Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 156: Sính lễ của Mộ Chiêu Dã

Cập nhật lúc: 2025-12-21 14:17:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Chiêu Dã mời Bùi Ninh Ninh xuống, mang phần điểm tâm sáng chuẩn sẵn ở tiểu viện Diêm Điền Hải Thôn , mời Bùi Ninh Ninh cùng dùng. “Bùi Thận Tu , cũng yêu thích .”

Bùi Ninh Ninh lộ vẻ khó hiểu, điều nàng tài nào hiểu nổi. Mộ Chiêu Dã thích nhị ca của nàng, tại còn hòa ly? “Nhị tẩu, nàng thích nhị ca của , hòa ly? Chẳng lẽ nàng báo thù chuyện nhị ca từng hưu thư cho nàng ?”

Món điểm tâm Bùi Ninh Ninh cũng chẳng còn tâm trạng ăn nữa, trong lòng nàng chỉ là sốt ruột. “Nhị tẩu, tờ hưu thư chỉ là hiểu lầm thôi, khi đó cả nhà đều nàng rời , nàng theo chúng lưu đày.”

Mộ Chiêu Dã: “Ta , Bùi Ninh Ninh, !”

Cả hai trong phòng rõ ràng ngọn nguồn chuyện, Mộ Chiêu Dã cũng trình bày ý định của . Nàng sẽ chia cắt với Bùi Thận Tu. Khi nàng thu xếp xong xuôi chuyện diêm điền, nàng sẽ trở về, tự nhiên sẽ xử lý mối quan hệ giữa nàng và Bùi Thận Tu.

“Nhị tẩu, thì là vì chuyện ăn. Thôi kệ , chúng cũng đến Ung Châu , chỉ cần nàng thể ở bên nhị ca của , bất kể là hình thức nào cũng đều .”

Biết kế hoạch của Mộ Chiêu Dã, Bùi Ninh Ninh cảm thấy lo lắng vô ích cả đêm qua. Nàng ăn xong điểm tâm, liền trốn phòng Mộ Chiêu Dã, ngủ một giấc thật ngon.

Sáng hôm , Mộ Chiêu Dã vẫn cùng Bạch Tĩnh Châu xem diêm điền, cách thức dẫn nước cần tính toán dựa tình hình thực tế.

Thấy nơi đây mỗi ngày đều đông đảo lui tới, dân làng Hải Thôn và những ngư dân đ.á.n.h bắt hải sản gần đó trở về cũng tò mò về phía .

Lại mạnh dạn bước tới hỏi: “Chư vị lão gia, các vị thật sự định dùng thứ để chế muối ?”

Bạch Tĩnh Châu ôn hòa đáp lời: “Phải đó, muối ở Đại Thịnh triều là vật quý giá, nếu chế muối, sự phát triển của cả Hải Thôn sẽ trở nên khởi sắc.”

Thôn trưởng Hải Thôn suy nghĩ lâu, cũng tìm hướng đột phá khác cho thôn . Thuyền của họ lớn, cho dù đ.á.n.h bắt hải sản, ban đêm cũng thể quá xa.

“Cá gần bờ còn nhiều, giá cả rẻ, mà đ.á.n.h bắt cá ngon càng khó.”

“Chế muối quá, chế muối quá…” Thôn trưởng Hải Thôn đ.á.n.h cá, cả tràn đầy thất vọng.

“Lão nhân gia, là thương nhân muối duy nhất Lệnh Diêm ở Ung Châu, chúng bí phương chế muối riêng. Dùng nước biển để chế muối, nếu các vị nơi nào gần đây thể diêm điền, chúng thể miễn phí cung cấp phương pháp chế muối. Mọi chịu trách nhiệm chế muối, Ung Châu quan thương muối của triều đình ở đây, sợ kết tội buôn bán diêm lậu, đây cũng là một kế sinh nhai .”

Thôn trưởng đầu biển lớn. Cả đời ông gắn bó với việc đ.á.n.h bắt cá biển, nhưng bao giờ dùng nước biển thể chế muối. Song, những mắt quả quyết như , tỏ vẻ vô cùng nắm chắc.

Ông dám đ.á.n.h cược thời gian của , ông còn đ.á.n.h cá nuôi cả gia đình già trẻ, chi bằng đợi khi họ thực sự , ông hãy theo.

“Được, chúng sẽ cân nhắc!”

Mộ Chiêu Dã cũng vội, tiếp tục cùng Bạch Tĩnh Châu thành công việc.

Buổi trưa dùng cơm ở tiểu viện phía diêm điền. Nàng hứa với Bùi Ninh Ninh, nên ăn trưa xong, nàng cưỡi ngựa cùng Bùi Ninh Ninh về.

Ban ngày cưỡi ngựa nhanh hơn ban đêm nhiều, hai trở về thành Ung Châu giờ Tuất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-156-sinh-le-cua-mo-chieu-da.html.]

Vừa thành, Bùi Ninh Ninh ngừng nghỉ kéo Mộ Chiêu Dã một tiệm quần áo may sẵn, chọn cho nàng một bộ váy màu lam nhạt để . Nàng còn xin bà chủ tiệm lấy một hộp phấn má hồng, bắt đầu trang điểm cho Mộ Chiêu Dã.

“Bùi Ninh Ninh, cần quá lên như thế chứ, chẳng qua là cầu hôn thôi mà? Bùi Thận Tu từng thấy trông thế nào .” Mặc nhiều, Mộ Chiêu Dã giờ thích những bộ váy áo phức tạp như thế , quả thực chẳng tiện chút nào.

“Bây giờ khác , Nhị tẩu, nàng và nhị ca hòa ly, bây giờ là nàng theo đuổi . Huynh đau lòng ba ngày , nàng cứ ăn diện thật lộng lẫy đến hạ sính lễ cho , mê hoặc c.h.ế.t nhị ca .”

Hòa ly là do Mộ Chiêu Dã chủ trương, bây giờ hòa hợp cũng là nàng chủ trương. Hôm đó Bùi Thận Tu tuy cầu xin nàng đừng hòa ly, nhưng nàng cảm nhận , trong lòng thực là đang giận dỗi. giận nàng lừa , ngay cả hưu thư cũng lừa , tiền trảm hậu tấu, trực tiếp đá khỏi cuộc chơi.

Vì để xử lý chuyện diêm điền, nàng bỏ mặc ở đây mấy ngày, kỳ thực chính bản nàng cũng đang căng thẳng, sợ từ chối.

Sau một nén nhang!

Trong Vĩnh An Lâu, Bùi Thận Tu đang chuẩn về Tiểu Giang Thôn thì Bùi Hiệu Trì gọi . “Thận Tu đợi chút, trong tửu lầu đồ của , nhận lấy.”

Mấy ngày Mộ Chiêu Dã ở đây, tâm trạng Bùi Thận Tu vô cùng chán nản. Hôm nay, giành lấy công việc quản lý tửu lầu của Bùi Hiệu Trì để , mới thể tự tê liệt bản . Người ngoài chỉ thấy điềm tĩnh, nhưng chỉ mới , đang đau khổ đến nhường nào.

“Được!” Bùi Thận Tu chút tinh thần, theo sự chỉ dẫn của Phạm Bang, lên đến tầng cao nhất của tửu lầu. Căn phòng , là nơi cất giữ cơ mật của tửu lầu.

mở cửa phòng bước , thấy những vật phẩm bày biện la liệt trong phòng. Rất nhiều thứ trong từng thấy, chúng là đồ vật trong gian của Mộ Chiêu Dã. Lần Mộ Chiêu Dã từng lấy đồ trong gian một , còn chia cho , từ nay về hai còn mắc nợ .

Lần nàng mang nhiều thứ như đến, chẳng lẽ thật sự phân chia rõ ràng với ? Nàng cho nàng vài ngày để suy xét tình cảm giữa hai , nhưng kết quả suy xét phũ phàng đến thế.

Vẫn thấy bóng dáng Mộ Chiêu Dã , Bùi Thận Tu cúi đầu, nước mắt từ khóe mi rơi xuống đầu mũi giày.

Cánh cửa phía đẩy , tiếng bước chân chầm chậm, cần đầu cũng bước chính là Mộ Chiêu Dã.

“Mau mang những thứ quý giá về , , Bùi Thận Tu cần…” Giọng điệu nghẹn ngào, đau khổ, xen lẫn một chút lửa giận. Hắn ngước mắt, thấy Mộ Chiêu Dã đang mặc một bộ váy màu lam nhạt.

Chiếc xiêm y tôn lên vòng eo nàng vặn tuyệt , dây lưng còn cài miếng ngọc bội đính ước mà từng tặng. Khối T.ử Băng Ngọc bội , từ khi tặng cho nàng đến nay, bao giờ thấy nàng đeo, hôm nay là đầu tiên thấy nàng mang theo bên .

Trên tay nàng, còn ôm một chiếc hộp nhỏ, giống như một món quà định tặng cho . “Bùi Thận Tu, những món sính lễ tặng cho , xác định là ?”

Sính lễ? Hai chữ giống như tiên dược, trái tim d.a.o cứa cũng thể chữa lành ngay lập tức. mà!

Nghĩ đến sự bực bội mà chịu, cùng trái tim đang tan vỡ, chỉ vì hai chữ của nàng mà cuốn mất? Bùi Thận Tu hận bản thật vô dụng!

Thấy mắt đỏ hoe lời nào, Mộ Chiêu Dã tưởng rằng . “Bùi Thận Tu, nếu thì thôi !”

Chưa kịp để Mộ Chiêu Dã dứt lời, Bùi Thận Tu sải bước đến mặt nàng, ôm nàng thật chặt lòng. Rõ ràng cao lớn như , nhưng vùi đầu cổ Mộ Chiêu Dã, như thể sợ bỏ lỡ điều gì đó, vội vàng : “Ta đồng ý, Mộ Chiêu Dã, đồng ý…”

Mộ Chiêu Dã vẫn giữ chiếc hộp nhỏ bằng một tay, hai cánh tay còn vòng qua eo Bùi Thận Tu. Đây là đầu tiên nàng ôm một cách nghiêm túc như . “Bùi Thận Tu, kỳ thực, cũng ý !”

 

Loading...