[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-12-05 13:43:33
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đồng chí nam đó là thanh niên tri thức mới về, vì tốn kém nhiều tiền để về thành phố nên gần đây chị dâu ở nhà liếc xéo, đang bực . Nghe Lý Minh Vũ , tờ giấy bọc sô cô la trong tay , tin đây là một tay thiếu tiền, thể nhân cơ hội kiếm chác chút đỉnh, về nhà mà ngẩng cao đầu.
Tuy nhiên, cả hai đều tin tưởng đối phương, Lý Minh Vũ một cái tên giả, cho địa chỉ nhà trọ lúc nãy, hẹn giờ gặp ngày mai mới rời .
Lý Minh Vũ ăn cơm, ngược quan sát, dạo quanh đây. Chịu ảnh hưởng của tình hình đặc biệt hiện tại, những thứ bày bán thị trường đều cần tem phiếu và cung đủ cầu. Vì , dù đến , nếu chú ý kỹ, đều chợ đen giao dịch ngầm.
Lý Minh Vũ vẻ ngoài quá nghiêm chỉnh, nghĩ đến bộ dạng nhí nhảnh của Lý Chính Dương, cố ý hở mấy cái răng, đút tay túi và khom lưng. Anh theo một bà lão chân nhỏ quấn khăn, đóng hai phân tiền gọi là phí bảo kê lẻn chợ đen ở đây.
Bên trong hoặc xổm hoặc , chân đặt một cái túi nhỏ mở miệng, lác đác rải rác, mấy con phố đều thế, nhưng ngoại lệ, đều mặc kín mít.
Chỉ là phần lớn giao dịch là đồ ăn thức uống, Lý Minh Vũ vòng quanh một lượt cũng thấy ai dấu hiệu bán những món đồ lớn như đồng hồ, máy may, lẽ là bày .
lúc Lý Minh Vũ đến vòng thứ ba thì cuối cùng một chặn : “Anh tìm cái gì?”
Lý Minh Vũ đạt mục đích, khẽ mỉm : “Anh cả, đàn vi ô lông ?”
Người đó nhíu mày, từ xuống một lượt. Hiện giờ ăn uống còn khó khăn, cùng lắm là mua đồng hồ, máy may, xe đạp khi kết hôn thì lạ, chứ còn đòi mua đàn?
Họ lạ gì đàn vi ô lông, dù gần đây nhà máy sản xuất nhạc cụ. Tuy nhiên, dân thường mua và cũng dùng. Người thể mua và dùng đều là những gia đình tiền quyền, nhưng những gia đình đó cũng đến nơi tìm kiếm, họ chắc chắn tem phiếu và tiền, thể trực tiếp đến Bách hóa Đại lâu mà mua.
Sau khi săm soi một hồi, Lý Minh Vũ dẫn gặp một gã đàn ông tai to, hẹn ngày mai báo giá, ít nhất hai ngày mới thấy hàng.
Không thể gấp gáp, Lý Minh Vũ đành về .
Ngày hôm , Lý Minh Vũ đến chợ đen từ sáng sớm, gặp gã tai to và một cây vi ô lông mới, cần phiếu, giá năm trăm sáu mươi.
Lý Minh Vũ lấy cớ về bàn bạc, gặp đồng chí nam ở nhà máy nhạc cụ, báo giá sáu trăm. Hơn nữa, đó cũng chỉnh âm.
Hiện tại thị trường, vi ô lông mua ở Bắc Kinh giá bốn trăm chín mươi hai cộng với phiếu công nghiệp, ở Thiên Tân địa phương rẻ hơn một chút, bốn trăm sáu mươi tám.
Cuối cùng Lý Minh Vũ chọn cây đàn của gã tai to ở chợ đen, trả thêm năm đồng, yêu cầu lắp dây đàn và chỉnh âm cho chuẩn.
Sau khi đồng ý, trả năm mươi đồng tiền đặt cọc cho gã tai to.
Bây giờ, còn một vấn đề cuối cùng, đủ tiền.
Khi Lý Minh Vũ đến Bắc Kinh, mang theo ba trăm, ở bệnh viện ngoài việc mua cơm ở căng tin cũng tiêu gì nhiều. Lúc , Lý Chính Dương dặn mua thêm đồ, đừng đến nhà họ Dương tay trắng, nên đưa hết tiền và phiếu cho .
Lý Chính Dương lúc đó là thương khi nhiệm vụ, khiêng thẳng bệnh viện, tổng cộng chỉ hai mươi đồng. Anh còn định xin tiền Thịnh Cẩm đưa cho , Lý Minh Vũ càng thể nhận, ngay cả khi cưới, cũng thể lấy tiền của chị dâu, huống chi bây giờ Thịnh Cẩm còn về nhà.
Vì , hiện tại còn hai trăm tám mươi đồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-141.html.]
Ánh mắt chuyển xuống, cổ tay còn một chiếc đồng hồ quý giá, Rolex, đây là do giáo sư toán học của tặng khi còn học ở Đại học Công nghiệp Cáp Nhĩ Tân.
Giáo sư toán học là một nữ giáo viên uyên bác, chồng bà qua đời sớm, bà sống một con cái, năng nhỏ nhẹ, hiền từ nhân hậu. Khi học, vì nhảy lớp nên là nhỏ tuổi nhất trong lớp, giáo sư toán học đặc biệt quan tâm đến , cũng chính từ bà, Lý Minh Vũ thực sự cảm nhận “tình là gì”.
Mặc dù gia đình bao nhiêu tiền tiết kiệm nữa, hiện tại chỉ bấy nhiêu, nếu bán chiếc đồng hồ thì còn thiếu xa.
Ngày hôm , Lý Minh Vũ tìm đến gã tai to, tháo chiếc đồng hồ cổ tay : “Đồng hồ Thụy Sĩ danh tiếng Rolex, hiện tại ở cửa hàng Hữu nghị Bắc Kinh bán chín trăm mười tám cộng với phiếu ngoại tệ. Bây giờ bán, giá bao nhiêu?”
Gã tai to hút một thuốc, nhận lấy xem xét: “Chờ một chút.”
Gã tai to nhà, lát một đàn ông mặc áo khoác đen . Người áo đen xem đồng hồ , đó cho chạy , chờ nửa tiếng, một ông già tóc hoa râm đến.
Ông già đeo kính cổ, nhận lấy đồng hồ xoay xoay xem xét kỹ lưỡng, gật đầu với mấy .
Người áo đen mời Lý Minh Vũ nhà chuyện, từ chối, đối phương cũng ép, đưa một mức giá: “Sáu trăm.”
Lý Minh Vũ lắc đầu, chênh lệch quá nhiều so với điều nghĩ, cầm đồng hồ lưng .
Đối phương đuổi theo hai bước: “Sáu trăm ba thì .”
“Khác quá nhiều so với dự tính của , xin cáo từ.” Lý Minh Vũ bỏ .
“Chàng trai, khoan .” Ông già gọi : “Cháu trai hàng, thế , lão hủ giá bảy trăm đồng thì . Chàng trai, chiếc đồng hồ tay , nếu lão hủ nhầm thì chắc là của mười năm . Mặc dù bảo dưỡng , nhưng dù thời gian cũng ngắn. Chỉ vì hiện nay khó tìm đồng hồ nhập khẩu thị trường, nếu , đồng hồ mười năm thể giá .”
Lý Minh Vũ trầm ngâm một lát, gật đầu đồng ý: “Được, ngày mai đến lấy đàn, giao dịch cùng lúc.”
Nhận đàn, kiểm tra một lượt, giống hệt loại bán thị trường, bên trong sách hướng dẫn, kèm theo một quyển nhạc phổ đều thiếu. Lý Minh Vũ mới hài lòng lên đường về.
Không về nhà, đeo đàn, xách kẹo ngon mua ở Thiên Tân, đến thẳng nhà họ Dương.
Ban đầu ôm hy vọng, Dương Viện Hắc Giang, giờ đáng lẽ về. Anh chỉ đến xem thử, nhưng ngờ, ở đầu hẻm khác bàn tán, nhà họ Dương về từ hôm qua.
“Bác gái, đồng chí Dương Viện nhà cuối hẻm về đúng ?” Sau khi xác nhận , Lý Minh Vũ lộ vẻ mừng rỡ, hồi hộp kích động, cất bước trong hẻm.
Những lời bàn tán của các bà, các cô phía lưng vẫn tiếp tục:
“Đây là đối tượng của Viện Viện ?”
“Không , vẻ ngoài như thế , thấp hơn chút.”
“Viện Viện sắp đính hôn , là ai thế, đến gì?”