Toàn Hào Môn Đọc Tâm Ăn Dưa, Thiên Kim Giả Lại Bị Vạch Trần Rồi - Chương 196: Đây chính là cơ hội ngàn năm có một đó!
Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:37:34
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi cả nhà đang ăn cơm, Thẩm như chợt nhớ điều gì, :
“Bên nhà hộ Tống gần đây tin đồn họ đang tính kết thông gia với nhà họ Hoắc.”
Thẩm Triết An gật đầu:
“ , con họ bàn đến ngày đính hôn luôn .”
Khi hai chuyện, thoạt thì như đang trò chuyện với , nhưng thực đang bí mật quan sát biểu cảm của Thẩm Ưu.
Thẩm Ưu dường như nhận điều gì, chỉ khẽ hỏi:
“Họ sẽ mời nhà đến dự tiệc đính hôn đấy chứ?”
Không ngờ cô nghĩ đến chuyện , Thẩm Cận Phong gãi đầu, chắc chắn :
“Chắc là nhỉ?”
Dù gì thì vụ từ hôn công khai đây, hai nhà trở mặt. Họ vốn dĩ cũng chẳng nghĩ sẽ còn dây dưa gì thêm.
Nghe , Thẩm Ưu thở phào nhẹ nhõm, gật đầu:
“Vậy thì , nếu thì mua quà tặng, lãng phí lắm!”
Cả nhà tưởng rằng cô lo mất mặt, ngờ điều cô quan tâm là chuyện phí tiền, khiến ai nấy đều cạn lời.
Thẩm Ngôn nhếch môi :
“Ưu Ưu đúng là đứa trẻ ngoan, tiết kiệm, lo toan cho gia đình!”
Bất ngờ nhận lời khen, Thẩm Ưu chút sững , theo phản xạ định đáp , nhưng khóe môi kéo xuống, giọng chút bất mãn:
“Em với chị rõ ràng bằng tuổi , nếu em là đứa trẻ thì chị cũng là đứa trẻ thôi!”
Biết là cô bắt đầu so đo tuổi tác, cả nhà vẫn giữ vẻ bình thản. Mẹ Thẩm chỉ mỉm :
“Được , Ưu Ưu và Tiểu Ngôn đều là con ngoan của .”
Thẩm Thanh Dương điềm nhiên đổi chủ đề:
“Trước đây nhà họ Tống còn giấu giếm chuyện , giờ rêu rao khắp nơi, chắc là thương lượng xong điều kiện với nhà Hoắc . Việc liên hôn chắc chắn sẽ xảy thôi.”
Thẩm Ngôn khẽ nhạt, thêm gì, nhưng trong ánh mắt thể hiện rõ thái độ.
Ngày hôm , ăn sáng xong, Thẩm Ưu và Thẩm Ngôn cùng ngoài thực hiện chỉ tiêu KPI mà giao.
Đi mua sắm.
Tối qua, khi cả nhà đang chuyện phiếm bữa tối, thế nào mà Thẩm chuyển chủ đề sang chuyện ăn mặc của Thẩm Ngôn.
Bà cô là sinh viên đại học trẻ trung, mà ăn mặc thì giản dị quá mức, dù mỗi quý bà đều nhờ quản gia cập nhật những mẫu thời trang mới nhất cho cô, nhưng mỗi xuất hiện, ngoài các buổi tiệc thì phong cách đời thường của cô vẫn chỉ xoay quanh ba màu: đen - trắng - xám, trông quá chững chạc.
Mẹ Thẩm còn thắc mắc, rốt cuộc cô mà từ cả tủ quần áo sặc sỡ thể chọn đồ đơn giản như ?
Thẩm Ngôn thì chỉ thản nhiên đáp:
“Con quen mặc , thấy đồ trong tủ chọn hợp với con.”
Cô nghĩ như thế là thể khéo léo từ chối ý định đổi phong cách của , ngờ Thẩm đảo mắt một vòng, túm ngay Thẩm Ưu, đang xem TV ăn vặt, :
“Vậy mai hai đứa cùng mua sắm . Tiểu Ngôn thích đồ trong tủ thì tự chọn, chắc chắn sẽ tìm thứ ý.”
Thẩm Ngôn: “…”
Thẩm Ưu còn kịp phản ứng, miệng nhanh hơn đầu, vội đáp:
“Được ạ!”
Dù , đối với một nữ phụ độc ác, giao nhiệm vụ mua sắm cùng chị gái, chẳng là cơ hội ngàn năm một để chọn cho chị mấy bộ đồ thật , khiến chị phát bực !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-hao-mon-doc-tam-an-dua-thien-kim-gia-lai-bi-vach-tran-roi/chuong-196-day-chinh-la-co-hoi-ngan-nam-co-mot-do.html.]
Xe dừng ở khu thương mại tập trung nhiều thương hiệu thời trang cao cấp.
Thẩm Ưu, Thẩm Ngôn, cùng Thẩm Cận Phong, lôi vì ngủ nướng và cho là rảnh rỗi, nay chân xách đồ và giám sát cùng bước xuống xe.
Ba chọn ngẫu nhiên một cửa hàng nữ trang thời thượng.
Trong lúc chọn đồ, mắt Thẩm Ưu chợt sáng lên, cô rút ngay một bộ từ dãy treo quần áo : một chiếc sơ mi xanh nhạt họa tiết loè loẹt cùng một chiếc váy bò ngắn cũn, rằng đưa cho Thẩm Ngôn:
“Chị ơi, em thấy bộ hợp với chị lắm đó! Mau thử !”
Chiếc sơ mi vải voan lưới mỏng tang, chỉ hai chiếc khuy, còn váy bò thì ngắn sát đùi, mà ai cũng Thẩm Ngôn mặc quần dài nghiêm chỉnh!
Vừa thôi cũng chẳng hợp gu cô chút nào.
Thẩm Cận Phong nụ tinh nghịch của em gái, chỉ cảm thấy cô bé đáng yêu hàng ngày giờ như mọc sừng và đuôi tiểu quỷ, đang hớn hở trưng nanh vuốt với chị gái.
Anh âm thầm lùi một bước, để phòng khi Thẩm Ngôn nổi điên đ.á.n.h cả hai.
Dù Thẩm Ngôn giận, thì chắc chắn cũng sẽ từ chối thôi, vì ngay cả cũng là Thẩm Ưu đang cố tình trêu chọc.
giây tiếp theo,
Thẩm Ngôn nhận lấy bộ đồ.
“Đã là Ưu Ưu xem, thì chị mặc thử cho em xem nhé.”
Giọng nhẹ nhàng mà cưng chiều khiến hai em ngẩn .
Cả hai tròn mắt theo bóng cô bước phòng thử đồ.
Thẩm Ưu chỉ tay , Thẩm Cận Phong thì giơ ngón cái, ý : “Giỏi lắm, gan to phết.”
Không lâu , Thẩm Ngôn bước .
Hai chuẩn tinh thần rằng bộ đồ mặc lên chắc sẽ buồn lắm, nhưng khi cô bước , cả hai đều sững sờ.
Chất liệu voan mỏng ôm lấy hình thon gọn, cánh tay trắng mịn, eo nhỏ tinh tế, lộ một đoạn bụng phẳng lì, xương quai xanh tinh xảo, làn da trắng nõn.
Váy bò ngắn để lộ đôi chân dài miên man, kết hợp với đôi bốt đen cao cổ, cả toát lên vẻ sexy, phóng khoáng, khí chất chị đại ngút trời.
Thẩm Cận Phong há hốc mồm:
“Sao... bộ hợp đến chứ?!”
Ánh mắt Thẩm Ưu sáng rực:
【Wow wow wow! Mắt thẩm mỹ của thật xuất sắc! Chị đúng là sinh để móc treo quần áo, mặc gì cũng hết trơn ý aa!!!】
Nếu đang ở ngoài đời, cô chạy vòng quanh chị để ca ngợi ba trăm sáu mươi độ góc c.h.ế.t .
Thẩm Ngôn soi gương vài lượt, hỏi:
“Thế nào?”
Thẩm Cận Phong thật lòng gật đầu:
“Khác hẳn với phong cách thường ngày, nhưng cực kỳ hợp! Cảm giác khiến thật sự ngạc nhiên !”
Thẩm Ưu há miệng, định khen thì câu khen biến thành:
“Em thấy cũng bình thường thôi, thử bộ khác .”
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
【A a a a a ! Bộ mà! Chị đừng em, đừng em!!!】
Nghe , Thẩm Cận Phong liếc cô, trong mắt mang chút thương cảm.
Haiz… Phải sống mà cứ ngược lòng như , đúng là khổ cho con bé Ưu Ưu quá.