Bà nội tháng là sinh nhật , mua một món quà thật đặc biệt tặng bà, nhưng đồ ở đây chẳng gì đặc sắc cả. Mấy món thêu hai mặt nọ bà đều hết , thật là khó quá.
Người phụ nữ đó tiếng Anh, tốc độ nhanh. Anh phiên dịch bên cạnh quản lý Hồ rõ ràng hiểu đối phương đang gì, gương mặt từ đầu đến cuối chỉ giữ nụ công thức lộ tám chiếc răng.
Cơ hội đến !
Bạch Du kéo vali tiến gần. Đến khi quản lý Hồ phát hiện định ngăn cản thì chậm một bước. Bạch Du mặt phụ nữ nước ngoài, dùng tiếng Anh với cô : Chào cô, vô tình thấy cô đang tìm kiếm một món quà đặc biệt dành tặng . ở đây tình cờ vài món đồ thủ công mỹ nghệ độc đáo, cô hứng thú xem thử ?
Câu thốt khiến tất cả mặt tại đó chấn động. Ngay cả đôi mắt hạt đậu của quản lý Hồ cũng trợn ngược lên, ông ngờ Bạch Du tiếng Anh, mà còn đến thế.
Người phụ nữ nước ngoài cũng đầy vẻ kinh ngạc: Tiếng Anh của cô quá, cô là tiếng Anh giỏi nhất mà từng gặp ở Trung Quốc đấy. Món đồ thủ công cô là gì ? quan tâm.
Bạch Du cảm ơn xuống, cẩn thận lấy ba tác phẩm khắc vỏ ốc từ trong vali , đặt lên quầy hàng phía . Ba tác phẩm bày , hiện trường lập tức vang lên những tiếng trầm trồ khen ngợi ngớt.
Lạy Chúa , đây là loại nghệ thuật gì thế ? Đẹp quá mất!
Cái trông giống đồ điêu khắc đá ở tầng hai, nhưng giống hẳn. Tác phẩm tinh xảo hơn nhiều, cô khuôn mặt cô gái xinh xem, đến cả lông mi cũng rõ từng sợi, móng tay còn sơn màu nữa, thật sự quá tỉ mỉ. Màu sắc cũng phong phú hơn đồ khắc đá nhiều, đây là một tác phẩm nghệ thuật!
Những lời tán thưởng ngừng lọt tai quản lý Hồ. Dù ông hiểu những nước ngoài gì, nhưng biểu cảm con là giống , ông thừa họ các tác phẩm của Bạch Du thu hút . Ông thấy nuối tiếc, chút bực . Nuối tiếc vì lúc nãy lầm , nếu sớm đám khách ngoại thích khắc vỏ ốc thì ông chẳng từ chối cô. Còn bực là vì Bạch Du tự tiện xông , lẽ cô cướp khách ngay tại trung tâm Hữu Nghị ? Nếu là vế , ông nhất định sẽ cho cô hậu quả của việc đối đầu với ông là thế .
Thế nhưng ngay giây tiếp theo, Bạch Du sang ông: Quản lý Hồ, chuyện hợp tác lúc nãy ông còn hứng thú ? Nếu , lát nữa sẽ với khách hàng đây là sản phẩm mới của trung tâm Hữu Nghị, để họ đặt hàng với các ông, ông thấy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-co-vo-nho-cua-ong-trum-tai-phiet-o-thap-nien-70/chuong-500.html.]
Quản lý Hồ chỉ khựng vài giây lập tức gật đầu: Hợp tác vui vẻ, chủ nhiệm Bạch!
Rất , từ đồng chí Bạch đổi thành chủ nhiệm Bạch, điều đó chứng minh một việc: cô thành công.
Chuyện đó đơn giản hơn nhiều. Bạch Du dùng tiếng Anh giới thiệu về nghề khắc vỏ ốc. Đám khách ngoại những tác phẩm từ vỏ ốc thì ai nấy đều kinh ngạc thốt lên My God liên tục. Qua lời giới thiệu của cô, những vốn định mua cũng bày tỏ ý đặt hàng. Bạch Du vội hiện tại hàng sẵn, họ thể đặt cọc , kiểu dáng giới hạn trong ba mẫu mà thể theo yêu cầu.
Ngoài , Bạch Du còn đưa một cách bán hàng thú vị, đó là mượn ý tưởng hộp quà bí mật (blind box) của đời . Cô với khách rằng nếu họ chọn mẫu nào thì cứ để xưởng tự ngẫu nhiên, khi nhận hàng họ sẽ thấy bất ngờ. Đám khách nước ngoài rõ ràng thích trò hộp quà bí mật , ngoài việc đặt mẫu thích, họ còn thi đặt thêm hộp bí mật.
Mười một khách cuối cùng đặt tổng cộng ba mươi món đồ, trong đó mười hai cái là hộp bí mật. Riêng phụ nữ trẻ vì cần quà gấp tặng bà nội nên mua đứt tác phẩm Tiên T.ử Hoa Sen của Bạch Du ngay tại chỗ.
Quản lý Hồ dù tiếc vì món đồ thích mua mất, nhưng cứ nghĩ đến đơn đặt hàng bay tới tấp là ông khép miệng, chẳng còn tâm trí mà để ý chuyện nhỏ nhặt đó nữa.
Sau khi khách khỏi, Bạch Du và Mã Sái Nam văn phòng quản lý Hồ. Khác với lúc nãy, họ kịp xuống, quản lý Hồ cho mang sữa và bánh ngọt , còn đích xin Bạch Du vì chuyện . Bạch Du đại độ bảo , đó đôi bên bàn bạc chi tiết về việc hợp tác. Ngoài ba mươi món khách ngoại đặt, trung tâm Hữu Nghị đặt thêm bảy mươi món nữa cho tròn một trăm sản phẩm.
Tùy độ phức tạp và kích thước mà mỗi loại giá khác . Như mẫu Tiên T.ử Hoa Sen vì điêu khắc khó, ngay cả thợ lành nghề như thợ Ngũ cũng mất gần một tháng mới xong nên giá khá cao, định giá hai mươi tệ một chiếc. Còn mẫu Thuyền Buồm Cưỡi Sóng đĩa thì đơn giản hơn, tốn ít nguyên liệu nên giá năm tệ một chiếc. Tổng cộng một trăm đơn hàng giá trị hai ngàn tệ. Đây là tiền trung tâm trả cho xưởng, còn họ bán cho khách ngoại bao nhiêu thì chắc chắn giá .
Nhận tiền đặt cọc ba mươi phần trăm là sáu trăm tệ, Mã Sái Nam bước khỏi trung tâm Hữu Nghị mà cảm giác như đang mây. Xuống đến tầng một, đầu óc cô vẫn còn lâng lâng, liền với Bạch Du: Chị nhéo em một cái , em sợ đang mơ quá.
Bạch Du nhéo cô thật, đau đến mức Mã Sái Nam kêu lên, nhưng ngay đó cô hì hì như một con ngốc: Bạch Du, thành công ! Cuối cùng cũng tìm mối mua !
Hai ngàn tệ đấy! Cả đời cô bao giờ thấy nhiều tiền như thế! Lúc với Bạch Du, bí thư Âu Dương chỉ cần mang về đơn hàng hai trăm tệ là giỏi lắm , ngờ Bạch Du tay một cái là tăng gấp mười ! Bạch Du đúng là quá quá quá giỏi luôn!
Bước khỏi cổng trung tâm, bác bảo vệ giao ca còn ở đó nữa. Bạch Du định bụng hôm sẽ mua thêm đồ đến cảm ơn bác. Nếu thông tin bác cung cấp, cô thực sự thể chốt đơn nhanh đến thế.