TN 70: Nữ thanh niên trí thức độc miệng - 106

Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:48:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Tinh Thần chắc như đinh đóng cột: :Việc thể thương lượng, báo cáo mê tín phong kiến ? Hôm nay chúng cháy nhà mới mặt chuột, buổi tối, cho một nhóm của họ đến nhà chị Niệm Đệ để điều tra lấy chứng cứ."

Quách Lâm lấy lòng : "Được , cứ như thế , chúng uống rượu thôi."

Nói xong, kéo Hồ Hưng . Dù Hoàng Thất Bảo và Vương Tiên Tiến cam lòng thế nào cũng đành theo.

Quách Lâm dẫn đến một căn nhà tranh mà họ xây xong, căn nhà tranh là do Hà Tinh Thần bảo họ xây, căn nhà ngay cả cửa cũng lắp, nhưng trở thành thiên đường cho một nam thanh niên tri thức, việc gì đều tụ tập ở đây.

Quách Lâm dẫn Hồ Hưng nhà, bảo Lý Đông và Đỗ Xuân Quang lấy rượu mua đồ ăn.

Hai mươi phút , bàn hai bình rượu lớn và bốn món ăn. Hồ Hưng thấy cách thức đãi khách như thì càng thích Quách Lâm hơn.

Tính cách Quách Lâm xảo quyệt, nghiêm chỉnh, thích khoe khoang, hôm nay xem như ngành nghề phù hợp. Một chén rượu bụng thì liên khoác lác, kể mấy câu chuyện tuyệt vời về những em của , vê quá khứ lừng lẫy của bản , thổi phồng đến mức đều sững sờ, khoe khoang là hiểu rộng như Hồ Hưng cũng lừa, Hoàng Thất Bảo và Vương Tiền Tiến cũng thích thú lắng .

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Khoác lác một hồi thì đến Hà Tinh Thần, khi nhắc đến Hà Tinh Thần, Quách Lâm to như , mà chút thần bí bí: "Nói đến chị Hà, con chị khó , cũng thể . Để cho , cái độc ác mà , thực chẳng là gì mặt chị Hà."

Hồ Hưng kinh ngạc: "Rốt cuộc Hà Tinh Thần đó từ tới?" Quách Lâm cố ý dừng một chút: "Ngoài mặt chị là con gái của công nhân tỉnh lẻ, thực tế gia đình cũng lai lịch hẳn hoi, bà cô Bảy của chị đầu của chúng , vẻ tâm thường chút nào, con trai con gái bà cũng dạng xoàng. Khoảng năm 67, chị Hà cũng 13,14 tuổi, dáng một cô gái học thức nề nếp, lúc đó bọn vẫn đang ở Hậu Hải trượt băng, một thằng c.h.ế.t dẫm điều vài lời khó , thôi, chị Hà của bọn liền dùng một con d.a.o thái hoa quả cắm n.g.ự.c , m.á.u túa như thác, lúc đó sợ đờ cả ."

Mọi mặt ở đó đều ngây ngốc, căn phòng rơi tĩnh lặng. Quách Lâm tiếp: "Chuyện đó gây ầm ï lớn, kinh động tới cả công an, điều chị Hà vẫn đến tuổi kết án, hơn nữa cũng là do thằng côn đồ khiêu khích , cộng thêm sức ảnh hưởng của bà cô Bảy của chị nên chị chỉ quản giáo một chút cho về nhà. Nghe đó xảy một vài chuyện, cha chị đành nhốt chị ở nông thôn, cảm thấy ở nông thôn nếp sống dân dã, sống nghèo khổ thiếu thốn chút thể hóa giải nỗi oán giận trong lòng chị , ở thành phố, đừng kiểu như chị Hà, dù cho là tính khí thì cũng thể biến thành ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/106.html.]

Hồ Hưng lặng một lúc, nhịn mà gật đầu: "Cậu cũng lý.

Quách Lâm tới đây, về phía Hoàng Thất Bảo và Vương Tiên với ánh mắt đây phức tạp, hỏi: " Thất Bảo, Vương Tiền, lúc hai các mâu thuẫn với chị Hà, hai cảm thấy chị Hà là như thế nào?”

Hoàng Thất Bảo nghiến răng nghiến lợi : " Cô giống con gái tí nào.

Vương Tiền gật đầu: " Thất Bảo đúng đó, họ Hà nhưng giống con gái, hung dữ”

Quách Lâm bình tính : ˆ Thực vẫn còn thể thấy hai còn sống, cũng là may mắn của hai .

Lúc từng trách tội của chị Hà, cũng ai thấy bọn họ nữa.

Hoàng Thất Bảo bất an hỏi: " Cô vô pháp vô thiên như ? Không ai quản cô ?”

Quách Lâm liếc Hoàng Thất Bảo một cái: " Anh ở bên đại đội Thanh Biên xằng bậy, quản ? Nói , năm nay chị Hà mới 16 tuổi, hộ khẩu đáng lẽ vẫn thể sửa nhỏ hơn, tội phạm vị thành niên nhận mức án nhẹ hơn. Còn một điều nữa, chỉ với các , các vạn đừng với khác.' Ba bọn họ , thể cảm thấy vui, gật đầu lia lịa: " Anh yên tâm, chúng nhất định sẽ giữ bí mật."

Quách Lâm hạ giọng trầm xuống : " Chị Hà mắc một loại bệnh là cảm xúc mãnh liệt với việc g.i.ế.c , thông thường mà thì, khi chị phạm tội sẽ cảm xúc mãnh liệt, thỏa mãn với việc đó, cũng tỉnh táo, nên chịu trách nhiệm pháp lý pháp luật. Đương nhiên, bình thường thì chị đều khá tỉnh táo. Căn bệnh chỉ những thông minh mới , hiếm gặp.

Ba ngơ ngác , bọn họ từng tới căn bệnh , lẽ nào là do sự hiểu của bọn họ quá ít?

Quách Lâm nhanh chóng giải thích rõ: " Các lẽ căn bệnh , căn bệnh là do bệnh viện tiếng nhất thủ đô của chúng chẩn đoán , bệnh viện bình thường sẽ chẩn đoán , thường đều đến. Các tuyệt đối đừng lan truyền nha. Sau khi bắt gặp ánh mắt của chị Hà sáng lên khi hai , nhất định tránh xa đó. Tình huống giống như một con hổ một con báo săn mồi, đó là sự phấn khích khi săn bắt. Chị Hà một loại hứng thú đặc biệt với đàn ông. Nếu thì các nghĩ một đồng chí nam như chịu khuất phục tay cô chứ, trong lòng cũng khổ, sợ nếu như , những sẽ gặp họa mà những em trướng của đều vạ lây..."

Khuôn mặt Quách Lâm buồn bã, thở một dài.

 

Loading...