TN 70: Cô Vợ Nhỏ Của Ông Trùm Tài Phiệt Ở Thập Niên 70 - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-12-04 16:47:30
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ngược sáng, ánh mặt trời chắn phía , vẻ ngoài của trông mơ hồ.

Bạch Du ngước , đột nhiên hỏi: “Anh Giang Lâm, đây thật sự từng yêu ai ? Hay là... thích ai ?”

Giang Lâm cô, đôi mắt sâu thẳm: “Không, từng yêu ai, cũng từng thích ai.”

Câu trả lời khiến Bạch Du ngạc nhiên.

Nếu từng thích bất cứ ai, phụ nữ họ Ôn ?

Là Giang Hựu Hàm dối, là lúc vẫn quen phụ nữ họ Ôn đó?

Trong lòng cô như hàng trăm chiếc móng vuốt cào cấu, nhưng cô dám hỏi, vì cô thể tự giải thích , thậm chí cô còn tên đối phương, chỉ mỗi cái họ.

Giang Lâm: “Sao gì, là tin, nghi ngại nào khác?”

Bạch Du hồn, lắc đầu: “Em tin Giang Lâm, chỉ là thấy Giang Lâm cũng còn nhỏ nữa, nhiều đồng chí nữ ái mộ như , em cứ nghĩ chắc chắn gặp khiến rung động .”

Anh cũng còn nhỏ nữa.

Không còn nhỏ nữa.

Nữa.

Giang Lâm khựng một lát, : “Không gặp động lòng, tâm trí đều đặt việc học và sự nghiệp. Nếu là em, thậm chí còn kết hôn.”

Lòng Bạch Du thắt , đó cả kìm run rẩy.

Tuy đời Giang Lâm và phụ nữ họ Ôn rốt cuộc là chuyện gì, nhưng thể khẳng định, đời Giang Lâm cho đến giờ vẫn động lòng với bất kỳ phụ nữ nào, còn về thế nào, thì để tính.

Nói lùi một bước, cho dù Giang Lâm gặp phụ nữ họ Ôn đó nữa, với nhân phẩm của , tuyệt đối sẽ chuyện ngoại tình trong hôn nhân.

Về điểm , cô tự tin.

Giang Lâm: “Còn nghi ngờ gì nữa ?”

Bạch Du mím môi: “Nếu, em là nếu em thể sinh con, Giang Lâm ly hôn với em ?”

Giang Lâm cô: “Không, quan tâm con .”

Bạch Du: “ quan tâm, nghĩa là nhà họ Giang để ý, còn ông cụ, ông đồng ý ?”

Ông cụ thích cô, nhưng cô nghĩ rằng trong chuyện nối dõi tông đường , ông sẽ vì thích mà về phía cô.

Giang Lâm: “Những vấn đề để giải quyết, nhà họ Giang sẽ dám lấy chuyện phiền em.”

Lời , cô tin.

Tuy cô sẽ dùng cách nào, nhưng chỉ cần mở lời, cô nhất định thể khiến nhà họ Giang im miệng.

Điểm khác với Giang Khải, thật Giang Khải chắc năng lực đó, chỉ là , đúng hơn, bao giờ quan tâm đến cảm xúc của cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-107.html.]

Thế nên thể trơ mắt Giang Hựu Hàm hết đến khác mỉa mai cô, cô là con gà mái đẻ trứng, hết đến khác Lâu Tú Anh bóng gió, còn thì thản nhiên một bên ăn cơm, bao giờ một lời bênh vực cô.

Bạch Du vẫn đắn đo: “Hay là... cứ suy nghĩ thêm ?”

Cô cảm thấy đang ý , dù chuyện con là chuyện lớn, là quyết định nên mua thịt heo , cô hối hận.

“Không cần suy nghĩ thêm.” Giang Lâm chút do dự, dứt khoát: “Vả từ đến nay thích trẻ con, nên trong chuyện sinh con , em cần gánh nặng tâm lý, em nghĩ xem, em quen lâu như , em từng thấy bế đứa bé nào ?”

Bạch Du nghĩ nghĩ, cố gắng hồi tưởng , hình như quả thật từng thấy Giang Lâm bế đứa bé nào.

Đời khi xảy chuyện, những con cháu khác trong nhà họ Giang lượt sinh con, ngay cả Giang Hựu Hàm cũng một đứa, nhưng Giang Lâm bao giờ bế chúng.

Nói như , thật sự thích trẻ con?

Giang Lâm: “Chuyện con cái em đừng suy nghĩ quá nhiều, chuyện kết hôn em cũng đừng lo lo , em chỉ cần yên tâm cô dâu, những chuyện khác sẽ lo liệu.”

Bạch Du: “Vâng.”

Phải thừa nhận, ở bên như Giang Lâm, thật sự an .

thể cần suy nghĩ gì cả, cần gì cả, sẽ giúp cô lo liệu thứ.

**

Thời gian còn sớm, hai liền đến bách hóa thương mại .

Bách hóa thương mại ở đảo Quỳnh Châu đương nhiên thể so sánh với Bắc Kinh, chỉ hai tầng, nhưng bên trong cũng bày đầy đủ các loại hàng hóa, đủ màu sắc, từ đồ ăn đến đồ dùng, cái gì cũng .

Tầng một là các loại thực phẩm phụ như kẹo bánh, và các sản phẩm sinh hoạt như kéo, bát đĩa, tầng hai là các loại vải vóc, quần áo may sẵn và giày dép.

Đồ tuy nhiều, nhưng cô món đồ nào đặc biệt mua, nhưng đây là đầu tiên Giang Lâm đề nghị mua quần áo cho cô, hơn nữa cô còn “ khó” một phen, lúc đương nhiên tiện giảm nhiệt huyết của nữa.

Sau khi dạo một vòng bách hóa thương mại, cuối cùng cô chọn một chiếc quần dài màu đen, một chiếc áo sơ mi dài tay bằng vải mộc (địch lương), hai món kiểu dáng chuẩn mực, dù mặc lúc nào cũng mốt, hơn nữa bây giờ thời tiết dần se lạnh, mặc loại vải quá mỏng quá dày .

Giang Lâm thấy cô chọn lâu như , mà chỉ chọn hai món: “Không mua thêm vài cái nữa? Em cần lo lắng về tiền bạc.”

Lời thốt , hai đồng chí nữ bán quần áo trong trung tâm thương mại ghen tị đến mức mắt suýt đỏ như mắt thỏ.

Hai họ việc ở trung tâm thương mại mấy năm, từng thấy đàn ông nào kiên nhẫn mua sắm cùng đối tượng như , càng từng thấy đàn ông nào hào phóng đến thế, những họ gặp đều là mặt mày khó chịu, hoặc là mua thêm một món là lải nhải ngừng.

Người đàn ông trai hào phóng như , tại họ gặp ?

Huhu thật sự ghen tị!

Bạch Du suy nghĩ của hai cô nhân viên phục vụ, lắc đầu : “Mua hai cái là đủ .”

Giang Lâm gật đầu: “Ừm, đợi về Bắc Kinh, sẽ dẫn em đến Vương Phủ Tỉnh mua, ở đó chắc sẽ nhiều lựa chọn hơn.”

Nghe lời , hai cô nhân viên suýt nữa biến thành gà kêu thét.

Mua ở đây hai cái vẫn đủ, về Bắc Kinh còn dẫn đối tượng Vương Phủ Tỉnh tiếp tục mua sắm.

Tuy họ từng đến Bắc Kinh, nhưng cũng từng về Vương Phủ Tỉnh, ở đó nhiều cửa hàng lâu đời, còn trung tâm thương mại lớn nhất Bắc Kinh, hàng hóa bên trong cho là đầy đủ và thời trang nhất Bắc Kinh, thậm chí là cả nước.

Loading...