TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-12-05 09:58:12
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người là cô gái .

Tiểu Đường liếc cô một cái, “Muốn chúng đến sớm cũng đơn giản thôi, cô bảo Chủ nhiệm Hồ sắp xếp cho chúng tan ca sớm hơn .”

Tô Chiêu Chiêu cũng theo, đây chắc là con gái của Chủ nhiệm Hồ mà Hà Phương .

Hồ Giai hừ lạnh một tiếng! Cầm túi xách rời .

“Anh Lưu, cô uống t.h.u.ố.c s.ú.n.g ?”

Người Tiểu Đường gọi là Lưu chính là nam nhân viên phòng tài vụ, ba mươi mấy tuổi, Tô Chiêu Chiêu, “Cũng gần như uống t.h.u.ố.c s.ú.n.g , đồng chí mới của phòng các cô Trưởng phòng chúng tranh giành về phòng tài vụ, cô sợ cướp mất vị trí kế toán.”

“Cô tính là kế toán kiểu gì chứ?”

“Dù tính , vẫn là kế toán.”

Tiểu Đường khịt mũi một tiếng, “Nếu nhờ bố cô , đến nhân viên bán hàng còn đủ tư cách.”

Tô Chiêu Chiêu cứ lắng , xen lời.

Đợi khỏi phòng tài vụ, Tiểu Đường vẫn còn chuyện với Tô Chiêu Chiêu về Hồ Giai, “… Lúc mới đến gây trò hề lớn ở phòng tài vụ, sổ sách rối tung rối mù, Trưởng phòng Lý cùng Lưu mất mấy ngày mới sắp xếp xong, từ đó về Trưởng phòng Lý dám để cô đụng sổ sách nữa, chỉ dám giao cho cô mấy việc lặt vặt chạy vặt, Lưu ý kiến với cô , những việc cô , đều nhờ Lưu giúp.”

Cô thấy , nếu dám của phòng ban ngay mặt.

Ơ, họ Lưu?

“Anh Lưu và Chủ nhiệm Lưu quan hệ gì?”

“À, là cháu trai của Chủ nhiệm Lưu.”

Đeo bình nước, đeo túi xách, Tô Chiêu Chiêu và Tiểu Đường vẫy tay chào, mỗi tự về nhà.

Lúc , đúng khung giờ tan ca và tan học, phố chính khá đông , lớn bước chân vội vã, chỉ nhanh chóng về nhà chuẩn bữa tối, còn những đứa trẻ học sinh tràn đầy năng lượng thì đứa nào đứa nấy như ngựa hoang sổng chuồng, đuổi , nô đùa đường.

Tô Chiêu Chiêu thấy Chu Tiểu Quân, bé chạy nhanh nhất, chạy gọi Cố Tưởng và Cố Niệm đang tụt phía .

Cố Tưởng đuổi theo bé hai bước, đầu thấy em gái và bạn học đang khoác tay phía , liền dừng bước chân, chậm .

Chu Tiểu Quân thấy đuổi theo, chạy ngược , hì hì đang trò chuyện gì, khác gọi một tiếng, chạy xa .

“Cố Tưởng Cố Niệm.” Tô Chiêu Chiêu ở ngã tư đợi chúng.

gọi, hai em thấy, Cố Niệm tạm biệt bạn học, cắm đầu chạy theo trai.

“Mẹ!”

“Mẹ, tan ạ?”

.” Tô Chiêu Chiêu đưa tay chỉnh mái tóc gió thổi rối của Cố Niệm.

“Mẹ, thế nào ạ?” Cố Tưởng hỏi, cả ngày nay hai em đều lo lắng, sợ vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-82.html.]

“Rất …” Ba con nắm tay về nhà, trò chuyện.

Lúc về đến nhà Cố Hành vẫn về, Tô Chiêu Chiêu chuẩn nấu cơm, Cố Tưởng Cố Niệm giúp, nhưng cô sai chỗ khác.

Không lâu Cố Hành trở về, vai vác một chiếc ghế bập bênh, phía còn một dân quê, vai dân quê cũng vác đồ.

“Đây là thùng tắm ?”

Đợi dân quê đặt đồ xuống, Tô Chiêu Chiêu nhận , giống hệt chiếc thùng tắm mà xưa dùng trong phim truyền hình.

Cố Hành đặt chiếc ghế bập bênh xuống, “ .” Có ngoài ở đây, nhiều, đặt ghế xuống ngoài, tiễn dân quê khỏi cửa, lát mang một cái giá sách từ ngoài .

Giá sách mang thẳng phòng của Cố Tưởng và Cố Niệm đặt ở đó, ngoài thấy Tô Chiêu Chiêu đang quanh chiếc thùng tắm, liền : “Em thường tắm ở nhà dùng chậu bất tiện quá, về quê ghế bập bênh, họ cũng thùng tắm, nên bảo họ cho một cái, giá sách bằng gỗ thừa, nhà trẻ con, em cũng thích sách, một cái giá sách để sách thì tiện.”

Tô Chiêu Chiêu vui, nhà tắm công cộng một tuần chỉ mở hai , cái thùng tắm , tắm ở nhà sẽ tiện hơn nhiều.

Lại còn giá sách, đây cô bày một cái trong nhà, mấy ngày nay quên mất, ngờ Cố Hành bảo thợ mộc .

Ngồi thử chiếc ghế bập bênh, kiểu dáng gần giống cái thấy ở tiệm may, lắc lư thoải mái.

Tô Chiêu Chiêu dậy nữa.

“Rửa tay , sắp đến giờ ăn cơm .”

Cố Hành rửa tay, phòng cởi quân phục, thấy bộ đồ ngủ xếp gọn gàng đặt giường.

Anh đưa tay sờ thử, cuối cùng cũng khô .

Ra ngoài thẳng đến nhà bếp, “Hôm nay thế nào?”

Tô Chiêu Chiêu khuấy khuấy mấy cái nồi mì, “Rất , ở phòng cung tiêu đều dễ hòa đồng, cửa hàng cũng bận, em gần như quen việc , chỉ cần tìm hiểu thêm về các chi tiết là , mà, bên trong hợp tác xã nhà ăn, trưa em ăn ở nhà nữa, Chủ nhật tuần em , trưa mấy bố con tự nhà ăn giải quyết nhé.”

Cố Hành gật đầu, xem cô vẫn ở phòng cung tiêu, sang tài vụ.

“May mà em tài vụ, ? Trong phòng tài vụ hai nhân viên, một họ Lưu, một họ Hồ, là cháu trai của Chủ nhiệm, là con gái của Phó chủ nhiệm, em là họ Tô mà đó, chẳng khác nào cái bánh sandwich kẹp. Làm nhân viên bán hàng vẫn đơn giản hơn.”

Chương 68: Ngày gì thế

Tô Chiêu Chiêu chỉ ôm cái bát sắt cá muối, mấy cái đấu đá văn phòng đừng tìm cô.

Mặc dù cô gặp Phó chủ nhiệm Hồ, nhưng qua cách sắp xếp nhân sự của phòng tài vụ thể thấy, hai vị chủ nhiệm hòa thuận cho lắm.

“Em cảm thấy việc vui vẻ là .”

“Tất nhiên là vui .” Tô Chiêu Chiêu đầu nở nụ rạng rỡ với .

Cố Hành cũng , niềm vui của cô thể cảm nhận .

Bữa tối ăn mì, ăn xong Cố Hành rửa bát, ghế bập bênh đặt ở sân, Tô Chiêu Chiêu đó, lắc lư ngắm .

Đang ngắm thì gõ cửa, Tô Chiêu Chiêu mở cửa, ngoài cửa là Vương Xuân Hoa.

“Sao buổi trưa cô về tiếng nào?” Cửa mở, Vương Xuân Hoa một câu như thế.

“Nói gì ạ?” Tô Chiêu Chiêu mời cô .

Loading...