[TN70] Xuyên thành cô nàng lắm mưu nhiều kế TN 70 - Chương 230
Cập nhật lúc: 2025-12-06 14:36:01
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh xuống nông thôn, rời khỏi đây, tự sống, lớn .
Sau hai năm, như nguyện rời khỏi nhà họ Dương, một bắt đầu những ngày tháng ở nông thôn, bình lặng khô khan và nhàm chán, nhưng cũng chính trong thời gian , lòng mới dần lắng xuống, chấp nhận bản , nhận rõ cảnh, suy nghĩ về tương lai và cuộc đời như một lớn.
Bây giờ cuối cùng trưởng thành thành một đàn ông thể vững một , thể quyết định cuộc đời , và chịu trách nhiệm cho nó. Anh sẽ trở thành một bác sĩ, như cha từng mong đợi, như từng hẹn ước.
Cha Dương đối xử với tệ, em trong nhà cũng giữ cách xa gần như , sẽ báo đáp họ, chỉ là nhiều lời thể mở lòng với họ, những tình cảm thiếu hụt của những năm đó thiếu hụt , và nhà họ Dương thể và thể một con trai, em bình thường.
Chấp nhận bình yên, là mối quan hệ nhất giữa và nhà họ Dương.
Dương Lợi Dân là cha , cha thật sự bầu bạn, dạy dỗ lớn lên, cũng là vùng đất hạnh phúc thể thế trong lòng .
Bước xuống tàu, xốc những món quà trong tay, đúng lúc sáng sớm, phố dần đông lên, qua con phố dài, rẽ qua góc hẻm, cửa nhà họ Dương,
Mẹ Dương quét xong sân, mở cửa, kinh ngạc kêu lên, “Khang Khang?!”
Dương Chí Khang khẽ mỉm , “Mẹ, con về .”
, ai quy định thể hai cha , Dương Lợi Dân là cha , cha Dương cũng là cha , dù phương diện nào, họ cũng là những cha với .
Ngoại truyện Chương 196: Sổ tay của Trần Dung
Mười năm trôi qua, Nhậm Bác và Nhậm Diễm Diễm theo lời dặn dò của Trần Dung, đến biệt thự Bàn Sơn dọn dẹp đồ đạc.
Trần Dung tên thật là Chu Tĩnh Thục, nguyên quán ở miền Nam, theo cha đến thành phố Tân ăn, nhà họ Chu xây căn biệt thự riêng chân núi Bàn Sơn, để con gái cưng nghỉ dưỡng. Cô từ nhỏ gia cảnh giàu , giáo d.ụ.c , còn vượt đại dương, du học nước ngoài. Chỉ là chiến tranh vô tình, khi cô trở về, đất nước còn, quê hương khó tìm.
Căn biệt thự vốn của nhà họ Chu trở thành tổ ẩn náu của kẻ địch.
Sau khi giải phóng, cô mang đầy thương tích nơi nương tựa, vẫn nơi .
Chỉ là vật đổi dời, nơi đây còn mang họ Chu nữa, mà trở thành kho tư nhân Bàn Sơn trong miệng những kẻ ý đồ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tn70-xuyen-thanh-co-nang-lam-muu-nhieu-ke-tn-70/chuong-230.html.]
Trần Dung vẫn còn nhớ tình xưa, cô luôn cảm thấy đó c.h.ế.t, năm đó đối phương gửi đến một tấm vé tàu, mất tích, cô vẫn luôn đoán, lẽ lên máy bay đến Đài Đảo bên , chỉ là bao nhiêu năm qua, hề nửa điểm tin tức nào.
Cô dặn dò giữ kho tư nhân Bàn Sơn thêm mười năm nữa, đợi mười năm mới báo cáo với chính phủ mới.
Hiện tại tình hình quả thật , nếu đó c.h.ế.t, về, chắc sẽ chịu đấu tố điều tra, giữ nơi thêm vài năm, để dùng mục tự thú lập công, hy vọng thể giúp đỡ chịu khổ.
Nếu mười năm đó vẫn về, thì cô cũng giúp gì, đành xử lý thôi.
Nhậm Bác và em gái nhổ hết cỏ dại trong sân, nhà dọn dẹp bên trong, hai còn đeo cả găng tay,
“Anh, đợi Lương Châu và chị dâu qua cùng dọn dẹp ?” Nhậm Diễm Diễm đeo khẩu trang chống bụi, nhưng đây là nhà của dì Lan, Lương Châu và chị dâu mới là con trai con dâu ruột của dì Lan, nếu nơi thật sự đầy rác rưởi, họ đến quét dọn lau bàn chút việc cũng chẳng , nhưng bên trong chỉ thứ đồ đó nối liền với phía núi, mà còn tài sản dì Lan để nữa.
“Anh với hai vợ chồng Lương Châu , họ bây giờ đều thời gian qua, bảo chúng xử lý.” Nhậm Bác xách đồ đạc, định bắt đầu quét dọn từ xuống, “Họ một ở Thượng Hải, một ở Trường Sa, thể về kịp, dù vàng bạc dì Lan để , mấy năm nay lượt đưa cho họ . Những thứ còn , cũng giữ chút tang vật chứ.”
Bây giờ căn biệt thự thuộc về di sản nuôi của Nhậm Bác để cho , lát nữa sẽ với bên ngoài, gần đây họ chợt nhớ qua dọn dẹp một chút, kết quả trong quá trình dọn dẹp, vô tình phát hiện đồ đạc trong kho bí mật, hai em hoảng hốt, dám tự ý quyết định, lập tức báo cáo với cơ quan công an để xử lý.
Vì tính toán xong xuôi, Nhậm Diễm Diễm cũng gì nữa, vội vàng bắt tay , lát nữa còn về đón con tan học.
Mười năm trôi qua, cô và trai đều lập gia đình con , về căn biệt thự , chồng cô và chị dâu đều chuyện, ngay từ lúc kết hôn, rõ ràng , họ thống nhất lời lẽ, dựng một câu chuyện về một hiền lành lạc mất con trong thời loạn lạc, gặp họ mất cha mất lang thang khắp nơi, động lòng trắc ẩn nên bụng nhận nuôi dưỡng thành, khi nuôi hấp hối, hai em giúp nuôi tìm con ruột thất lạc nhiều năm, tạo nên một kết cục con đoàn tụ, còn hối tiếc.
Còn về việc xử lý căn biệt thự , tạm thời thuộc quyền sở hữu của Nhậm Bác, đợi Lương Châu phát triển ở bên , sẽ trả . Mọi chuyện , ai đ.á.n.h chủ ý tài sản biệt thự. Sau khi nhận sự đồng ý của đối phương, họ mới kết hôn đăng ký.
Đây là cách xử lý nhất mà hai em Nhậm Bác nghĩ .
Hai nhờ khác, tự dọn dẹp tỉ mỉ từng chút một, đặc biệt là những ngăn bí mật, tủ quần áo cơ quan, v.v., càng kiểm tra từng tấc, sợ dì Lan để thứ gì bí mật, lỡ công an đến phát hiện thì hỏng.
Và sự thật chứng minh, sự lo lắng của hai là cần thiết.
“Anh?” Ngày thứ năm hai dọn dẹp, Nhậm Diễm Diễm phát hiện viên gạch lát tủ bát trong bếp, một viên rỗng, gõ xuống phát tiếng vang rỗng, cô lập tức gọi Nhậm Bác.
Hai dám hành động thiếu suy nghĩ, ai đây là thứ Trần Dung chôn giấu, là do bọn Nhật năm xưa để . Đợi hai em xong các biện pháp bảo vệ mở viên gạch , mới phát hiện bên trong là một cái hộp gỗ nhỏ, nắp, chất đầy thư bằng máu, cái giấy vụn, cái vải áo, cái nhét trong chai, vết m.á.u đỏ tươi, nội dung ngoại lệ, đều là cầu cứu.
Đây hẳn là những lời cầu cứu của các cô gái bọn Nhật nuôi nhốt ở đây khi giải phóng, chỉ là, rõ ràng là, gửi thành công, nhiều trong họ, lẽ vĩnh viễn ở nơi .