Vương Mai đang tìm chổi định đ.á.n.h cái cục tức , chị cả vội vàng kéo Tinh Thân chạy ngoài, nếu thật sự để đánh, mặt mũi em gái còn đặt ở ? Sao thể mặt gia đình họ?
Mãn Nguyệt kéo c.h.ặ.t t.a.y Tinh Thần, chạy ngoài : "Em gái, em lâu về, hai đứa nhỏ nhớ em, đúng lúc tối nay em đến nhà chị ăn cơm nhé."
Tinh Thân chọc tổ ong vò vẽ, ở trong nhà chắc chắn sẽ dễ chịu, nên cũng từ chối: "Chị cả, em sẽ với chị, nhưng lâu quá em đến đó, cũng thể tay đến nhà, đồ đạc em chuẩn sẵn từ lâu , để sàn trong phòng, chị lấy giúp em ?
Mãn Nguyệt từ chối ngớt lời: "Em đến nhà chị ruột của , cần khách sáo như thế, trong nhà cái gì cũng .'
Tinh Thần lắc đầu: "Không , trong nhà chị còn lớn tuổi mà, em là thể diện, hiểu phép tắc, chị cả, chị mau , là cái bao gai màu tối trong phòng , đó là đặc sản địa phương em mang từ quê về đây."
Mãn Nguyệt lay chuyển em gái, nên lấy đồ.
Khi cô , Vương Mai đang ở đó lóc kể lể, Mãn Nguyễn bước tới an ủi vài câu, Tân Nguyệt lặng lẽ tới : "Chị cả, chị mau đưa em gái về nhà chị , chuyện trong nhà để em lo.
Mãn Nguyệt gật đầu: "Vậy em từ từ khuyên , để đừng giận nữa.
Mãn Nguyệt đến căn phòng nhỏ mà Tinh Thần ở, xách cái bao gai tối màu lên rời . Gia đình Mãn Nguyệt sống ở một con phố khác, bộ một thời gian. Trên đường , thỉnh thoảng chào cô .
Mãn Nguyệt đáp lời từng với khuôn mặt tươi : "Đây là em gái , em về quê tham gia đội sản xuất ở nông thôn. Trong bao gai là đặc sản địa phương mà em mang về."
Hai chị em còn vê đến nhà, chồng và chồng Mãn Nguyệt nhà họ sắp khách đến thăm, khách còn mang theo một bao đồ.
Trong một sân rộng lớn của nhà Mãn Nguyệt, nhiều gia đình đang ở trong sân, lúc đều tan , trong sân sôi nổi.
Mãn Nguyệt về, liên hàng xóm chào hỏi.
Tỉnh Thân cũng lễ phép gọi theo: Chị Triệu, Vương, chú Lưu....
Trong lúc họ đang chuyện, hai hạt đậu nhỏ sải bước nhào đến với hai đôi chân ngắn ngủn: "Mẹ, dì út.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/120.html.]
Hai đứa bé , bé gái tên Lâm Lâm, năm nay năm tuổi. Bé trai tên Tráng Tráng, năm nay bốn tuổi. Hai đứa bé trắng trẻo, mập mạp, vô cùng dễ thương.
Tinh Thần khom bế cháu gái Lâm Lâm lên, hôn một cái chụt lên mặt cô bé, khiến Lâm Lâm khanh khách. Tinh Thân với hai đứa bé: "Đi thôi, vê phòng , dì út mang quà đến cho hai đứa đấy.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Hai đứa bé la lên hoan hô.
Lý Thiết Trụ chông chị cả nở nụ ngây ngô chào đón: "Em gái về ?"
Ngay đó, chồng của chị cả, Lưu Ngân Hoa cũng chào đón: "Dì út tụi nhỏ đến rôi ? Con cao với xinh lên nhiều , đúng là nữ đại bát biến*."
(*Nữ đại bát biến :Nghĩa là ngoại hình của phụ nữ đổi nhiều trong quá trình hình thành và trưởng thành. )
Trong ấn tượng của Tinh Thần, chồng của chị cả vẫn xem như là hiên hậu, còn chồng chị cả thì thật thà, nhiều, cũng bủn xỉn. Có lẽ chính vì tính cách của cả hai, nên gia đình họ cũng c.ắ.n xé nặng nề nhất. Đã qua một thời gian dài, đương nhiên hai bên nảy sinh nhiều mâu thuẫn. dù thế nào nữa, hai họ vẫn thái độ khách sáo đối với nhà đẻ của Mãn Nguyệt.
Trên thực tế, Lý Thiết Trụ cũng quá nhiều bất mãn với hai cô em vợ, khi Tinh Thân ở nhà, thật thà, hiên như khúc gõ, từ đến giờ cũng kiểu lòng tham đáy, hổ thẹn như Sơ Dương và Văn Khúc.
Lý Thiết Trụ chủ động : "Mãn Nguyệt, em ở nhà với em gái, phố mua đồ ăn nấu chín."
Tinh Thần vội vàng : "Anh rể, chúng đều là một nhà, ăn đại chút gì đó là , cân khách sáo như thế. , đừng , em đều mang quà đến cho ."
Lý Thiết Trụ ngờ còn quà của , mỉm ngu ngơ.
Tinh Thần mở bao gai bắt đầu phát quà, quà tặng cho cháu gái và cháu trai là những chiếc giỏ nhỏ đan tre, bên còn nhuộm màu . Trong giỏ nhỏ đựng đồ ăn vặt như bánh dày, táo tàu, hạnh đào, hạt dưa và đậu phộng, ngoài mỗi còn năm quyển sách nhỏ.
Hai đứa bé thấy những chiếc giỏ nhỏ dễ thương như thì vô cùng vui mừng, nắm chặt chịu buông . Khi thấy những quyển sách nhỏ càng mừng rỡ đến mức hai mắt sáng lên.
Quà cô tặng cho Lý Thiết Trụ là một bó lá t.h.u.ố.c lá, một túi lá và một bình rượu trắng địa phương. Lý Thiết Trụ ít khi nhận quà, lúc cũng vui đến mức toe toét. Quà cho chồng chị cả là rau khô, nấm mèo và đặc sản vùng núi. Quà của chị cả là một bình rượu nếp lớn và một túi táo tàu lớn, Tinh Thân : "Chị, phụ nữ thường dễ yếu ớt, chị bồi bổ cho nhé."
Mãn Nguyệt nhận quà, mang theo nụ mặt, nhưng trong miệng oán trách: 'Em đó, xa như mà em còn mang về nhiều đồ đến thế, cũng sợ mệt. Sao em về gửi điện báo, bố rảnh thì chị bảo rể em đến đón cũng mà.