Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 134: Ngẫu nhiên gặp mặt Nữ chính

Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:16:59
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có thể ngủ trong phòng, hơn nhiều so với việc ngủ ngoài trời đường lưu đày.

Vốn là nhà giàu sang, trải qua biến cố , họ cũng thể chấp nhận môi trường sống như .

Mộ Chiêu Dã sàn nhà duy nhất thể ngủ trong phòng, nàng cùng Bùi Thận Tu bốn mắt .

“Thôi, Không gian ngủ.”

Mộ Chiêu Dã định bước , cổ tay Bùi Thận Tu giữ .

“Chờ một lát hẵng . Với tính cách của Đại ca, lát nữa y nhất định sẽ đến đưa đồ cho chúng . Nếu Đại ca hai ở đây, y sẽ cho tìm kiếm rầm rộ.”

Mộ Chiêu Dã rút tay khỏi tay Bùi Thận Tu, nhưng dường như kinh nghiệm, nàng cách nào cũng thể thoát khỏi sự kiềm chế của .

Nàng chỉ một Không gian ngủ, chứ định dẫn Bùi Thận Tu theo.

Hiện tại hai đều khỏe mạnh, ở chung một phòng, nếu lỡ xảy chuyện vượt giới hạn, nàng sẽ khó mà rút lui.

Hai chiếc giường trải tạm bợ đất, mãi đến nửa đêm, quả nhiên đến ngoài sân.

Người đến gõ cánh cửa xiêu vẹo của họ, nhưng đó, thẳng phòng của Lục Tê Ngô.

Tuy nhiên, Bùi Thận Tu quen thuộc với đường võ công và tiếng bước chân quen thuộc của Bùi Kiêu Trì. Hắn mở cửa phòng, bên ngoài đặt sẵn hai chiếc chăn bông dày.

Bùi Thận Tu mang chăn phòng. Hắn định gọi Mộ Chiêu Dã dậy, nhưng nàng biến mất dấu vết.

Trong mắt Bùi Thận Tu thoáng chút thất vọng. Mộ Chiêu Dã né tránh , tự chạy Không gian ngủ, bỏ mặc .

Động tác trải giường của mạnh hơn nhiều, trằn trọc mấy vẫn ngủ .

Trong lòng cứ nghĩ mãi: Hắn và Mộ Chiêu Dã chẳng là phu thê ? Hai cũng từng mật, tại cảm thấy Mộ Chiêu Dã đang cố tình né tránh ?

Hay là, Mộ Chiêu Dã chán ghét ?

Mộ Chiêu Dã mệt mỏi cả ngày. Nàng chiếc giường lớn trong Không gian, tay cầm hai tờ tuyên chỉ ký tên của Bùi Thận Tu và nàng.

Đã đến Ung Châu, việc hòa ly , nàng cũng nên bắt đầu lên kế hoạch .

Nàng mải nghĩ về chuyện hòa ly, mà hề rằng bên ngoài Không gian, một vì hành động nhỏ của nàng mà buồn bã đến tận nửa đêm.

Ngày hôm !

Người nhà họ Bùi thức dậy. Lục Tê Ngô rạng rỡ dọn dẹp và nhổ cỏ trong sân. Bùi Ninh Ninh và Bùi Tự Bạch đang hàng rào bao quanh sân.

Bùi Thận Tu lên núi kiếm cành cây về cho . Cả nhà đều bận rộn, nhưng thấy bóng dáng Bùi Kiêu Trì, y rời từ sớm.

Mộ Chiêu Dã bước khỏi Không gian, thấy cảnh tượng , nàng đến bên cạnh Bùi lão phu nhân.

“Bà bà, hôm qua chúng đến vội vàng, trong nhà chẳng gì cả. Ta Ung Châu thành mua một vài vật dụng cần thiết về.”

Bùi lão phu nhân mái hiên, sắc mặt bà hôm nay hơn nhiều, tâm trạng cũng vui vẻ, xem gặp Bùi Kiêu Trì.

“Chiêu Dã, con ở trong nhà, chúng đều an tâm. Con mua đồ thì cứ để Thận Tu cùng, nó sức lực lớn, đồ đạc cứ để nó cầm cho.”

Bùi lão phu nhân thật lòng yêu thương Mộ Chiêu Dã, đặc biệt là thời gian Bùi Thận Tu thương, Mộ Chiêu Dã là duy nhất bà thể trông cậy.

“Không cần bà. Tiểu viện vẫn còn nhiều chỗ cần sửa chữa, cứ để giúp, chúng cũng sẽ nhanh định hơn.”

Bùi lão phu nhân hiền hậu.

“Được. Con tự Ung Châu thành cẩn thận. Nếu khó khăn gì, cứ đến Vĩnh An Lâu, nhớ ?”

Vĩnh An Lâu Bùi Kiêu Trì. Nơi đó chỉ tập hợp cựu binh của Bùi gia quân, mà còn chiêu mộ nhiều kỳ nhân dị sĩ trong giang hồ.

Bề ngoài là tửu lầu, thực chất là một mạng lưới tin tức khổng lồ, cũng là nơi an cư cuối cùng của những kỳ nhân dị sĩ .

Họ cam tâm tình nguyện ở Vĩnh An Lâu.

“Con ạ. Chuyện Vĩnh An Lâu tuyệt đối thể để ngoài .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-134-ngau-nhien-gap-mat-nu-chinh.html.]

Mộ Chiêu Dã nhắc nhở Bùi lão phu nhân. Hiện tại họ vẫn đang trong thời kỳ nguy hiểm, tuyệt đối phép để lộ Bùi Kiêu Trì.

“Yên tâm , lòng chừng mực.”

Mộ Chiêu Dã định khỏi cửa, ngang qua Bùi Thận Tu, còn định hỏi mua gì để tiện thể mua về luôn.

, vai đang vác một bó cành cây, thẳng qua Mộ Chiêu Dã, cứ như thể thấy nàng.

nay hề giận dỗi vặt vãnh như thế , hôm nay ?

Mặc kệ !

Mộ Chiêu Dã tự về phía cổng làng. Trên đường , nàng gặp Thạch Lựu.

“Mộ đại phu, Mộ đại phu sớm thế?”

Thạch Lựu chạy nhanh từ trong làng theo kịp Mộ Chiêu Dã. Y đang định thành bốc thuốc, trong nhà vay cho y ba mươi văn bạc.

Vừa khỏi cửa gặp Mộ Chiêu Dã, chữa bệnh cho y hôm qua.

“Thạch Lựu, chẳng ngươi Ung Châu thành bốc t.h.u.ố.c ? Sao còn ở đây?”

Thạch Lựu vốn sớm hơn, nhưng vì túi tiền eo hẹp, cần vay bạc nên mới chậm trễ.

“Ta đúng là thành. Mộ đại phu cũng ?”

Mộ Chiêu Dã gật đầu. Thạch Lựu tươi theo nàng: "Tuyệt quá, chúng cùng . Ta quen thuộc với Ung Châu, Mộ đại phu mua gì, đều thể dẫn ."

“Được thôi!”

Hai cùng đến cổng làng. Hôm qua họ dân làng chặn , giờ vẫn còn canh giữ, nhưng bóng dáng Mộ Vi Hành và nhà biến mất.

Mộ Chiêu Dã cần nghĩ cũng , bọn họ chắc chắn về nha phủ, tìm của nha phủ giúp đỡ. Cùng lắm là chậm trễ một hai ngày, bọn họ vẫn sẽ chuyển đến Tiểu Giang Thôn ở.

“Mộ đại phu, hôm qua khi điều trị cho , chân hôm nay đỡ sưng nhiều lắm . Y thuật của quả thật quá thần kỳ.

Chuyện kể với cha . Họ đều mừng thầm vì hôm qua đưa cả nhà về Tiểu Giang Thôn.

Ở gần Ung Châu thành , khắp mười mấy ngôi làng, chỉ làng chúng hiện giờ y thuật."

Suốt dọc đường, Thạch Lựu cứ luyên thuyên ngừng. Y dễ thiết, còn là một lắm lời.

Sau khi quen với y, Mộ Chiêu Dã mới phát hiện rằng, vẻ hung dữ lúc chặn đường khớp với con thật của y.

“Mộ đại phu, các vị là Kinh thành ư? Hay là từ nơi khác đến? Kinh thành ? Y thuật của học từ ?

À, nghĩ chờ các vị định , thể lên núi hái thuốc, như thể chữa bệnh, thể bán thuốc..."

Trên đường , Mộ Chiêu Dã thỉnh thoảng đáp lời y vài câu, cuộc trò chuyện diễn vô cùng náo nhiệt.

Hai nhanh. Nửa đường, họ còn gặp một cô gái cùng làng.

Vừa thấy đó, Thạch Lựu lập tức gọi với theo.

“Trương Mạn Mạn, Trương Mạn Mạn, cũng thành ?”

Cái tên khiến bước chân Mộ Chiêu Dã khựng . Trương Mạn Mạn?

Nàng xuyên cuốn sách , cái tên chính là tên của nữ chính trong sách, một cô gái xuyên đến từ thành phố A.

Chỉ trách bản xem sách bỏ qua các đoạn , chỉ nhớ mang máng nàng chút quan hệ với trong triều, còn xem hết nên rõ.

“Thạch Lựu ca, cũng thành ? Vị là ai?”

Trương Mạn Mạn Mộ Chiêu Dã. Mộ Chiêu Dã đồng thời cũng đ.á.n.h giá nàng : tuổi mười bảy mười tám, cao một thước sáu, dung mạo thanh lệ, hình gầy gò vì thiếu dinh dưỡng.

Đôi mắt khi cong cong, tựa như vầng trăng khuyết.

 

Loading...