Khương Nghiên như thế, lật trắng mắt: "Ngốc, mau bế em nhà!"
"À , !", Hoắc Chiến Đình hồn, bế ngang vợ chạy .
Khương Nghiên là bác sĩ, tự bắt mạch thấy t.h.a.i thuận, tuy là sinh ba, nhưng thể sinh thường, nên viện.
Cô sớm mời một bà đỡ kinh nghiệm đến ở nhà từ hai ngày .
Cơn đau tới, bà đỡ lập tức bình tĩnh chỉ huy, nấu nước, chuẩn trứng gà, việc đó.
Hoắc Chiến Đình rời vợ nửa bước, luôn ở bên cô suốt quá trình sinh nở.
Nhìn Khương Nghiên đau đớn quằn quại, chỉ ước thể chịu đau cô.
May mắn , ca sinh thuận lợi, rạng sáng ba giờ, Khương Nghiên hạ sinh ba đứa: hai trai, một gái!
Thấy tròn con vuông, Khương Nghiên mới buông lỏng tinh thần, lập tức ngất xỉu.
"Vợ ơi! Em ?", Hoắc Chiến Đình hoảng hốt, run giọng gọi Khương Nghiên.
Tuy Khương Nghiên là bác sĩ, y thuật cũng giỏi, nhưng "thầy t.h.u.ố.c tự chữa cho ", nên từ sớm Hoắc Chiến Đình mời sư phụ hờ của cô đến ở cùng.
Lúc cô sinh, trong phòng, nhưng khi thấy tiếng hét gọi đầy lo lắng, lão Lý lập tức xông .
"Tránh , để xem!" Lão Lý đẩy Hoắc Chiến Đình sang một bên, bắt mạch cho Khương Nghiên.
Một lúc , ông thả tay cô : "Không , chỉ là quá mệt nên ngất thôi!"
Hoắc Chiến Đình thở phào nhẹ nhõm, giúp vợ lau mồ hôi trán, mới sang ba đứa nhỏ.
Thấy ba nhóc con nhăn nheo một hàng, Hoắc Chiến Đình nhíu mày: "Xấu quá!"
"Sao ? Trẻ con mới sinh đều như thế, từng ngày một khác, vài hôm nữa là trắng trẻo mũm mĩm ngay." Bà đỡ trấn an.
Vì là sinh ba, ba đứa đều nhẹ cân, nên bà đỡ tắm cho chúng, đợi ba ngày mới vệ sinh.
Hiện tại trông nhăn nhúm, còn dính đầy nước ối, trông khá nhếch nhác. ...
Khương Nghiên tỉnh dậy buổi tối, tiếng của ba đứa nhỏ đ.á.n.h thức, chắc đói bụng nên to.
Cô dậy, ôm một đứa lên, vạch áo cho bú.
Lúc đầu sữa, đứa nhỏ mút một lúc mới bắt đầu bú, đúng lúc đó Hoắc Chiến Đình bước , thấy tiếng nên xem.
Thấy , Khương Nghiên vội : "Bế đứa khác cho em b.ú luôn !"
Một cô cho hai bé bú!
Còn một đứa b.ú thì Hoắc Chiến Đình bế lên dỗ.
Với hình gần mét chín, bế một bé sơ sinh như vạm vỡ ôm đậu phộng, chẳng dỗ thế nào, yên như khúc gỗ, bế bé con nức nở.
"Vợ ơi, còn lâu ?", Hoắc Chiến Đình Khương Nghiên với ánh mắt tội nghiệp.
Khương Nghiên cũng xót con, nhưng nếu dừng , hai đứa , b.ú no.
Một lúc , cô bảo ngừng cho bé thứ hai bú, Hoắc Chiến Đình bế bé lớn đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nguoi-dep-manh-me-chinh-phuc-ga-tho-kech/391.html.]
Bé lớn và bé thứ hai là hai bé trai, bé út là con gái, yếu nhất, còn bé lớn thì cứng cáp nhất, bế lên là b.ú ừng ực.
Hoắc Chiến Đình tiếp tục "khúc gỗ" bế bé thứ hai, bé b.ú đủ nên , chân tay đạp loạn, như nhảy khỏi tay .
Khương Nghiên thấy mà thót tim: "Anh dỗ chứ?"
Hoắc Chiến Đình tội nghiệp: "Dỗ ? Anh !"
"Ăn cơm ?", Cô lườm.
Hoắc Chiến Đình: "..."
Sợ vợ giận, cố gắng lóng ngóng dỗ bé, mồ hôi chảy ròng ròng, mà bé vẫn .
Cuối cùng là Hoắc Kiều Kiều giúp dỗ mới yên.
Khi bé út b.ú no, Khương Nghiên mới đổi cho bé thứ hai b.ú tiếp.
Cô nhiều sữa, dù sinh ba vẫn đủ, nhưng khi cho ba bé b.ú xong, cô đói đến mức thể ăn cả con bò!
Hoắc Kiều Kiều cô ăn khỏe, nên buổi chiều hầm hai con gà cùng nhiều món ăn kèm, Khương Nghiên ăn sạch, còn hết năm bát cơm mà vẫn đủ.
Cô bảo Hoắc Kiều Kiều nấu thêm một nồi mì lớn.
Bình thường cô ăn khỏe, giờ còn nuôi ba đứa nhỏ nên càng cần nhiều dưỡng chất, may mà nhà dự trữ thực phẩm nhiều, nếu chắc đói meo.
Dù , Hoắc Chiến Đình vẫn lén mua thêm lương thực chợ đen từ chỗ Thiệu Thanh, còn tự núi săn gà rừng, thỏ rừng để bồi bổ cho vợ!
Thấm thoắt, một tháng trôi qua, Khương Nghiên ở cữ xong, việc đầu tiên là gội đầu tắm rửa, một tháng tắm, cô cảm giác sắp mốc đến nơi!
Sau khi tắm xong, tinh thần cô sảng khoái, nhưng việc chăm ba bé sơ sinh đúng là chẳng nhẹ nhàng chút nào!
May mà Hoắc Kiều Kiều giúp, Hoắc Chiến Đình tan về cũng phụ vợ chăm con, một thời gian huấn luyện, thành thạo trong việc bế và dỗ bé.
Chớp mắt ba bé sáu tháng, nhờ sữa dồi dào, cả ba đứa đều trắng trẻo bụ bẫm, cực kỳ đáng yêu.
Hoắc Chiến Đình thích ba đứa nhỏ, nhưng quên hai bé lớn, Tiểu Cẩn và Tiểu Hi.
Hai đứa hiểu chuyện, tan học là về chơi với các em.
Tuy nhỏ, dám bế sợ rơi, nhưng vẫn giúp việc, như đưa đồ, chọc em ...
Cả nhà hòa thuận vui vẻ.
Trong thời gian , Tư lệnh Tần cũng đến thăm vài , đưa ba bé về Kinh Đô chăm, nhưng Khương Nghiên và Hoắc Chiến Đình đều đồng ý.
Ông đành xa cháu, còn tính chuyển cả về Sơn Thành sống cùng, mỗi ngày bồng cháu chơi.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tiếc là ông còn nhiệm vụ, chẳng thể tùy tiện.
Tuy , ông bắt đầu suy tính cách điều Hoắc Chiến Đình về Kinh Đô.
Hoắc Chiến Đình cha đang ủ mưu.
Dạo gần đây, Cảng Thành và các thương nhân nước ngoài đến Sơn Thành khảo sát đầu tư, nhà nước coi trọng, yêu cầu quân khu phối hợp đón tiếp.
Chính quyền còn tổ chức yến tiệc lớn, yêu cầu mang theo bạn nữ cùng.
Yến tiệc là nước ngoài, tiếng Anh của Hoắc Chiến Đình chỉ đủ giao tiếp cơ bản, sâu hơn thì đuối.