TN 70: Nữ thanh niên trí thức độc miệng - 119

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:36:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tân Nguyệt im lặng gì, một lúc , đột nhiên cô nhớ điều gì đó, liền hỏi: "Mẹ, con Tinh Tinh vê , em ?"

Không nhắc tới Tinh Thần thì thôi, nhắc đến cô, Vương Mai liền giận run cả , sự bất mãn đầy trong bụng lập tức tràn ngoài: "Con đừng nhắc tới nó, nhắc tới là tức lên . Cũng đứa con xảy chuyện gì, về quê thì như thể đổi luôn , lời mỉa mai, tức c.h.ế.t thì ngừng. Nếu khuôn mặt đó trông giống hệt như , thì cũng nghĩ là nó hoán đổi ."

Tân Nguyệt nghỉ ngờ hỏi: "Không chứ? Từ nhỏ em ba hiền lành, thể đổi như ?”

Vương Mai tức giận : "Nó đuổi Văn Khúc ngoài, bản chiếm luôn cả phòng, hẳn là giờ ngủ mất , con tin thì coi thử , xem gạt con .

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Tinh Thần đến đây, cảm thấy nên mặt, cô đang chuẩn ngoài xem thử, ai ngờ lúc ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, trong nhà đến.

Lần nhiều đến hơn, âm thanh cũng hỗn tạp hơn. Cô láng máng thấy giọng của chị cả .

Vương Mai thấy , lóc kể kể một nữa, mắng c.h.ử.i xối xả bên thông gia, mắng trách con gái thứ hai bản lĩnh, lóc kể lể bản vất vả nhiều năm như .

Tinh Thần cũng thấy bứt rứt khi lời buộc tội sáo rỗng , nên mở cửa, bước một cách hoành tráng.

Trong phòng khách chật hẹp kín chỗ, thấy tiếng mở cửa thì đồng loạt về phía Tinh Thần.

Mãn Nguyệt kinh ngạc hô lên: "Em gái, em về ."

Tân Nguyệt cũng kêu lên một tiếng, những khác cũng lượt chào hỏi.

Ngồi đó còn bác hai Cao Hồng, cũng chính là của chị họ Tỉnh Nguyệt. Cao Hồng khen Tinh Thần một câu: "Tinh Thân cao và chắc khỏe hơn , sắc tệ, thấy con như , chúng cũng yên tâm.

Tinh Thần trả lời từng một.

Sau khi hỏi han xong, cô bước đến bên cạnh Vương Mai, xuống, giả vờ quan tâm, hỏi bà đang xảy chuyện gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/119.html.]

Vương Mai cũng lười để ý tới cô, nên chị cả giúp trả lời: "Mẹ nhờ bố chồng của chị hai đổi một công việc hơn cho Văn Khúc, nhưng oán trách.'

Tinh Thân xong, bình tĩnh : "Mẹ, tục ngữ câu, ruồi chẳng thèm để ý đến trứng hỏng*. Mẹ từ từ suy nghĩ chuyện . Tại chồng của chị hai con trách khác trách ? Mẹ nghĩ kỹ .

(*Ruồi chẳng thèm để ý trứng hỏng: Chỉ nếu bản vấn đề, đương nhiên sẽ dòm ngó. )

thốt lời , đều cô với vẻ kinh ngạc. Người càng kinh ngạc hơn là Vương Mai, bà mở to mắt, chằm chằm Tinh Thần một lát, đột nhiên lớn tiếng : "Đứa vong ân bội nghĩa , trách mắng, con những giúp, mà còn gia đình , nhà họ cho con lợi ích gì ?"

Tinh Thân mở to mắt kinh ngạc: "Mẹ, thể con như chứ? Lúc nhỏ, con đ.á.n.h với đứa trẻ khác, nào cũng dạy con thế ? Khi con cãi với Văn Khúc, cũng như , bảo con từ từ tự kiểm điểm, đến lượt , tự kiểm điểm? Chẳng lẽ lớn nên lấy gương ?” Vương Mai: ˆ...

Vương Mai định gì đó, Tỉnh Thần : "Mẹ, con cũng là vì cho , nếu con, sẽ .

Vương Mai lớn tiếng : "Con câm miệng cho ..

Tỉnh Thân câm miệng, mà còn kể khổ thao thao bất tuyệt: "Bác hai, thím Lưu, để con kể , tính cách của bố với con thận trọng chút nào, họ luôn đổi tâm trạng, chuyện nào ý thì cau mặt. Bố con khác xa với bác cả và bác hai con, cùng một bố sinh , sự khác biệt lớn đến chứ? Mẹ con cũng , chừng tuổi , mà vẫn như trẻ con. Mọi còn thấy, mới chút thì nổi nóng, tất cả chúng đều vì cho họ ? Tội nghiệp tấm lòng của những cô con gái đời, ai thể hiểu nỗi khổ tâm của con? Con vê quê, chịu khổ chịu cực còn là vì họ, là vì cái nhà ? trở về, con xem trọng...

Hà Tinh Thần nhăn nhó, kể khổ một cách lưu loát, giống hệt một Vương Mai phiên bản trẻ.

Mọi cảm thấy buồn thú vị.

Còn Mãn Nguyệt và Tân Nguyệt thì tỏ kinh ngạc: Còn thể như ? Hồi chỉ họ là chỗ chịu đựng, chỗ cho bố họ? Hơn nữa những lời quá đỗi quen thuộc, đây đều là những việc bố thường treo bên miệng ? Bây giờ em gái ngược , thì khiến buôn .

Còn về chịu đựng - Vương Mai, sắc mặt lúc trở nên tái nhợt, sắp nổi bão tố đến bờ.

Còn xong, Tinh Thần đột nhiên dậy, : "Đi thôi, chúng đến nhà chồng của chị hai xin . Con với bà , con hiểu chuyện, xin dì đừng nổi giận."

Lần Vương Mai thể nhịn nữa, bão tố nổi . Bà gào to lên, trông như phát điên.

Hà Tinh Thần bước một bước dài chạy khỏi cửa, để vây xem phân xử: "Mọi con xem, chừng tuổi , tính tình cũng thận trọng chút nào. Thông gia thì dĩ hòa vi quý, con là con gái ruột, con thể hại bà ? Con vài câu với bà thì ? Mọi con vất vả bao nhiêu

Loading...