Toàn gia lưu đày, ta dựa vào không gian lật đổ cả giang sơn - Chương 82: Bài Học Trưởng Thành Đầu Tiên, Phản Bội

Cập nhật lúc: 2025-12-21 10:26:42
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vu oan cho khác trôi chảy như , cứ, thần sắc cũng hề hoảng hốt, điều tuyệt đối chỉ luyện thành trong một .

Nếu , đây mới là Mộ Dao chân thật, những điều nàng kể , cái nào là thật? Cái nào là giả?

Quan niệm Bùi Ninh Ninh tan vỡ, thể tin nàng nữa.

“Rõ ràng là Mộ Dao, là tìm Thái tử, đừng dối nữa.”

Mộ Dao yểu điệu nhíu mày, gương mặt non nớt ấm ức lóc, cộng thêm khuôn mặt đó, càng bản năng sẵn lòng tin tưởng hơn.

“Ninh Ninh, dối.”

Khi con thể gì, thật sự sẽ đơ . Bùi Ninh Ninh cũng ngờ, biểu cảm kinh ngạc của nàng, dùng Mộ Dao.

“Ha... Được, dối. Vậy xin lập lời thề , nào dối sẽ nhiễm thiên hoa, cả mặt đầy sẹo rỗ, biến thành kẻ xí. Ta Bùi Ninh Ninh dám đ.á.n.h cược, Mộ Dao, dám ứng lời ?”

Lời thề độc như , Bùi Ninh Ninh cũng dám phát.

Mộ Dao dùng hai tay che kín mặt. Giá trị duy nhất của nàng chính là dung nhan . Nàng hủy hoại thứ gì cũng thể hủy hoại khuôn mặt . Nàng đương nhiên đáp lời nguyền độc địa của Bùi Ninh Ninh.

“Ninh Ninh, cứ ngỡ chúng là tỷ , nhưng ngờ luôn ghen tị với sắc của , quá đỗi thất vọng.”

Mộ Chiêu Dã mỏi, bèn kéo một chiếc ghế tới xuống. Những thủ đoạn của Mộ Dao đều trong ký ức của nàng.

Còn về phần Bùi Ninh Ninh, chẳng vẫn luôn coi Mộ Dao là tỷ thiết ? Con luôn trưởng thành, mà sự phản bội chính là bài học đầu tiên nàng cần học. Cho dù Mộ Chiêu Dã thấu, nàng vẫn để Bùi Ninh Ninh tự chịu đựng nhát d.a.o , mới thể nếm trải tư vị chân thật.

“Mộ Dao, ai ghen tị với sắc của ngươi chứ! Ngươi chỉ là một bình hoa di động, cho chạm ngươi mà phủi bụi còn thấy dơ bẩn.”

Mộ Dao đáp, chỉ một mực , đó là tiếng thật sự vì sợ hãi, chứ là giả vờ Bùi Ninh Ninh mắng.

Khi Bùi Ninh Ninh đối xử với một , nàng thật sự , nhưng một khi ghét, miệng lưỡi nàng tuyệt đối nương tay.

“Được , hai đừng cãi vã nữa. Người của Ngụy đại ca nhất định đêm nay các ngươi .”

Ngụy Bưu dậy, bảo Ngô Lão Tam rõ cho Trần Hữu và những khác .

“Hôm nay cùng Bùi Ninh Ninh và Mộ Dao ngoài, hai quả thực đến gần khu vực Phố Tây. Khi trở về, thấy một mặc y phục đen đỏ trở về từ đó. Khoảng cách quá xa, thể thấy rõ mặt, là ai, nhưng đường về khách điếm, vẻ mặt hoảng loạn là Mộ Dao, còn vẻ mặt ngơ ngác là Bùi Ninh Ninh.”

Ngô Lão Tam dứt lời, tất cả đều về phía Bùi Ninh Ninh, bởi lẽ, y phục đen đỏ chỉ nàng mặc.

“Các ngươi gì, bộ y phục là Mộ Dao tặng , nàng cũng một bộ y hệt, hôm nay còn thấy. Mộ Dao, y phục của ngươi ? Lấy so sánh xem nào, chẳng lẽ ngươi vứt nó ?”

Cả khách điếm bao vây. Trần Hữu thấy khí thích hợp, ngày mai chắc chắn tin tức sẽ lan truyền khắp Giang Châu thành.

“Tất cả câm miệng! Cho dù là hai các ngươi ai chạy từ Phố Tây, vì tiếp xúc, cả hai đều khả năng mang theo độc tố. Hơn nữa, bộ những trong quan khách điếm , tất cả đều đưa đến Phố Tây để cách ly phong tỏa, bỏ sót một ai.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-gia-luu-day-ta-dua-vao-khong-gian-lat-do-ca-giang-son/chuong-82-bai-hoc-truong-thanh-dau-tien-phan-boi.html.]

Mọi trong Phố Tây đều nhiễm Thiên hoa, mà những trong khách điếm còn chắc nhiễm, nếu tất cả đều đưa đến Phố Tây, chắc chắn sẽ c.h.ế.t.

“Quan gia, còn từng tiếp xúc với họ, nhất định nhiễm Thiên hoa, đến Phố Tây, về nhà.”

Những khác cũng : “ , hôm nay chúng từng gặp họ, khi xuống đây chúng đều cách xa họ, nhất định sẽ nhiễm, cầu xin quan gia đừng mang chúng .”

Trần Hữu lạnh mặt. Hắn mặc kệ bọn họ nhiễm bệnh , một khi Phố Tây, tất cả đều sẽ nhiễm.

“Người , giải tất cả , kẻ nào phản kháng, g.i.ế.c tha.”

Trần Hữu mang theo nhiều , nếu bắt hết những trong khách điếm, đoàn lưu đày của Ngụy Bưu thì ? Hắn cũng đang việc cho triều đình, chẳng lẽ bọn họ nữa ?

“Chậm ! Vị là thuộc hạ của Giang Châu Thành Tri phủ ? Chúng là đội áp giải phạm nhân lưu đày của triều đình, những khác trong khách điếm ngươi thể mang , nhưng phạm nhân lưu đày, thể mang .”

Trần Hữu Ngụy Bưu to lớn hơn cả , đôi mắt đầy vẻ khinh miệt, lấy một tấm lệnh bài vàng từ thắt lưng.

“Nhìn cho kỹ, chúng của Tam hoàng tử, Tam hoàng t.ử lưu Giang Châu Thành giúp Tri phủ Kha cách ly những bá tánh nhiễm Thiên hoa . Sao? Ngươi, một tên nha dịch nhỏ nhoi áp giải phạm nhân lưu đày, cũng dám trái lệnh của Tam hoàng t.ử ? Nếu ngày mai bộ bá tánh Giang Châu Thành đều nhiễm Thiên hoa vì ngươi, ngươi gánh nổi trách nhiệm ?”

Tam hoàng tử, khả năng tranh đoạt hoàng vị với Thái t.ử nhất, há nào là kẻ Ngụy Bưu dám đắc tội. Mà trận Thiên hoa , chỉ , mà cả các phạm nhân lưu đày cũng khả năng lây nhiễm.

Mạng sống còn chắc giữ , gì đến việc trì hoãn lộ trình và thời gian. Hắn khổ sở Mộ Chiêu Dã, câu Mộ Dao với lúc còn văng vẳng bên tai, vùng Giang Nam sát khí vờn quanh, đây là đại hung.

Tại lời Mộ Chiêu Dã? Đi thêm một tháng cũng chỉ là một tháng, về kinh thành cùng lắm khiển trách một trận cũng chẳng . Giờ thì , đang ở Giang Châu thành thuộc Giang Nam, loại độc đáng sợ như Thiên hoa, cũng bọn họ còn sống mà đến vùng man hoang .

“Bắt giữ những , mang !”

Tất cả đều Trần Hữu bắt giữ. Vừa định đưa , một vị đại nhân mặc quan phục tri phủ tiến đến.

“Phó sứ Hữu, xin hãy chậm , những ở đây giao cho bản quan sắp xếp, họ tất cả đều là nhiễm bệnh, với tư cách là phụ mẫu quan, bảo một là một .”

Kha Vĩnh Xương là Tri phủ Giang Châu thành. Tam hoàng t.ử và Lục hoàng t.ử đến Giang Châu thành việc, tự nhiên thể trở mặt với Kha Vĩnh Xương.

Hơn nữa, đến đây là để lớn chuyện, cố ý gây hoang mang cho bá tánh Giang Châu thành. Lục hoàng t.ử , những mang về cũng quan trọng.

“Kha đại nhân, ở đây chạy từ Phố Tây. Tam hoàng t.ử và Lục hoàng t.ử lưu đây giúp xử lý những chuyện . Ngươi định sắp xếp những ? Ta luôn cần một lời giải thích để trình lên mặt các điện hạ chứ.”

Kha Vĩnh Xương Trần Hữu. Y vẫn luôn các hoàng t.ử kinh thành đến Giang Nam rốt cuộc là vì chuyện gì?

Trước Tam hoàng t.ử và Lục hoàng tử, Thái tử. Mặc dù Giang Nam mùa là thời điểm để du ngoạn, nhưng việc bọn họ cùng lúc kéo đến khiến Kha Vĩnh Xương cảm thấy điều gì đó .

Vả , mấy vị cũng quả thực du ngoạn một thời gian, tham quan các danh lam cổ tích Giang Nam, chỉ là bảy tám ngày , Phố Tây đột nhiên bùng phát dịch Thiên hoa.

Thái t.ử khi tin, ngày hôm liền hồi kinh. Tam hoàng t.ử và Lục hoàng t.ử ở giúp y khống chế dịch bệnh. Thủ đoạn của hai nhanh chóng và tàn nhẫn, trực tiếp phong tỏa bộ Phố Tây, nhờ mà bá tánh Giang Châu thành nổi loạn.

Y cũng sớm dựng sẵn các lán cỏ ở ngoại ô, khu vực cách ly. Không thể nào đặt những nhiễm bệnh chung với những nhiễm. Nếu , về sẽ nảy sinh đủ loại vấn đề lớn.

 

Loading...