Hà Tinh Thần sờ sờ cái khuôn mặt lông lá của Đại Hắc, : "Đây lẽ là đầu tiên Đại Hắc chụp hình."
Hà Niệm trả lời "Thật trong chúng cũng nhiều là lân đầu tiên chụp hình."
Hà Tinh Thần an ủi: "Yên tâm, sẽ thường xuyên chụp hình ."
Thợ chụp hình thấy ngay cả ch.ó cũng chụp hình, khuôn mặt khỏi lộ vẻ kinh ngạc. trả tiền , bản sẽ phục vụ đến cùng.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Lớn tiếng gọi: "Mọi về phía ống kính, một cái." Trên mặt lộ nụ rạng rõ. Máy ảnh chụp khoảnh khắc đế .
Sau khi chụp hình xong, tiếp đến Hà Tinh Thần chuẩn đồ cần đem . Cô đem một đặc sản về, lời cô , các bà con mang theo đồ ùa đến.
Có tặng cải khô và lá , tặng gạo, tặng đậu và đậu phộng, còn tặng dưa và hủ tiếu, thời gian cả buổi chiều trong nhà chính chất đầy đồ như núi.
Hà Tinh Thần đưa tiền, kiên quyết từ chối: "Cô đưa tiên thì xem như ngoài , những thứ đồ cũng đáng bao nhiêu tiên, chỉ là chút lòng thành của chúng , cô chê là ."
Hà Tinh Thần thấy thái độ kiên quyết của chỉ đành cất tiên , cảm kích : "Cảm ơn , sự chất phác và nhiệt tình của thật sự khiến cho cảm động, nhà của nhận đồ dù ở nơi xa cũng sẽ cảm nhận tâm ý của . Đợi đến khi về, cũng sẽ mang một đặc sản của chỗ chúng tặng ."
Đương nhiên đều vui vẻ, đặc sản trong thành phố đều là đồ quý giá cả.
Tiễn bà con về, Hà Tinh Thần bắt đầu cùng với sắp xếp đồ đạc. Châu Thanh Dung và Dương Hoàn Hoàn bọn họ cũng đến giúp đỡ. Hà Tinh Thần cũng kêu Châu Thanh Dung lựa một đồ vật mang theo, những thứ còn đóng gói bộ.
Mọi thứ đều chuẩn thoả, Hà Tinh Thần cầm theo túi lớn túi nhỏ hành lý chuẩn xuất phát, ông Ngưu lấy xe bò đến đưa cô đến huyện thành.
Đầu tiên cô chuyến xe đường dài đến trạm xe của thành phố Thạch, tiếp đến hai lân xe buýt đến buổi trưa ngày thứ hai mới đến xưởng may mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/117.html.]
Nhà cô ở trong viện của xưởng may mặc, đợi đến khi Hà Tinh Thần xách đồ viện , lập tức nhận cô.
"Ôi, đây là con gái nhỏ của nhà lão Hà ? Con về đây thăm nhà ?”
Người chuyện là một phụ nữ trung niên mập, tóc ngắn.
Hà Tinh Thần nhớ nhưng nhớ là ai, nhưng vẫn ngọt ngào chào hỏi: "Ôi chào dì, dì vẫn còn xinh như ngày nào."
Đối phương : "Đứa trẻ , cắt tóc ngắn ? mà cắt cũng trong tinh sảng khoái đấy, cũng cao lớn mập hơn . Dì cũng sắp nhận . Con ở quê sống như thế nào?”
Vương Mai đang ở bên ngoài nhà bếp công cộng nấu cơm, thấy tiếng nhanh chóng chạy xem, thấy con gái đau đến nghiến răng, nhất thời tức chỗ phát tiết, cũng mặt kệ còn mặt mũi , câm cây gậy cán bột dạy dỗ Hà Tinh Thần: "Cái đồ chổi nhà mày, một ngày đều để gia đình yên , vê ồn quậy, tao thấy mày nhanh chóng cút về ."
Bà đưa tay đánh, Hà Tinh Thần linh hoạt kéo Hà Văn Khúc đến mặt để đỡ, Hà Văn Khúc đ.á.n.h hai cái đau đến nỗi kêu oang oang. Lần kinh động đến hàng xóm hai phía trái .
Mọi đều lượt đến khuyên can: "Đứa trẻ mới ngày đầu tiên vê động tay động chân chứ, gì cứ đàng hoàng.'
"Tinh Tinh, mau xin con....
Lúc Hà Tinh Thần đổi một khuôn mặt khác, kéo hàng xóm bắt đầy kể khổ: "Dì Lý, con sống khổ quá, nhà ai giống nhà con chứ, trong nhiều chị em nhưng cứ là con về quê chứ? Từ nhỏ con ăn ít nhiều, chịu nhiêu trận đòn, cơ thể ốm yếu, lúc đến quê xém chút c.h.ế.t. Con cũng qua việc nông, lương thực kiếm cũng đủ ăn. ba đều là gửi tiền, gửi thức ăn còn con thì ai quan tâm? Viết mấy bức thứ chỉ là chị cả và chị họ con thương xót con, gửi đồ ăn cho con. Dì xem con khổ thế chứ."
Đây thật sự là đau lòng, thấy rơi lệ, đều là hàng xóm ai còn cách của ai chứ, tuy đều coi trọng con trai nhưng cũng ngược đãi con gái. Trong lòng bình thường đều xem thường cách của hai vợ chồng Vương Mai.
Hà Tinh Thần tiếp tục kể khổ: Những chuyện lúc con cũng nữa, chỉ riêng hôm nay thôi con mang theo tâm trạng kích động và hưng phấn trở về, ngay cả hàng xóm thấy con cũng vui vẻ cả nửa ngày trời kéo con thăm hỏi đủ thứ còn của con thì , thấy con sắc mặt , mở miệng hỏi con trốn bỏ về , còn hộ khẩu của con bỏ , hệ lương thực cũng ở đây. Mọi thử, đây là lời ruột nên ? Còn em trai con, chiếm phòng của con cho căn phòng như chuồng lợn , con kêu ngoài phòng khách ở tạm mấy ngày vui, còn căn nhà là của em và trai thôi, phần của con, lòng của con lạnh như băng, đều nhà đẻ là chỗ dựa của phụ nữ ? Dì dì xem nhà con như thì ai dám dựa dẫm chứ?