Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 130: Ung Châu, Làm thủ tục hộ tịch
Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:16:12
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60KknvO1kD
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
tay nàng còn chạm Mộ Chiêu Dã, Mộ Chiêu Dã nắm lấy cổ tay, ấn xuống, đó tát mạnh một bạt tai mặt nàng .
Năm dấu ngón tay hằn sâu mặt Mộ Dao.
Mộ Dao đánh, cả Mộ gia và Mộ Nghị đều kinh hãi. Bọn họ xông tới, nhưng thể đ.á.n.h Bùi Thận Tu và Bùi Ninh Ninh.
Mộ Dao ôm mặt, ngoảnh đầu trừng mắt ác độc Mộ Chiêu Dã, nước mắt từ hốc mắt rơi xuống.
“Mộ Chiêu Dã, là ngươi, là ngươi hủy hoại , cả đời , tất cả đều ngươi phá hủy, ngươi trả vị trí Thái t.ử phi cho !”
Sắc mặt Mộ Dao dữ tợn, xem nàng nhận lợi lộc gì từ chỗ Tạ Quân Lâm, bây giờ tâm lý cực kỳ méo mó.
“Xem là Thái t.ử đuổi xuống nhỉ. Phải thôi, đường đường là Thái t.ử một nước, ngay cả nha bên cạnh cũng là tiểu gia bích ngọc, thể trúng một nữ nhân xí như ngươi.”
Mộ Chiêu Dã căn bản cần nể mặt, trực tiếp đ.â.m thẳng tim Mộ Dao.
So với những khổ sở mà nguyên chủ từng chịu đựng, Mộ Dao thế còn chẳng thấm .
Lời ở bên , chỉ Mộ gia thấy, mà Ngụy Bưu và bộ đội ngũ lưu đày đều thấy.
Không còn sự che chở của Thái tử, sắc mặt những kẻ từng ủng hộ Mộ gia đổi, thậm chí còn trợn mắt khinh bỉ.
Và Ngụy Bưu cùng Ngụy Ngọc Thành cũng thẳng lưng hơn, từ nay về , bọn họ đối xử với Mộ gia sẽ cần kiêng dè gì nữa.
“Mộ Chiêu Dã, ngươi chuyện cũng quá độc ác , Mộ Dao là ruột của ngươi đấy.”
Mộ Nghị lập tức chạy tới bảo vệ Mộ Dao, trong mắt sự căm hận dành cho Mộ Chiêu Dã hề che giấu.
“Biết khó , thì đừng chạy đến mà . Ta chỉ , còn động thủ.”
Mộ Chiêu Dã nắm tay thành quyền giơ lên. Mộ Nghị dìu Mộ Dao lùi một bước, bốn nhà bọn họ cộng cũng đ.á.n.h một Mộ Chiêu Dã.
Huống hồ bên cạnh nàng còn Chiến Thần Bùi Thận Tu, và cả Bùi Ninh Ninh đang hăm hở tay.
“Mộ Chiêu Dã, ngươi ức h.i.ế.p Dao Dao, sẽ ngày, bắt ngươi xin nàng.”
“Ồ, thì xem ngươi bản lĩnh đó .”
Mộ Nghị ba mặt. Biết võ công thì chứ, đợi khi tên Thương Khê đến, nhất định sẽ thu thập Mộ Chiêu Dã và Bùi gia.
“Các ngươi cứ đợi đấy.”
Ngụy Bưu dậy, hô lớn với những lưu đày.
“Được , tất cả dậy cho , thêm hai tháng nữa, trong thời gian đừng giở trò gì nữa.”
Một nhóm dậy, tiếp tục tiến về phía .
Còn Mộ gia thì giống như bó rau nhổ gốc, héo rũ nửa sống nửa c.h.ế.t, còn những phạm nhân lưu đày khác nhắm .
Tuy nhiên, Mộ Chiêu Dã khá bận rộn, bởi vì tuyến đường lưu đày , thỉnh thoảng sẽ đến gửi thư cho nàng.
Nàng cũng sẽ hồi âm. Ngụy Bưu đôi lúc tò mò, còn bảo Ngụy Ngọc Thành đến hỏi thăm.
Mộ Chiêu Dã trả lời bọn họ rằng, nàng và Bạch Tĩnh Châu chút việc buôn bán, nên thư từ qua .
Bọn họ đều Bạch gia là nhà ngoại của Mộ Chiêu Dã, Bạch Tĩnh Châu càng là thương nhân lão luyện.
Khi nhiễm đậu mùa ở Giang Châu thành, dùng bộ gia sản Bạch gia để cứu bách tính, ai mà chẳng đến bụng Bạch Tĩnh Châu chứ.
Ròng rã thêm hai tháng!
Trong suốt quãng thời gian cũng lúc khó khăn, nhưng cuối cùng họ cũng đến Ung Châu.
Ung Châu tháng Mười, mùa thu hề chút mát mẻ nào, khí hậu ẩm ướt, nóng bức khiến khó chịu.
Đặc biệt là Bùi lão phu nhân, đến nơi , ngày nào xương cốt bà cũng đau nhức.
Cũng một lớn tuổi khác như . Trang học sĩ đến đây, cũng suýt nữa mất mạng.
“Mau nhanh lên, phía là Ung Châu thành . Vào thành, đăng ký hộ tịch, quan phủ sẽ phân phối cho các ngươi, nhiệm vụ của chúng coi như thành.”
Càng đến Ung Châu thành, Ngụy Bưu và các nha dịch càng kích động, nhiệm vụ của bọn họ sắp kết thúc .
Ung Châu quả hổ là nơi lưu đày, khắp nơi là rừng núi chướng khí độc hại, ngay cả con đường chân bọn họ cũng còn hoang sơ.
Mộ Chiêu Dã xem bản đồ, nơi cách biển xa, nếu đường , xe ngựa chỉ mất một ngày là tới.
“Nương, để cõng ?”
Bùi Thận Tu xổm xuống, cõng Bùi lão phu nhân sắc mặt lưng.
Mộ Chiêu Dã cũng hái một d.ư.ợ.c liệu, thể ăn sống , thể giảm cơn đau của Bùi lão phu nhân, nàng đều cho bà ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-130-ung-chau-lam-thu-tuc-ho-tich.html.]
Cổng thành Ung Châu, chỉ hai quan binh canh giữ qua loa. Nơi đây rách nát nghèo nàn, ngoại trừ vài dân đen càn quấy, cũng chẳng gì đáng để canh phòng.
Mộ Chiêu Dã tấm biển cổng thành Ung Châu, lẽ do sử dụng quá lâu, chữ “Ung” rụng nét, chỉ còn chữ “Ba”.
“Ca! Cuối cùng cũng đến .”
Ngụy Ngọc Thành kích động kéo tay Ngụy Bưu, đây là đợt phạm nhân đầu tiên mà áp giải.
Rõ ràng Ngụy Bưu kinh nghiệm hơn nhiều, bình tĩnh đến chuyện với quan binh canh cổng, còn đưa thẻ nha dịch của cho đối phương xem.
Quan binh dẫn một nhóm đến châu phủ, nhưng Mộ Chiêu Dã và thấy Tri phủ đại nhân của Ung Châu.
Người tiếp nhận họ là một Lão chủ bạ già nua, tóc bạc trắng còn lãng tai. Ưu điểm duy nhất của ông là chữ .
“Lão chủ bạ, đây là những lưu đày từ Kinh thành đến, tìm để thủ tục hộ tịch.”
“Ồ, thủ tục hộ tịch!”
Nha dịch nhiều , ông mới thấy.
“Phải! Ngươi mau , tiện thể sắp xếp nơi chốn cho bọn họ luôn.”
“Ồ!”
Lão chủ bạ chậm, đoàn lưu đày tuy ngày càng ít , nhưng những đến Ung Châu thành vẫn còn hơn sáu mươi .
Ông ghi chép, sắp xếp hồ sơ từng nhà một, đến khi xong thì trời tối đen.
Mộ Chiêu Dã thấy hộ tịch nhà , họ sắp xếp đến Tiểu Giang thôn.
“Tiểu Giang thôn ở ? Sẽ xa lắm chứ?”
Bùi Ninh Ninh ba chữ xa lạ , suốt dọc đường thấy nhiều thôn nhỏ gần Ung Châu thành, thôn nào cũng rách nát.
“Ninh Ninh, các ngươi cũng đến Tiểu Giang thôn ? Chúng cũng .”
Thì Nghi ngờ rằng, nhà họ phân về cùng một thôn với Bùi gia.
“Thật quá Lục gia tẩu tử, chúng ở cùng một thôn, là thông gia, thể chiếu cố lẫn .”
Mộ Chiêu Dã cũng cảm thấy . Chỉ là nhiều cùng thôn với họ, bao gồm cả nhà Mộ Vi Hành.
Cuối cùng, Trang học sĩ một nhà tự nguyện theo Mộ Chiêu Dã đến Tiểu Giang thôn. Ông già, trong nhà còn một đứa cháu nhỏ.
Ông luôn cảm thấy Mộ Chiêu Dã y thuật, ở gần nàng sẽ an hơn.
Còn về hai Lưu gia, bọn họ là tai mắt của Thái tử, thể rời xa Bùi gia . Dù bây giờ phân , Thái t.ử cũng nhất định sẽ điều họ trở về.
Hai họ còn kịp gì, Lão chủ bạ lật sổ hộ tịch, đột nhiên giật , với vài .
“Chờ một chút, Lưu Tích và Lưu Tấn hai , từ Phố Đông thôn chuyển sang Tiểu Giang thôn luôn.”
Mộ Chiêu Dã ngay sẽ là như . Làm xong thủ tục hộ tịch, Bùi Thận Tu cầm đồ đạc của gia đình họ, bước khỏi phủ nha.
Ngụy Bưu giao nhận xong, cũng nhận văn thư giao nhận của . Hắn chạy vội ngoài, theo Bùi Thận Tu và những khác.
“Bùi Thận Tu, Mộ Chiêu Dã, chuyện của các ngươi xong xuôi . Suốt chặng đường , đa tạ các ngươi cứu .
Ung Châu thể sánh với Kinh thành, nhưng hy vọng các ngươi thể sống ở đây.”
“Ngụy đại ca, suốt chặng đường cũng đa tạ chiếu cố chúng .”
Ngụy Bưu là một cao lớn vạm vỡ, ánh mắt đầy lưu luyến.
Mặc dù Mộ Chiêu Dã lẽ còn bạc của Bạch Tĩnh Châu cho nàng, nhưng Ngụy Bưu cũng bày tỏ chút tâm ý, để kết thúc tình bạn suốt thời gian qua của bọn họ.
Hắn lấy hai mươi văn đưa cho tên nha dịch dẫn đường. Hai mươi văn ở đây thể mua nhiều thứ.
“Tiểu ca, hỏi thăm một chút, tửu lầu nào ngon nhất Ung Châu, mua một bữa cơm đãi coi như là tiễn biệt.”
Tên nha dịch nhận bạc, tâm trạng , với Ngụy Bưu.
“Muốn mua thức ăn ngon, hãy đến Vĩnh An Lâu. Đây là tửu lầu mới khai trương ở Ung Châu, cũng là tửu lầu lớn nhất nơi , đảm bảo sai .”
Vĩnh An Lâu?
Mộ Chiêu Dã và Bùi Thận Tu . Đó là tửu lầu do Bùi Hiếu Trì mở, bọn họ còn thấy qua.
“Đa tạ tiểu ca!”
Ngụy Bưu một đường hỏi thăm mà . Còn Mộ Chiêu Dã cùng theo nha dịch, nửa canh giờ thì cuối cùng cũng đến Tiểu Giang thôn.
Nơi đây cũng từng tội phạm lưu đày sinh sống, nhưng giờ họ còn ở đó nữa, chỉ còn vài căn nhà tranh.
Tại lối Tiểu Giang thôn, hàng chục cầm nông cụ, chặn lối .