TN 60: Sau Khi Xuyên Sách, Tôi Đưa Các Con Đi Tìm Cha Của Chúng - Chương 97
Cập nhật lúc: 2025-12-05 10:12:13
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-05 10:12:13
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chủ nhiệm Lưu bưng chén uống một ngụm nước, liếc ông một cái, đặt chén nước xuống : “Sao dễ quản lý? Ông xem đồng chí Tiểu Tô đó, chồng là cán bộ cấp Chính Đoàn đấy, . Chủ nhật tuần còn trực ca một , để các đồng chí khác nghỉ ngơi . Nếu cô dựa thế h.i.ế.p , cô tự nghỉ .”
“Lão Hồ ! Ông đổi tư tưởng của , họ đến hợp tác xã thì là đồng chí của hợp tác xã chúng , giống như các đồng chí khác, coi như ! Mọi đều bình đẳng! Quân dân một nhà, đều là , đây là lời thủ trưởng , ông quên lời , gây vấn đề giai cấp đấy.”
Phó chủ nhiệm Hồ ôm bụng ấm ức rời khỏi văn phòng, tan ca về đến nhà, vợ ông lập tức hỏi, “ con gái , tiệm may tuyển ?”
Phó chủ nhiệm Hồ nhét cặp công văn tay vợ, “Sắp xếp một quân nhân .”
“Sao là quân nhân nữa, để cháu gái ? còn nó mau lên tàu đến đây.” Làm nhân viên bán hàng , tiệm may thì chứ.
“Đừng nghĩ nữa, quân đội sắp xếp một gia đình cán bộ cấp Phó Đoàn .”
“Chồng là cán bộ cấp đoàn , còn gì nữa! Thật là, phúc hưởng!”
Phó chủ nhiệm Hồ bất mãn xua tay, “Thôi , đừng lẩm bẩm nữa, mau nấu cơm .”
Vừa ăn tối xong, cửa sân nhỏ gõ.
Cố Tưởng chạy nhanh mở cửa.
Cố Niệm rướn cổ cửa, “Có bố về ?”
“Không nhanh , là một tuần mà.” Tô Chiêu Chiêu cũng hy vọng là Cố Hành, thật, mấy ngày nay, cô thật sự nhớ , một ngủ một giường, cô ngủ hai đêm mới quen.
Thật là quái lạ, ngay cả cô cũng thấy khó hiểu.
Bắc Kinh xa, đường tốn mấy ngày .
Người gõ cửa quả nhiên Cố Hành, là Hướng Bắc Phương, bên cạnh còn cùng một , cách ăn mặc cũng là trong quân đội, chân chất đống mấy cái bao lớn.
Trời tối, ánh đèn trong nhà chiếu tới cửa, nhưng trăng tối nay sáng, Cố Niệm lập tức nhận đây là những bao lương thực của nhà , sợi dây gai đó là do cô bé buộc mà!
“Mẹ ơi, là chú Tiểu Hướng và một chú nữa mang lương thực nhà đến .”
Hướng Bắc Phương : “Cậu nhóc mắt tinh thật.” Bọn họ còn gì cả.
Cố Tưởng giơ tay xách bao lương thực, “Lương thực nhà cháu thì cháu nhận chứ.”
“Cháu đừng xách, cẩn thận đau lưng.”
Cố Tưởng nhấc một bao nhỏ, vác lên vai luôn, “Khinh thường .”
“Chà! Bao bốn năm chục cân đấy, cháu mới lớn chừng nào chứ! Quả hổ là con trai đoàn trưởng, giống đoàn trưởng, sức mạnh lớn!”
Nghe giống bố, khóe miệng Cố Tưởng sắp toe đến mang tai, vác bao lương thực sải bước nhà.
, bé chính là giống bố!
Tô Chiêu Chiêu khỏi nhà thấy bé vác một bao lương thực, vội vàng đến đỡ, Cố Tưởng còn né, cho đỡ, “Cháu tự .”
Tô Chiêu Chiêu dọa bé, “Cẩn thận lùn đấy!”
Cố Tưởng né nữa, trong lòng lo lắng, thật sự sẽ lớn nữa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-60-sau-khi-xuyen-sach-toi-dua-cac-con-di-tim-cha-cua-chung/chuong-97.html.]
Người cùng Hướng Bắc Phương là tài xế, cũng là lính lái xe trong quân đội, chuyên trách chở vật tư cho quân đội khắp nơi, bên mở cửa, hai cần chào hỏi, mỗi một bao khiêng lương thực nhà.
Người lái xe đưa khoai lang khô Quách Đại Nương nhờ mang cho Tô Chiêu Chiêu, “… Nhất định đưa cho chị, bảo chị cảm ơn chị về tấm vải hoa.”
Tô Chiêu Chiêu nhận lấy, “Làm phiền , đường sá xa xôi.”
“Không phiền, tiện đường thôi mà.”
Đợi khiêng xong, Tô Chiêu Chiêu mời hai xuống, bảo Cố Niệm rót nước.
“Không cần chị dâu, chúng xin phép về .” Hai , vội vã ngoài.
“Hai ăn cơm đúng , ở nhà ăn cơm hẵng .”
“Thật sự cần chị dâu, chúng căng tin ăn.”
Tô Chiêu Chiêu cũng tiện níu kéo , đành mở tủ gỗ , lấy quẩy Tiểu Đường thành phố mua giúp mang về, đuổi theo nhét tay mỗi hai cái.
“Cầm lấy lót .”
Bị nhét tay cũng khó mà trả , hai nhận lấy, “Cảm ơn chị dâu.”
“Là cảm ơn hai mới đúng.” Đưa hai đến cổng.
Vừa xa, Hướng Bắc Phương lấy quẩy trong tay c.ắ.n rôm rốp, “Thơm thật! Cái chị dâu tự đấy chứ, đoàn trưởng nhà thật phúc!”
Người lái xe cũng nhịn , lấy một cái ăn, cái còn nhét túi, “ là đầu tiên gặp chị dâu đấy, nhiệt tình, còn xinh , giống ở quê.”
Hướng Bắc Phương liếc , “Chẳng lẽ đây nghĩ chị dâu xinh ?”
Người lái xe trả lời, chẳng vô nghĩa ? Trong quân đội, những gặp thật đều nghĩ vợ đoàn trưởng tìm về từ quê chắc chắn xinh .
Mọi mừng cho đoàn trưởng Cố, thấy vợ quê xứng với đoàn trưởng Cố.
“Chị dâu nhà xinh lắm!”
Hướng Bắc Phương thầm nghĩ: Lúc mới đến còn bỏ trốn, bây giờ càng ngày càng giống, cũng , mỗi gặp chị dâu thấy cô xinh thêm một chút.
Chuyện Hướng Bắc Phương hối hận nhất, chính là ngày chị dâu mới đến chặn cô ở cổng lớn, còn cô là đặc vụ địch.
Vừa đoàn trưởng nhà cần sữa dê, vội vàng nhận việc , mỗi sáng mang đến, chỉ mong bù đắp những lời đây.
May mà chị dâu ghi thù.
Còn cho quẩy ăn, cái quẩy ngon thật, thơm giòn, chắc chắn tốn nhiều dầu lắm.
Người lái xe nhai quẩy, trong lòng chuyện nghẹn , nhổ , nghĩ nghĩ vẫn với Hướng Bắc Phương.
“Lần vận chuyển hàng còn xảy một chuyện lạ lắm.”
“Chuyện gì ?”
“Từ thôn Tô Gia nhận lương thực xong, lái xe đến địa điểm nhận hàng tiếp theo, đến nơi, lên thùng xe khiêng hàng mới phát hiện, hai bao lương thực rách, xe đầy vỏ lạc, còn khoai lang khô ăn dở, rõ ràng lúc khiêng lên xe vẫn còn nguyên vẹn…”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.