Hà Tinh Thần lớn tiếng lệnh: "Đại Hắc, xông lên, ngày mai tao cho mày xương ăn.
Đại Hắc dường như hiểu lời cô, nó nhe hàm răng trắng to và lao vê phía như một mũi tên. Uy vũ của những con ch.ó ngốc nghếch lập tức giảm xuống. Hà Tinh Thân chạy tới đưa cho Trịnh Bằng Cử và Quách Lâm mỗi một cây gậy, thét: 'Đánh cho đến khi chúng chịu lời thì thôi."
Nói xong, cô giơ cây gậy lên chĩa đầu con ch.ó vàng to lớn đang sủa dữ tợn nhất. Con ch.ó lớn màu vàng càng sủa ác hơn.
Hà Tinh Thần đuổi theo hét lên với Đại Hắc: "Đại Hắc, mau c.ắ.n chúng , c.ắ.n ."
Dưới sự tấn công của một một chó, con ch.ó lớn màu vàng liên tiếp lui , hoảng sợ cụp đuôi bỏ chạy.
Hà Tinh Thần tập trung một con ch.ó đốm khác, cô liên tục đ.á.n.h nó, khi đ.á.n.h con xong, cô hai còn đang đờ đẫn, lập tức mất kiên nhẫn : "Hai các ? Nhanh lên đ.á.n.h nó .
Quách Lâm như tỉnh mộng: "Ờm"
Ba một ch.ó đuổi theo và đ.á.n.h con ch.ó đốm .
Một lúc , lũ ch.ó ngu ngốc đó đều kêu ăng ắng bỏ chạy.
Hà Tinh Thân hài lòng vỗ vỗ đầu Đại Hắc: "Cừ lắm, Đại Hắc, mày chính là khuyển vương của đại đội Thanh Sơn, sáng mai tao sẽ cho mày ăn xương.
Sau khi khen ngợi Đại Hắc xong, cô Trịnh Bằng Cử và Quách Lâm: "Các đều là mới đến, mấy con ch.ó chắc chắn sẽ còn tấn công các . May là ở đây bảo vệ các , nếu các gặp rắc rối ."
Quách Lâm vội : Vâng, hôm nay cảm ơn chị Hà."
Hà Tinh Thần lấy đống gậy của , dẫn Đại Hắc nghênh ngang rời . Chó dựa thì tính gì, đây cô còn thể dựa một con chó.
Hà Tinh Thần đạp xe khỏi thôn, đường gặp một con ch.ó đ.á.n.h bại lúc nãy, con ch.ó cụp đuôi cô, lông mày rũ xuống.
Hà Tinh Thần khiêu khích quát: "Sau thấy tao thì trốn kỹ kỹ , nhắm tấn công tao chắc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn-70-nu-thanh-nien-tri-thuc-doc-mieng/70.html.]
Hà Tinh Thần vui vẻ, ngoài đ.á.n.h bại một đàn ch.ó đúng là điềm , chắc chắn sẽ thuận lợi khi gặp cẩu nam nhân Hồ Gia Hoa .
Nửa giờ , Hà Tinh Thần di chuyển đến đại đội Hồng Tinh chịu sự quản lý của công xã Hồng Tinh, giàu hơn đại đội Thanh Sơn nhiều. Nhìn xung quanh là thấy, nhà cửa của đội thanh niên trí thức xây dựng hơn so với bên bọn họ.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Ở ngoài lối của đội thanh niên hai trai trẻ tuổi đang ngôi chơi cờ, Hà Tinh Thần tiến gần lễ phép hỏi: "Xin chào đồng chí, đang tìm Hồ Gia Hoa, ở đây ạ?”
Cả hai nam đồng chí đang chơi cờ đều ngẩng đầu lên Hà Tinh Thân một cái, trong mắt mang theo nụ ranh mãnh, nam đồng chí béo hơn híp đôi mắt ti hí , hỏi: "Cô quan hệ gì với Hồ Gia Hoa?"
Nam đồng chí gầy hơn đối diện phụ họa theo: "Còn cần hỏi nữa , chắc chắn là hâm mộ nào đó ."
Hà Tinh Thân nghiêm trang đáp : " là Hà Tinh Thần, bối phận của cũng tương đối lớn, là bà cô của Hồ Gia Hoa."
Các là bạn bè của , thể gọi là bà."
Hai họ: ”....
Tuy , bọn họ vẫn hỗ trợ gọi cho Hà Tinh Thân, Hồ Gia Hoa thấy cô, mặt lập tức nở nụ thật tươi: "Tinh Tinh, cuối cùng em cũng đến ."
Hà Tinh Thần liếc Hồ Gia Hoa, con hàng dáng dấp quả thật tuấn tú lịch sự, vóc dáng cũng hơn một mét tám, mặt mũi thanh tú. Đôi mắt của , thì còn thấy tạm tạm, kỹ mới thấy trong ánh mắt lóe sáng ngừng, tỏ quá mức ranh mãnh tựa hồ thể rõ thứ. Hà Tinh Thần một lân thích .
Hồ Gia Hoa : "Tinh Tinh, bây giờ còn ở bên đội thanh niên tri thức nữa, hiện tại đang tá túc ở nhà một đồng hương, lúc đồng hương đó đang thăm họ hàng, em thể đến nhà với ."
Hà Tinh Thân đáp: "Cũng , thôi.
Hồ Gia Hoa lặng lẽ đ.á.n.h giá Hà Tinh Thần, chỉ mới nửa tháng gặp nhưng cô đổi nhiều. Hà Tinh Thần cắt ngắn tóc của , mặt tròn hơn một chút, khí chất dường như cũng đổi theo. Trước , đôi mắt của cô luôn mang vẻ khiếp sợ dám đối mặt với khác, bây giờ cứ như mũi khoan, một cái thể xuyên thấu .
Mặc dù nơi bọn họ ở cũng cách quá xa, nhưng tin tức truyên chút chậm trễ, mấy ngày Hồ Gia Hoa mới Hà Tinh Thần và Lưu Ngọc Kiêu náo loạn thế nào. Khi mới tin Lưu Ngọc Kiều vu oan, bảo rằng Hà Tinh Thần trộm tiền, còn nghĩ rằng thể đắc tội Lưu Ngọc Kiều. Đến khi tin Lưu Ngọc Kiều bồi thường cho Hà Tinh Thần ba mươi đồng, yên nữa. Sau đó vội vàng nhờ chuyển lời bảo Hà Tinh Thân đến gặp , mà Hà Tỉnh Thân lập tức chạy tới gặp, còn chút tức giận khi cô đến, thể gì khác đành để đến chuyển lời một lân nữa.
Hai bọn họ với , đến khi trong sân nhà sui gia đồng hương, Hồ Gia Hoa mới đổi sắc mặt, cả giận : "Tinh Tinh, em xảy chuyện nên nhờ chuyển lời gọi em tới đây, tại giờ em mới đến?"