Tống Quang Thục xong vẫn nghi ngờ: "Ông đừng lừa ! Nếu định đổi con dâu, ông bàn chuyện hôn sự với ông Lâm? Rõ ràng ông định giật con dâu từ tay con trai !"
Tần tư lệnh tức nổ phổi: " khi nào bàn hôn sự với nhà họ Lâm? Mà bà não ? Con trai là quân nhân, đăng ký quân hôn, hôn nhân quân nhân thể ly dị, bà chắc?"
"Không ly thì ? Chẳng chỉ cần ông một câu là xong?" Tống Quang Thục lẩm bẩm cam tâm.
Tư lệnh Tần suýt tức đến ngã quỵ.
lúc , Lâm Sương Sương chen , mắt rơm rớm nước, giọng nhỏ nhẹ như sắp : "Vậy... cháu đây?"
Ầm!
Câu khiến bầu khí đang căng thẳng trực tiếp bùng nổ thành ngọn lửa bát quái lớn!
Lâm Quốc Đống thể giữ mặt mũi nổi nữa. Lúc mà cô cháu gái dám câu đó, tự rước nhục thì là gì?
"Lâm Sương Sương, im miệng cho !" Lâm Quốc Đống mặt đen như đáy nồi quát lớn.
Lâm Sương Sương , nhất định là ám chỉ. Mà đó, ai khác chính là Lâm Quốc Đống.
Hoắc Chiến Đình lúc cũng dần hiểu , tại nãy giờ Lâm Sương Sương cứ chằm chằm với vẻ mặt kỳ quái như .
Chưa kịp gì thì Khương Nghiên lên tiếng mỉa mai: "Người nhà họ Lâm các sở thích tự ảo tưởng ? Hay là quyền thế nhà họ Lâm to lớn đến mức, cứ nhắm trúng ai là thể cưỡng ép về rể?"
Lâm Quốc Đống mặt càng lúc càng đen, nhưng ông tiện cãi với một cô gái nhỏ, mất mặt. Ông sang Tư lệnh Tần, nghiêm giọng:
"Ông Tần, chuyện là ?"
Tư lệnh Tần cũng tức đến đơ : " cũng hỏi ông đây! bao giờ đổi con dâu? ám chỉ gì ? Sau khi nhận con, chúng thậm chí gặp , ông lấy cái suy nghĩ liên hôn với nhà ông?"
Nghe đến đây, dù Lâm Quốc Đống ngốc cũng hiểu, Tư lệnh Tần ý đó. Thậm chí còn thẳng thắn phủ nhận ngay mặt .
Tự thấy mất mặt, ông liền cắt đứt: "Chúng cũng ý định kết với Tần gia, con gái họ Lâm chúng thiếu chỗ gả, cần bám lấy ai!"
Vừa dứt lời, Tống Quang Thục nhảy mắng ngược: "Vậy đó còn đến tìm thích con trai , con dâu ? Còn Lâm Sương Sương sẽ cưới Hoắc Chiến Đình?"
Tống Quang Thục tuy ngốc thật, nhưng lúc cũng hiểu , Lâm Vi Vi gài bẫy!
"Ai những lời đó?", Lâm Quốc Đống nghiêm mặt hỏi, mắt Lâm Sương Sương đầy nghi ngờ.
Lâm Sương Sương oan quá, hôm nay cô hề tìm Tống Quang Thục chuyện.
Cô thấy Hoắc Chiến Đình hợp mắt, chấp nhận chuyện cưới , còn nịnh khác gì?
"Không cháu ! Cháu từng !", Cô phủ nhận.
"Không cháu thì là ai?", Lâm Quốc Đống truy hỏi.
Tống Quang Thục bụng đáp: "Tất nhiên là con gái cưng của ông, Lâm Vi Vi chứ ai! Trước mê mẩn thằng nhà quê chê, còn đày cải tạo, giờ về còn đòi cưới con trai , mơ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/387.html.]
"Con trai là bãi rác công cộng chắc? Ai vứt gì cũng ?"
Chỉ cần Tống Quang Thục đ.â.m nhà , bà mắng khác đúng là sướng tai!
Ví dụ như lúc .
Lâm Quốc Đống tới tên Lâm Vi Vi thì suýt ngã gục tại chỗ.
Con nhỏ mà ngu thế !
Không đầu óc ?
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Cô con gái ... thật sự thể giữ nữa !
Ông nghiến răng, lạnh lùng : "Thưa bà Tống, nhà họ Lâm ý định liên hôn với Tần gia, cả Lâm Vi Vi lẫn Lâm Sương Sương đều gả cho nhà Tần, bà yên tâm!"
"Nói suông vô dụng! Nếu ông kiểm soát con gái, thì giờ danh tiếng cô nát bét thế !", Tống Quang Thục mắng.
"Ông đấy nhé! Nếu con gái nhà họ Lâm còn dám dùng thủ đoạn đeo bám con trai , bao giờ chấp nhận!"
"Lời bà đúng là khó thật đấy!", Lâm Quốc Đống bực.
" coi thường , chỉ tin phẩm hạnh của nhà ông! Nhất là ai đó tiền án !", Tống Quang Thục đ.â.m trúng tim đen, nhắc thẳng tới Lâm Vi Vi.
Lâm Quốc Đống cứng họng, Lâm Sương Sương tức đến run , mất mặt!
Cô thấy Lâm Vi Vi tiến thì lập tức lao tới đẩy mạnh một cái: "Tất cả là tại chị! Sao chị còn trở về? Nhìn xem chị hại cả nhà mất hết mặt mũi!"
Lâm Vi Vi từng nghĩ Tống Quang Thục là phụ nữ nhẹ nhàng, ngờ lỗ mãng, mất kiểm soát như thế.
Chuyện thành thế , cô thật sự lường !
"...", Cô định giải thích.
"Chát!", Một cái tát từ Lâm Quốc Đống giáng thẳng mặt cô : " đứa con gái mất mặt như cô! Về nhà ngay!"
Không thể mất mặt hơn, Lâm Quốc Đống đen mặt bỏ !
Lâm Vi Vi và Lâm Sương Sương cũng lủi thủi theo .
Nhà họ Lâm chỉ tới ba , và cùng rút lui ê chề.
Sự cố nhà họ Lâm ảnh hưởng tới tiệc nhận , nhưng Tần Nhân Xương và Tần Quân Diệp vẫn Tư lệnh rầy.
Phải trông chừng Tống Quang Thục cho kỹ!
Bà thấy ấm ức vô cùng, bà chẳng gì sai, chỉ thật thôi!
Mà , con gái nhà họ Lâm trơ tráo thế, chẳng lẽ bà để mặc nó bám lấy con trai ?...