Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 135: Hiệu trà lớn nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-21 12:17:00
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60KknvO1kD
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thạch Lựu vội vàng giới thiệu Mộ Chiêu Dã với Trương Mạn Mạn.
“Mạn Mạn, đây là chuyển đến làng hôm qua, vị là Mộ đại phu.
Bệnh chân của hôm qua chính là do Mộ đại phu dùng vài cây ngân châm chữa khỏi. Sau nàng là đại phu của làng đấy."
Thạch Lựu với vẻ tự hào, cứ như thể việc Mộ Chiêu Dã y thuật là y cũng .
Trương Mạn Mạn mỉm với Mộ Chiêu Dã và đưa tay , dáng bắt tay với nàng.
“Chào , là Trương Mạn Mạn, cũng là trong làng.”
Hôm qua, một đoàn lưu đày đến Tiểu Giang Thôn dân làng kịch liệt phản đối.
Người mặt, hẳn là một trong họ.
Trương Mạn Mạn thấy Mộ Chiêu Dã bắt tay với , nàng phản ứng , đành bất đắc dĩ thu tay về.
“Ta quên mất ở đây nghi lễ . , cùng một thôn, sẽ quen thôi.”
Mộ Chiêu Dã gật đầu: "Ta tên là Mộ Chiêu Dã, năm nay mười tám tuổi. Ta cùng phu quân và sáu trong nhà đang ở cuối Tiểu Giang Thôn."
Nhìn hành động cùng lời của Trương Mạn Mạn, Mộ Chiêu Dã xác định, nàng chính là nữ chính xuyên trong sách sai.
Một nữ xuyên , gặp một nữ xuyên thư như nàng, quả là trùng hợp.
Sau khi Mộ Chiêu Dã xong tuổi của , Trương Mạn Mạn lộ vẻ kinh ngạc.
“Ngươi mới mười tám tuổi kết hôn ? Quá sớm! Phụ nữ còn quá trẻ sinh con, hề cho thể.”
Trước khi xuyên , Trương Mạn Mạn là một sinh viên nghiệp đại học, giữa trời nắng bốn mươi độ tìm việc, khi say nắng thì xuyên qua.
Nàng bụng đầy kiến thức, chí cao hơn trời, tự cho là trời chọn, tương lai nhất định sẽ nên đại sự.
Ai ngờ ngay cả một công việc cũng tìm , quả là "sự nghiệp thành, giữa đường c.h.ế.t".
“Trương Mạn Mạn, năng kiểu gì thế? Mộ đại phu đừng bậy. Muội chẳng hiểu gì mà lung tung.”
Thạch Lựu cắt ngang lời Trương Mạn Mạn. Người thành , còn mấy chuyện gì? Huống hồ Mộ Chiêu Dã tự là đại phu, lẽ nào nàng hiểu ?
“Thạch Lựu ca, bậy. Đây là kiến thức khoa học căn cứ, là do các hiểu mà thôi.”
Lời của Trương Mạn Mạn, Thạch Lựu chẳng hiểu một câu nào, nhưng Mộ Chiêu Dã thì hiểu.
“Ta tin lời Trương cô nương . Ta hài tử, chúng từ Kinh thành một đường lưu đày đến đây, tương lai còn rõ ràng, nên về chuyện sinh con, ý định .”
Trương Mạn Mạn đeo gùi lưng, nàng ngoái , mặt tràn đầy vẻ tán thưởng dành cho Mộ Chiêu Dã.
Nữ t.ử xinh , trong tất cả những nàng từng gặp ở đây, nàng là nhất.
Ngoài dung mạo xinh , nàng còn kiến giải riêng, là một đáng để kết giao.
“Mộ Chiêu Dã , tuổi tác chúng xấp xỉ , cứ gọi tên ngươi nhé.
Các ngươi là Kinh thành, tư duy so với nơi tiến bộ hơn nhiều, sẽ vô tri đến mức chỉ nghĩ đến chuyện sinh sản.
Suy nghĩ của ngươi đúng. Nếu bản còn định, mà con, sẽ vô cùng mệt mỏi. Ta thấy nhiều gia đình như ."
Mộ Chiêu Dã vẻ hoạt bát, lanh lợi của Trương Mạn Mạn. Hiện tại xem , nàng tâm cơ gì.
“Trương cô nương đeo đồ lưng, là định mang thành bán ?”
Trương Mạn Mạn với Mộ Chiêu Dã, tự hào nhấc nhấc chiếc gùi lưng.
“Trương cô nương gì chứ, ngươi cứ gọi là Mạn Mạn là . Chiếc gùi chứa bột củ sen do tự tay chế biến.
Đây là một món ăn mới lạ, định mang thành bán, nhất định sẽ bán giá ."
Bột củ sen ư?
Mộ Chiêu Dã trọng lượng ước chừng của chiếc gùi, mười cân. Muốn dùng sen củ nhiều bột củ sen như .
Cần một lượng lớn củ sen, xay mịn, lắng đọng vài , mới thể bột củ sen chất lượng.
Tốn thời gian hao sức, cô nương cũng thật cố gắng.
“À!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-135-hieu-tra-lon-nhat.html.]
Mộ Chiêu Dã hỏi tiếp, còn Trương Mạn Mạn cho rằng nàng bột củ sen là gì.
Việc xuyên đến thôn nhỏ , nhất định là cơ duyên. Nàng tin nhất định thể phát tài giàu, trở thành một đời kiêu hùng.
Dù thì phim ảnh và tiểu thuyết đều diễn như thế. Nàng thể xuyên đến đây, tất nhiên là thể chất Cẩm Lý, mỗi đều hóa hiểm thành an.
Chỉ tiếc là, nàng Kim Thủ Chỉ, nhưng nàng một kiến thức tiên tiến mà.
Ba cửa thành Ung Châu. Thạch Lựu còn dẫn Mộ Chiêu Dã mua đồ .
“Mộ đại phu, nơi quen thuộc, cần gì, là để dẫn mua ?”
Ung Châu thành trông vẻ rộng lớn, nhưng chỉ hai con phố mấy cửa hàng. Mộ Chiêu Dã lắc đầu.
“Không cần , tự mua là . Ngươi chẳng cũng bốc t.h.u.ố.c ? Ngươi cứ việc của . Lát nữa chúng cùng về làng.”
Chỉ hai con phố mà thôi. Sau khi Thạch Lựu bốc t.h.u.ố.c xong, y tin rằng nhất định thể tìm thấy Mộ Chiêu Dã.
“Vậy . Chậm nhất là giờ Ngọ, chúng hẹn gặp ở cổng thành, cùng trở về.”
Hiện giờ gần giờ Tỵ, đến giờ Ngọ chỉ còn một chốc lát.
“Được. Vậy còn Mạn Mạn thì , cũng về cùng chúng chứ?”
Trương Mạn Mạn giơ hai tay lên vai, kéo dây đeo của chiếc gùi.
“Nếu bán hết đồ của , chúng sẽ về cùng . Nếu bán hết, qua giờ Ngọ mà về, các ngươi cứ về , cần đợi .”
Mấy chia tay tại đây!
Hôm qua Mộ Chiêu Dã và họ mới đến Ung Châu, vẫn kịp thăm Bạch Tĩnh Châu.
Bạch Tĩnh Châu thuê một tòa viện ở đây, còn mở một hiệu .
Mộ Chiêu Dã tấm biển hiệu hiệu , ‘Phù Sinh Trà Diệp Hành’.
Bên trong hiện giờ nhiều chế biến, mười mấy công nhân.
A Tô thấy Mộ Chiêu Dã, lập tức nghênh đón nàng.
“Biểu tiểu thư, cuối cùng cũng đến . Lão gia và phu nhân hôm qua cứ nhắc đến biểu tiểu thư mãi, nếu hôm nay đến, họ sẽ tìm đó.”
“Cậu ?”
A Tô thấy Mộ Chiêu Dã, mặt đầy vẻ vui mừng.
“Lão gia đang ở bên trong. Biểu tiểu thư là sẽ thấy lão gia ngay.”
Trước khi Mộ Chiêu Dã , nàng còn đưa cho A Tô một tờ danh sách mua đồ và một tờ ngân phiếu một trăm lượng.
“A Tô, đây là những thứ cần mua hôm nay. Ngươi giúp mua, thuê hai cỗ xe ngựa để chở hàng về.”
A Tô những thứ Mộ Chiêu Dã : giường gỗ, bàn ghế, ván gỗ để sửa nhà, rèm cửa, cùng với nồi niêu xoong chảo, gạo, gần như là bộ những vật dụng sinh hoạt.
“Những thứ cứ giao cho , đảm bảo sẽ mua đủ hết.”
Chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi, Ung Châu thành thêm một tửu lầu lớn nhất, cùng với một hiệu lớn nhất.
Nơi đây ai cũng nghèo khổ, cũng giàu . Ví dụ như những gia đình thuyền, thể biển đ.á.n.h bắt cá tôm.
Cũng một thương nhân. Chẳng hạn, khí hậu ở đây thích hợp cho nhiều loại trái cây sinh trưởng, nên sẽ thương nhân đến thu mua trái cây.
những thứ đều theo mùa. Bạch Tĩnh Châu mở hiệu ở đây, là vì nơi loại hồng đặc biệt tên là Vãn Hương Ngọc Lộ.
Hơn nữa, nhân mạch, thủ đoạn, sợ bán .
Bạch Tĩnh Châu nãy thấy giọng của A Tô ở bên trong, bước , dẫn Mộ Chiêu Dã sảnh xuống.
Pha cho nàng Vãn Hương Ngọc Lộ độc quyền của Ung Châu.
“Chiêu Dã, cả nhà con phân đến Tiểu Giang Thôn, ngay cả Mộ Vi Hành bọn họ cũng ở đó ?”
Nhắc đến Mộ Vi Hành, Bạch Tĩnh Châu nắm chặt chén trong tay. Nếu hành hạ thật , thật sự cầm đao g.i.ế.c c.h.ế.t Mộ Vi Hành.
“Quan phủ phân như . Cậu trong thư là điều tra xong chuyện ở Thương Khê, nghĩ xong nên thế nào ?”