Trong đám bạn cũ, chỉ mời phó tiểu đoàn trưởng Kỳ Tiêu, và hai là Lý Hổ, Dương Thành.
Còn chính ủy Trần, trung trưởng đoàn và phó trung đoàn của đoàn 3, là của phó sư trưởng. Trước phó sư trưởng từng gọi bọn họ đến quen, hy vọng hòa hợp.
Nên Lục Trạch Khải cũng mời cả nhóm đến nhà dùng bữa.
Bữa nhậu của đàn ông thì thể thiếu rượu, dạo nhờ vợ vơ vét nhà Hoắc Chiến Đình, cũng chẳng tiếc chút tiền mua rượu.
Khương Mộng nấu ăn ngon, món mặn món ngọt đầy đủ, ai nấy ăn uống vui, rượu quá ba tuần vẫn ai chịu về.
Mấy đàn ông còn đang cụng ly!
Khương Mộng thì bên chăm sóc, dịu dàng như cô vợ mẫu mực, săn sóc đủ điều, khiến Lục Trạch Khải cảm thấy thỏa mãn vô cùng!
Vợ bên cạnh, sự nghiệp thành công, Lục Trạch Khải cảm thấy cuộc đời viên mãn, vui tả nổi!
Khương Nghiên giận đùng đùng xông đến nhà Lục Trạch Khải, thấy một cảnh tượng hoan hỉ: chủ khách đều vui, rượu thịt ê hề.
Cô còn thấy phó trung đoàn trưởng đoàn 3 : "Trạch Khải , thịt nai dễ kiếm , quen thì chẳng lấy nổi!"
Chỉ tiếc là thịt nai hun khói, thịt tươi!
Khương Nghiên nhớ rõ lúc nhiệm vụ, cô từng núi sâu săn một con nai!
"Lục Trạch Khải, trộm thịt với lương thực nhà để phô trương thanh thế, hỏi qua ?" Khương Nghiên lạnh lùng Lục Trạch Khải.
Sắc mặt Lục Trạch Khải khựng , nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh: "Nghiên Nghiên đùa , lấy trộm gạo thịt nhà em ."
"Đại doanh trưởng Lục của đương nhiên cần tự tay ăn trộm, bởi vì chỉ cần hưởng thành quả là ," Khương Nghiên mỉa mai.
Lục Trạch Khải thực mấy bao gạo mấy cân thịt vợ cho nhà đều là từ nhà Khương Nghiên dọn sang.
Hắn cứ tưởng vợ mua, thấy thương con rể nghèo nên chu cấp.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Nghe Khương Nghiên đầy châm biếm, Lục Trạch Khải chịu nổi, mặt sầm : "Khương Nghiên, dù gì cũng là quân nhân, tiền trợ cấp hàng tháng cũng đủ dùng, đến mức ăn nổi !"
Khương Nghiên lạnh: "Anh khỏi cần tỏ vẻ oan uổng, Lâm Thục Quyên thừa nhận , chính bà khuân hết thịt, gạo trong nhà về nhà !"
Thực Lâm Thục Quyên thừa nhận gì cả, cô còn kịp gặp bà , nhưng Khương Hướng Dương "gà bay trứng vỡ", Lâm Thục Quyên còn đang bận ở phòng y tế, chẳng ai vạch trần lời cô lúc .
Khương Mộng nhíu mày: cô khai ? Mẹ cô ngăn Khương Nghiên tới nhà phát rồ thế ?
Cô giận lắm nhưng ngoài mặt vẫn dịu dàng: "Em gái, và Hướng Dương ăn uống ở nhà chị, chỉ mang ít lương thực sang thôi. Dù cũng là ruột em, Hướng Dương cũng là em trai ruột em, lấy chút đồ của em thì gì mà chấp nhất?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/356.html.]
"Ha!" Khương Nghiên bật : "Chút đồ? Ít nhất họ lấy năm trăm cân gạo, hai trăm cân bột mì, một trăm cân thịt, mấy chục quả trứng gà, cô gọi đấy là chút ?"
Xung quanh con thì nhịn hít sâu một , bảo gần đây Lục Trạch Khải ăn cơm trắng với thịt!
Dạo , để xây dựng hình ảnh vợ hiền thục, Khương Mộng ngày nào cũng chuẩn cơm trưa cho Lục Trạch Khải đem .
Tay nghề Khương Mộng tồi, nhờ lương thực vơ vét từ nhà Khương Nghiên mà ngày nào cô cũng đổi món, hộp cơm "yêu thương" ngày nào cũng đủ cơm thịt ngon lành.
Nhà đồ ăn, Khương Mộng hào phóng, còn nấu thêm chia cho đồng đội của Lục Trạch Khải.
Đồng đội ngưỡng mộ lắm, ngưỡng mộ vợ nết na, nấu ăn, nhà vợ điều kiện, hai xứng đôi.
Ai ngờ nhà vợ chẳng qua là vợ vơ vét nhà con gái út để bày mẽ ngoài mặt.
Ánh mắt xung quanh bắt đầu khác thường, Khương Mộng mặt trắng bệch, bộ danh tiếng tích cóp bấy lâu nay, giờ tiêu tan!
Tất cả tại Khương Nghiên!
Biết thế thà cô đừng về, đúng lúc cô mất mặt!
Mà cũng , lấy ít đồ con gái thì gì sai? Hồi đó Khương Nghiên cưới còn lấy hai nghìn tiền hồi môn đấy! Hơn nữa đồ lấy về nhiều đến thế!
Khương Mộng uất lắm nhưng vẫn giữ thể diện mặt khách: "Em gái, em nhớ nhầm , lấy nhiều như em !"
"Cô dám cho lục soát nhà , Khương Mộng?" Khương Nghiên bật . Tuy cô cố tình báo cao lượng, nhưng chỗ đó mấy ngày nay họ ăn thì cũng mời khách ăn , chẳng lẽ tính? Còn tính cả lãi?
Khương Mộng tất nhiên dám để lục soát, trong nhà bây giờ vẫn đầy gạo mì, giải thích ?
Sớm thế bán cho !
Khương Mộng cố kéo tình cảm: "Khương Nghiên, chị em mà, em nỡ căng như ?"
"Xin , nhắc cô: hỏi mà lấy là ăn trộm. Cô với đều lấy chồng, gái chồng như nước đổ , nhà lấy cớ chăm con gái về lục sạch bếp con gái, là trộm cắp, là cướp!"
" thể báo công an!"
Nghe tới báo công an, mặt Khương Mộng và Lục Trạch Khải biến sắc, đỏ bừng vì hổ.
" cũng là ruột, báo công an?" Lục Trạch Khải thấy Khương Nghiên quá tuyệt tình.
"Đụng cơm của thì dù là ruột cũng tha! Lục Trạch Khải, nếu cả quân khu vợ trộm đồ nhà con gái út về nịnh bợ con gái lớn, thì mau trả hết gạo mì thịt cho !"
Lục Trạch Khải tiếc của, tính toán gấp.