Lâm Vi Vi nhạo: "Ai bảo cô chỉ là cháu gái, còn là con ruột? Cái gì thì cha cũng dành cho chứ. Cô chỉ là một con để gả liên hôn thôi!"
Điều khiến Lâm Sương Sương uất ức nhất chính là, vì quan là cha cô mà là cha của Lâm Vi Vi?
Vì luôn nhún nhường là cô, chứ Lâm Vi Vi?
Lâm Vi Vi từng bôi cả nhà, còn tống cải tạo, danh tiếng nát bét, giờ thể huy hoàng như thế?
Lâm Sương Sương phục, nhưng chẳng thể gì, ai bảo cô chỉ là cháu gái?
Ai bảo cô còn về gì?
Hu hu...
Lâm Sương Sương Lâm Vi Vi chọc tức đến nức nở, chui phòng trùm chăn rấm rứt.
Trái ngược với sự tủi hờn của cô , Lâm Vi Vi thì đắc ý để cho hết.
Chớp mắt tới ngày tổ chức tiệc nhận .
Nhà họ Lâm mời cũng tới, Lâm Vi Vi và Lâm Sương Sương đều mặt.
Lâm Quốc Đống định nhân dịp chốt luôn hôn sự của cả hai bên.
Tự tin như ông , căn bản chẳng nghĩ Tần tư lệnh sẽ từ chối liên hôn!
Tần tư lệnh từng cưới ai, còn Tần Quân Diệp chỉ là cháu, cha vẫn còn sống, chuyện cưới xin tất nhiên do cha quyết định.
Nhà họ Lâm từng dò hỏi Tống Quang Thục, bà đồng ý kết .
Vì thế Lâm Quốc Đống đinh ninh rằng Tần tư lệnh chắc chắn sẽ gật đầu!
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Dù Lâm Sương Sương chỉ là cháu, nhưng nhà họ Lâm bồi dưỡng kỹ càng, tài mạo đều thiếu, xứng đôi với con trai Tần tư lệnh, dù là dân nhà quê.
Lâm Quốc Đống tự tin đến mức dặn dò cả hai cô gái theo đúng suy tính của .
Chỉ điều, Tần tư lệnh chẳng gì về những toan tính !
Vì tiện, ông chọn đặt hai mươi bàn tại Quốc Doanh Phạn. Nghĩ đến việc giới thiệu con trai mặt bạn bè, ông vui đến mức ngậm miệng nổi.
Ha ha ha, ông, Tần Nhân Cường, cũng con trai , mà còn xuất sắc như !
Tần tư lệnh dẫn Hoắc Chiến Đình khắp nơi, gặp ai cũng giới thiệu là "con trai !"
Khương Nghiên và hai đứa nhỏ thì theo.
Cô thích săm soi như khỉ trong lồng, hơn nữa còn đang mang thai, đông đụng trúng thì ?
Nên cô chọn ở một góc nghỉ ngơi!
Lâm Vi Vi bước thấy Khương Nghiên, nhịn mà sấn tới: "Khương Nghiên, cô ở đây?"
"Cô cải tạo xong ?" Khương Nghiên cũng bất ngờ khi gặp Lâm Vi Vi.
Nhắc tới chuyện , Lâm Vi Vi chỉ g.i.ế.c Khương Nghiên, chính con tiện nhân khiến cô đày nông trường! Chịu bao khổ sở cũng vì ả!
cô càng vì Khương Nghiên xuất hiện ở đây!
"Trả lời , cô đến đây gì?" Lâm Vi Vi gặng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/385.html.]
Khương Nghiên bật : " ở đây thì liên quan gì đến cô?"
"Cô...", Lâm Vi Vi tức nghẹn.
" ? Biết ghét thì tránh xa một chút!", Khương Nghiên chẳng khách sáo chút nào.
Lâm Vi Vi chọc tức nổ phổi. Trước mà thế thì cô tay xử lý , nhưng giờ nhịn!
Cô tức giận bỏ , hôm nay mục tiêu là gặp Tần Quân Diệp, cố chốt hôn sự, thể vì chuyện khác mà hỏng việc!
Đến giờ ăn trưa, khách khứa đến gần đủ, Khương Nghiên cũng mặt, bèn dắt hai đứa nhỏ tìm Hoắc Chiến Đình.
Lúc đó, Tần tư lệnh đang cùng Hoắc Chiến Đình trò chuyện với Lâm Quốc Đống.
Qua trao đổi, Lâm Quốc Đống hài lòng về Hoắc Chiến Đình, ngờ còn trẻ mà là sư trưởng!
Ông bỗng thấy hối hận vì để Lâm Sương Sương cưới Hoắc Chiến Đình.
Người xuất sắc như , để Vi Vi cưới mới đúng!
Lâm Sương Sương cũng giấu nổi vẻ hài lòng. Trước cứ tưởng là dân nhà quê luộm thuộm, ai ngờ là !
Trong đợt diễn tập quân sự, cô từng gặp Hoắc Chiến Đình, lúc thấy quen mắt, ngờ là con ruột của Tần tư lệnh!
Mà giờ là sư trưởng, tương lai rộng mở!
Lấy , cô sẽ là phu nhân sư trưởng!
Càng nghĩ càng thấy sướng, quên luôn chuyện vợ, là Khương Nghiên.
Cho tới khi thấy Khương Nghiên, vẻ thẹn thùng mặt Lâm Sương Sương cứng đờ.
"Vợ , em đến !", Hoắc Chiến Đình vui mừng kéo tay Khương Nghiên.
Khương Nghiên gật đầu chào.
Tần tư lệnh hào hứng giới thiệu: "Đây là con dâu , Khương Nghiên!"
"Chào !", Khương Nghiên lễ phép chào hỏi.
Mọi đều lời khen, chỉ Lâm Sương Sương và Lâm Quốc Đống là nổi.
Đặc biệt là Lâm Quốc Đống, trong lòng âm thầm rủa: Tần Nhân Cường ? Sao xử lý con dâu quê mùa chứ?
Tần tư lệnh Lâm Quốc Đống đang bất mãn. Ông vui vẻ giới thiệu xong Khương Nghiên thì hớn hở mời bàn dùng bữa.
Trong khi ông vui vẻ thì một vài trong nhà chẳng vui vẻ gì, tiêu biểu là Tống Quang Thục.
"Chẳng qua là tìm con trai thôi, gì mà phấn khích đến thế?" bà châm chọc mỉa mai.
Tần Nhân Xương cau mày cảnh cáo: "Bà bớt một chút!"
Tống Quang Thục hừ lạnh, nữa, lặng lẽ ăn cơm nhưng mặt mũi hậm hực.
Món ăn ngon là thế, nhưng bà chẳng khẩu vị gì cả, bởi vì trong lòng khó chịu!
Tần Nhân Xương cũng chẳng thèm quan tâm bà , cùng Tần Quân Diệp giúp Tần tư lệnh tiếp khách.
Ông thấy em trai con trai ruột là chuyện , còn là một con xuất sắc như thế!