[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:20:27
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Minh Vũ tại chỗ, ý nghĩa trong hai câu của cô cho choáng váng, bối rối, nhất thời lắp bắp, “Cô…”

Trong lòng đại khái hiểu, nhưng hiểu.

Bao nhiêu lời giấu kín trong lòng bấy lâu nay, há miệng , nhưng thốt một chữ nào, như thể nghẹn ở cổ họng, khiến mắt mũi cay xè, cả luống cuống.

Anh mở to mắt, cố gắng trong ánh sáng mờ ảo đó, nhưng cũng rõ.

“Con giống cha con.” Cô chỉ tay bàn việc giữa phòng, đó một tờ báo cũ, “Đó là bức ảnh duy nhất ông để ở nơi công cộng năm đó.”

Lý Minh Vũ theo hướng tay cô chỉ, lờ mờ thấy tờ báo bàn, từ từ qua, mượn ánh sáng rõ ràng lắm, chăm chú ,

Bức ảnh ở giữa tờ báo, một hàng ria mép vàng, bên nhất mới thấy đàn ông mặc áo khoác đen. Ánh sáng quá tối, Lý Minh Vũ đưa tờ báo gần mắt hơn một chút, vẫn rõ khuôn mặt cụ thể.

“Năm đó chúng cãi một trận lớn, đó ông nhờ gửi đến một vé tàu, vốn đưa con , nhưng xảy tai nạn. Từ đó về , bao giờ gặp ông nữa.”

Hai họ, yêu một trận hận một trận, nhưng đến cuối cùng, ngay cả khuôn mặt thật của cũng rõ, ngay cả tên thật của đối phương cũng , thật bi ai và bất lực .

Lý Minh Vũ gì để , đặt tờ báo về chỗ cũ, nhưng thấy, “Nếu con , thể mang nó .”

Một câu khiến tay khựng giữa trung.

Trần Dung nhịn hít hít mũi, từ năm ngoái Diễm Diễm tình cờ thấy phố, vội vàng đưa cô tìm đến xưởng đàn dương cầm để xem, đến nay sắp đặt đến, Diễm Diễm khi t.h.u.ố.c phát hiện nốt ruồi nhỏ giữa ngón tay bằng chứng, lúc hai cuối cùng cũng thể đối mặt trong căn phòng nhỏ bé . Giữa đó là hơn hai mươi năm cô dày vò, nhưng, “Trời sắp sáng . Mẹ còn thời gian nữa.”

“Cô ?” Vừa mở lời, Lý Minh Vũ tự cũng , hóa giọng từ lúc nào cũng trở nên khàn đặc như .

“Mẹ còn việc xong.” Từ khi bước chân lên con đường , cuộc đời cô sẽ còn thuộc về chính nữa.

“Có lẽ sẽ tìm con để hỏi chuyện, đừng lo lắng, con cứ thật là . Nếu phát hiện theo dõi con, đừng sợ hãi, đó thể là của chính phủ mới.”

“Rời khỏi thành phố Tân . Nếu thể, đừng bao giờ thành phố nữa. Chúng từng gặp , con chỉ là Minh Vũ của nhà họ Lý.”

Mẹ con duyên phận một kiếp, nhưng đối với những như họ, điều nhất là đời gặp.

Chỉ cần còn sống, cô đời sẽ còn gì hối tiếc.

“Những năm qua… cô sống ?”

……………

Lúc Dương Viện tỉnh dậy, trong phòng yên tĩnh, một ai.

Cô lau mồ hôi trán, dậy, tiên mò cốc nước lạnh uống. Cô nóng mà tỉnh.

giày định ngoài tìm , thì cửa mở , Lý Chính Dương đỡ Lý Minh Vũ bước ,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-214.html.]

“Hai thế?”

Lý Minh Vũ , về phía cô, còn Lý Chính Dương thì bắt đầu thu dọn đồ đạc.

“Anh Lý, ?” Dương Viện xung quanh vẻ mặt ngơ ngác, rốt cuộc là đang gì? Sao đều thần thần bí bí, chỉ cô là giấu trong màn sương .

“Chúng xuất viện.” Lý Minh Vũ bên cạnh Dương Viện, an ủi giải thích cho cô.

“Hôm nay?” Không thể tin , cô cảm thấy đang đùa, “Anh bây giờ như thế …”

“Bây giờ chỗ nghiêm trọng nhất của là lưng, bỏng diện rộng, da thịt lở loét. ở đây, rõ ràng y thuật hạn, chị dâu chị quen một bác sĩ ở Kinh thành tinh thông về phục hồi da. Chúng dự định Kinh thành.”

Dương Viện xong, thấy lý, vết bỏng ở lưng Lý Minh Vũ, nếu là ở đời , cần phẫu thuật ghép da. Thời đại , e là kỹ thuật cao như , nhưng nếu thực sự bác sĩ nghiên cứu về lĩnh vực , dù đạt đến trình độ đời , đối với sự hồi phục của Lý Minh Vũ, hẳn cũng sẽ hơn nhiều.

“Được, chúng Kinh thành.” Dương Viện dậy cũng dọn đồ giường , nhưng kéo ,

Lý Minh Vũ kéo cô đến bên cửa sổ, do dự một lát cuối cùng vẫn : “Viện Viện, là cả chị dâu Kinh thành, em xuất viện, cùng cô và dượng út về nhà dưỡng thương.” Đây là kết quả họ bàn bạc.

Cô Lý và Dương Viện đều cần tĩnh dưỡng, thích hợp nhiều.

Còn ngoài việc thực sự chữa thương , còn khả năng sẽ lâm nguy hiểm.

Anh và cha ruột giống đến tám chín phần, cha ruột năm đó việc trong chính phủ ngụy, phận vùng gì đó , khuôn mặt đó của ông bây giờ vẫn còn nhiều cũ ở thành phố Tân từng thấy.

Giờ một tên Hắc Hồ thể để mắt đến , đằng còn bao nhiêu như Hắc Hồ, đang nhắm .

Anh thể về, mang nguy hiểm đến cho bạn bè. Ít nhất là khi xác định loại trừ hết nguy cơ tiềm ẩn.

“Vốn còn nghĩ chúng sẽ kết hôn tháng Mười Một âm lịch, giờ, cũng kịp về .” Lý Minh Vũ như , thực trong lòng hiểu rõ, năm nay sẽ về, sang năm cũng chắc về.

“Viện Viện… tuổi tác còn nhỏ, chuyện đại sự cả đời thể kéo dài quá lâu. Nếu… nếu đồng chí nam khác điều kiện phù hợp, thể, thể suy nghĩ thêm…”

Chương 184: Cầm lên cũng đặt xuống

Dương Viện sững tại chỗ, mặt đầy kinh ngạc, nghi ngờ vẫn tỉnh ngủ, Lý Minh Vũ thể lời như chứ.

quanh, ngoài cửa sổ trời nắng gắt, mùa hè nóng bức, phía Lý Chính Dương và Thịnh Cẩm từ lúc nào, đang từng chút một thu dọn đồ đạc.

Mọi thứ đều thật mà thật.

“Anh gì?” Dương Viện đôi mắt , đôi mắt mà cô thích ngay từ cái đầu tiên.

Cổ họng Lý Minh Vũ nuốt xuống, cúi đầu, dám cô, một câu dường như rút cạn hết sức lực của .

“Anh …” Anh há miệng, lời nghĩ cả buổi sáng, lúc dám ,

Anh , tuổi xuân của cô gái quý giá, bảo Viện Viện đừng lãng phí , chờ đợi một ngày về như .

Loading...