏi, nếu tất cả đều đỗ thì ?

, nếu tất cả đều đỗ thì ? Công việc giao cho ai? Không thể đây cô thi mà vẫn sắp xếp, còn chúng thi , đỗ thì sắp xếp chứ?”

Chủ nhiệm Trần khẩy, “Chỉ cần một trong các cô thành tích cao hơn đồng chí Tô, sẽ sắp xếp cho đó.”

“Được, chúng thi!”

Chủ nhiệm Lưu nhanh chóng cho mang mấy cái bàn , bảo những tham gia kiểm tra xuống.

mấy tờ báo ở đây, mỗi một tờ, lượt cho chúng , xem ai nhiều chữ hơn.”

Nói phát báo cho .

Tô Chiêu Chiêu cũng nhận một tờ.

“Ai trong các cô lên ?”

Vợ Liên trưởng Triệu giơ tay, “ !”

, cô cũng tham gia kiểm tra, với tâm lý nhỡ đỗ thì thể đổi sang một đơn vị hơn.

Đáng tiếc cô nhiều chữ, một bài báo lắp bắp, “... Nhân dân… Đại… Năm năm… Tháng Tám… Hoa Đông địa…”

Cuối cùng thống kê: Biết bảy mươi mốt chữ.

Đợi cô xuống, tiếp theo dậy, cầm báo tiếp.

Mấy lượt xong, thành tích nhất là một trăm ba mươi hai chữ.

Đến lượt Tô Chiêu Chiêu, cô cầm tờ báo lên, : “Thông tấn xã Tân Hoa ngày hai mươi bảy điện…”

Một bài báo dài hơn ba nghìn chữ xong, hề vấp váp một chỗ nào.

Không chỉ , còn nhận , giọng cô báo , phát âm rõ ràng, tròn vành rõ chữ, gần như giống hệt giọng của phát thanh viên Đài Phát thanh Nhân dân trong radio!

Khiến cảm giác như đang radio.

Bây giờ chuyện hầu như ai cũng mang giọng địa phương, mở miệng là bạn là , cần xem giấy tờ tùy .

Tiếng Bắc Kinh coi là ngôn ngữ chuẩn, học theo radio, theo đài phát thanh.

học giọng chuẩn mà mang giọng địa phương thì ít.

“Đồng chí Tô tiếng Bắc Kinh , thật, dày công luyện tập.”

Tô Chiêu Chiêu : “Nghe đài phát thanh mà học, đây ở quê, thị trấn ngày nào cũng phát chương trình của Đài Phát thanh Nhân dân, thích , mỗi thị trấn đều theo mà , lâu dần thì học .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-76.html.]

Tháng Mười năm nay nhà nước mới chính thức phổ biến ‘tiếng phổ thông’, lấy âm Bắc Kinh âm chuẩn, lấy tiếng phương Bắc nền tảng, lấy tác phẩm văn xuôi hiện đại chuẩn mực ngữ pháp, phổ biến tiếng phổ thông dùng chung cả nước.

Cho nên bây giờ vẫn khái niệm tiếng phổ thông, mà gọi là tiếng Bắc Kinh Quốc ngữ.

“Điều cho thấy đồng chí Tô khả năng học hỏi mạnh mẽ! Nghe đài phát thanh mà thể học , còn học như , xuất sắc!”

“Lãnh đạo quá khen, còn nhiều điều cần học hỏi.”

Cố Hành vẫn luôn Tô Chiêu Chiêu, ngờ cô tiếng Bắc Kinh đến , dễ .

Tô Chiêu Chiêu mỉm với .

Lời giải thích hợp lý .

Chủ nhiệm Trần chỉ những khác tham gia kiểm tra và : “Các cô các cô xem, đồng chí Tô, các cô hơn ở điểm nào? Giờ thì bẽ mặt chứ gì? Còn thi nữa ?”

Không ai gì, đều thì thầm to nhỏ.

“Sao giống với lời cô chứ? Cô giống từng học chút nào?”

, cô xem, cô nhiều chữ thế, tiếng Bắc Kinh còn như , còn nghi ngờ cô quê lên …”

Vợ Liên trưởng Triệu: “ , là con dâu nuôi từ bé ? Con dâu nuôi từ bé mà còn học ?”

Chủ nhiệm Trần đập bàn, “Nói ! Giờ nữa? Vừa nãy hăng lắm cơ mà?”

“Chúng thi! Ba hiệp thắng hai, ai học thuộc , nghĩa là văn hóa.” Vợ Liên trưởng Triệu , vẫn tin Tô Chiêu Chiêu thực lực .

Chủ nhiệm Trần lạnh, “Được, để các cô thua tâm phục khẩu phục!”

Chủ nhiệm Lưu , “Yêu cầu thứ hai của cửa hàng bách hóa chúng chữ .”

Sau đó phát bút và giấy cho , bảo chép chữ báo.

Hiệp , nghi ngờ, Tô Chiêu Chiêu vẫn thắng.

Chương 63: Tô Chiêu Chiêu văn hóa

Tô Chiêu Chiêu dùng một chút tiểu xảo, dùng chữ Khải thư , gần như khác gì chữ in báo.

Chủ nhiệm Lưu nhận chữ kinh ngạc, nét chữ quá! Luyện kiểu gì !

Ông giơ chữ của Tô Chiêu Chiêu cho họ xem, “Các cô tự xem , so ?”

Vợ Liên trưởng Triệu và mấy đều xúm , xem xong gì nữa, thể so .

Chủ nhiệm Trần: “Các cô tự ba hiệp thắng hai, bây giờ thắng hai hiệp , các cô còn thi nữa ?”

Vợ Liên trưởng Triệu những khác, định thi nữa, một trong đó : “Chữ cô , chỉ thể là cô chép thôi, thể đại diện cho việc cô văn hóa.”

Chủ nhiệm Trần khẩy, “Cô văn hóa? Sao cô chép cũng xong? Thừa nhận khác ưu tú hơn , khó lắm ?”

Tô Chiêu Chiêu , “Vậy thì tiếp tục .” Cô sang hỏi Chủ nhiệm Lưu, “Cửa hàng bách hóa yêu cầu nhân viên bán hàng gẩy bàn tính đúng ạ?”

Chủ nhiệm Lưu gật đầu, “ , thành thạo trong vòng một tháng kể từ khi nhận việc, tính sai.”

Tô Chiêu Chiêu với lên tiếng: “ là cô gẩy bàn tính? Vậy hiệp chúng thi tính toán.”

Loading...