Sau khi hai chào hỏi , Hà Tinh Thần bước phòng, Hà Tân Nguyệt chỉ bao tải tay: "Mẹ, đây là đặc sản của vùng nông thôn mà Tinh Thân mang đến."
Lục Mộc Lan cảm ơn. Trong khi Hà Tân Nguyệt nhanh nhảu châm , Lục Mộc Lan giống như một lãnh đạo đang tiếp cấp , bà hỏi Hà Tinh Thần về đời sống và công việc ở vùng nông thôn.
Nhân cơ hội , Hà Tinh Thần bắt đầu kể về cuộc sống của ở nông thôn: "Lúc đầu mới xuống vùng nông thôn, cháu vẫn thích nghi nên bối rối.
Sau , chỉ dẫn cháu hơn nhiều. Vả , cháu cũng suy nghĩ kĩ rôi, cho dù hiện tại cháu cực khổ như thế nào nữa, cũng thể vất vả sánh bằng các cực chiến sĩ cách mạng. Vì thế vực dậy tinh , cố gắng học tập, chăm chỉ lao động, việc đầu tiên đó là nghĩ cách giúp đồng bào trong thôn một mẻ phân bón..."
Gương mặt Lục Mộc Lan tỏ vẻ ngạc nhiên: "Phân bón khó tìm, cháu thể nó?"
Hà Tinh Thần: "Con kể thật, mong dì đừng chê . Thật con cách nào để tạo phân bón hàng thật. Con trộn nhà máy phân bốn, loay hoay một hồi, con phát hiện trong kho hàng của họ một ít phân bón còn sót , vì thế, con cho mấy trong thôn đóng gói nó bao. Cho dù là phân bón loại nhất, nhưng ít còn hơn , con còn kêu đào ba thước đất bên ngoài nhà kho."
Lục Mộc Lan lén trộm, cách quả thật buồn .
Sau đó, Hà Tinh Thần còn kể về chiến dịch phân xanh của một cách vô cùng chân thực và sống động, còn cả việc trị tên con trai ngỗ ngáo gây rắc rối cho cô phù dâu, lời kể của cô thú vị và hóm hỉnh, khiến vô cùng thích thú. Sau khi kể rằng Hà Tinh Thần lên nữ giám đốc, cô bắt đầu giải phóng những đồng chí nữ trong thôn, Lục Mộc Lan khỏi vỗ tay tán thưởng, hết lời khen ngợi: "Cháu lắm, các nữ đồng chí nên giống như cháu."
Hà Tinh Thần quên đáp lời "Dì Lục, con gì . Con nghĩ nữ đồng chí giống gì mới đúng. Những ở xung quanh con, mỗi ai nhắc tới dì đêu đưa ngón cái lên. Ngay cả khi cháu ở trong nông thôn, chỉ vô tình nhắc tới dì, đồng chí Thanh ở tỉnh còn tỏ vẻ ngạc nhiên: Ôi trời, cô cũng đến giám đốc Lục ."
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tuy sắc mặt của Lục Mộc Lan khá bình tính, nhưng trong lòng bà vui mừng, hoá bà sức ảnh hưởng lớn đến thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/125.html.]
Hà Tinh Thần tiếp tục : "Sau nhóm thiếu niên của cháu sẽ tổ chức một đội tuyên truyên qua văn nghệ, đội nữ binh chúng cháu định diện vở [Hoa Mộc Lan], cháu còn thêm một bài vè châm biếm: Từ xưa đến , đàn ông nên dựa phụ nữ, trái tim như Mộc Lan, sánh vai với Lăng Vân Chí gìn giữ tương lai cơ đồ. Dì Lục, con thấy phần vè hợp với dì."
Lục Mộc Lan nhẩm câu vè, càng nhẩm càng thấy thích. Trên gương mặt nghiêm túc của bà nở một nụ , bà nắm tay Hà Tinh Thần và : "Tinh Thần, giờ dì nhận nhị, cháu là một đồng chí tài ba."
Hà Tinh Thần khiêm tốn đáp: "Bài thơ nguyên gốc của cháu, cháu từng nó ở nơi khác, nhưng thấy lời thơ thích hợp nên cháu sửa vài từ."
Có đề tài điểm khởi đầu, hai càng trò chuyện càng hăng say. Hà Tinh Thần thích thú với những năm tháng chồng gai mà Lục Mộc Lan trải qua, một yên lặng lắng , một ngừng khen ngợi.
Cuộc trò chuyện kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, đến khi Hà Tân Nguyệt cơm xong, hai vẫn hết chuyện.
Sau khi dùng bữa, hai tiếp tục trò chuyện. Với tính cách kiêu ngạo và mạnh mẽ của Lục Mộc Lan, bà luôn chiếm ưu thế với những cùng vai vế, còn những cấp thấp ngừng nịnh nọt bà . Bà thích sự xu nịnh đó, trong lòng bà luôn cảm thấy cô độc. bây giờ thì rôi, tuy Hà Tinh Thần kém bà nhiều vê phần tuổi tác, nhưng hai trò chuyện với ăn ý, dường như là bạn bè quen nhiều năm.
Câu chuyện đến hồi cao trào, Lục Mộc Lan vứt bỏ vỏ bọc của , bà chủ động : "Tinh Thần, cháu là con gái, ở nông thôn vất vả, nếu cơ hội thích hợp, dì sẽ tìm cách đưa cháu vê thành thị.
Nghe những lời , Hà Tân Nguyệt khỏi vui mừng, cô liên tục đưa mắt hiệu với em gái.
Hà Tinh Thần khế mỉm với cô , sang trả lời Lục Mộc Lan: "Cảm ơn dì Lục nghĩ cho cháu. Cháu cũng hiểu những khó khăn của dì khi cán bộ, giúp đỡ thích cũng chuyện dễ dàng. Vả bây giờ ở nông thôn, cháu vẫn sống . Dù cháu cũng còn trẻ, nên rèn luyện vài năm sẽ hơn. Cháu còn tính xây dựng một chủ nghĩa xã hội nông thôn mới. Nhân tiện , nơi cháu ở là một vùng đất , núi cao, nước trong, cả ngon nữa. Cháu biếu dì một ít , lúc rảnh rỗi dì hãy nếm thử."
Lục Mộc Lan ngờ Hà Tinh Thần thể khéo léo từ chối lời mời của , xong những lời cô , bà càng cảm thấy hứng thú.
Đứa nhỏ thật hiểu chuyện, nếu là trai em trai của con bé, chừng đà đòi hỏi đến nóc nhà.