Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1345
Cập nhật lúc: 2025-06-26 06:47:35
Lượt xem: 189
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1345. Heo Vàng nổ tung
Chiều tối, Phượng Khê xong xuôi việc Chu Tước phong thì về chỗ ở của . Nàng chẳng thèm nhà ngay, mà rẽ cái một ao cá. Đám cá chép đỏ nhanh nhảu xếp hình "cầu vồng cá công" đón nàng!
Phượng Khê tủm tỉm: "Đừng bày mấy trò vô bổ nữa, dạo túi tiền eo hẹp, mau đưa linh thạch cất giấu trong thời gian qua đây!"
Đám Xích Yên Lý: "......"
Cái gì mà "ngươi cất giấu"? Đó là của bọn mà, đồ ăn cư/ớp! Biết ngay mà, nàng về là chẳng chuyện lành gì! Thôi thì tức mà dám hé răng, cuối cùng vẫn lôi một đống linh thạch cho Phượng Khê.
Phượng Khê đang định thả con Heo Vàng để nó giúp mò linh thạch ao thì lão xương khô lén lút thập thò từ trong nhà . Hắn thể thấy ánh sáng, nên hai ngày nay cứ trốn lì ở chỗ Phượng Khê.
Vốn dĩ Doãn trưởng lão đưa về sơn động của , nhưng lão xương khô kiên quyết chịu. Hắn tù bao nhiêu năm ở nơi khí tĩnh mịch , giờ mới ngoài, bắt chui sơn động nữa ư? Nghĩ ?!
Trước đó lão xương khô để ý đến ao cá, nhưng cứ nghĩ mấy con Xích Yên Lý chỉ là cá bình thường, nên chẳng bận tâm.
Giờ thấy đám cá chép hóa linh trí, mà hình như còn hề thấp, lập tức hứng thú! Hắn chẳng thèm chào Phượng Khê, nhảy thẳng xuống ao cá, bắt cá chơi.
Phượng Khê: "......"
Mấy cái đồ tu hành não thật hết thuốc chữa, nào nấy đều đáng tin! Lúc nàng thậm chí còn thấy linh cốt của biến mất cũng là chuyện , nếu tu luyện đến cuối cùng cũng hóa đồ ngốc thì mà chịu nổi?!
Đám Xích Yên Lý xem như xui xẻo đến tận cùng! Cả đời chúng nó bao giờ nghĩ sẽ một bộ xương khô đuổi! Trước Lôi Kiếp đuổi, giờ xương khô đuổi, phận chúng nó mà khổ thế?!
Chúng nó thật sự chịu nổi sự quấy nhiễu , dứt khoát trốn về dòng sông ngầm đất. Dù cái con nhóc bi/ến th/ái Phượng Khê cũng sớm , chẳng cần giấu giếm gì.
Đôi mắt trũng sâu của lão xương khô lóe lên tinh quang, cái ao cá hóa còn bí ẩn khác ư? Hắn đang định nghiên cứu kỹ càng thì Phượng Khê thả con Heo Vàng , bảo nó giúp vớt linh thạch.
Heo Vàng khó chịu mặt, cái loại việc nặng việc dơ đều đổ lên đầu nó hết! mà nếu cho nó thú hạch thì cũng . Tiếc là, Phượng Khê chẳng vẻ gì là thưởng.
Đã thế Mộc Kiếm còn ở một bên lải nhải: "Heo , ngươi ơn, chủ nhân sai ngươi việc là coi trọng ngươi đấy!"
"Ngươi xem, thời gian dài như mà ngay cả sợi lông ngươi cũng tu luyện hồn, nếu giúp chủ nhân việc thì giữ ngươi để gì?!"
"Cái đầu heo nhà ngươi, đừng lười biếng, nhanh lên !"
"Ngươi thể so với , là kiếm! Không thứ gì thể thế ! Ngươi thì khác, tùy tiện lôi một đứa nào đó là thể thế ngươi !"
…
Heo Vàng tức đến ong đầu, giờ nó chỉ cho Mộc Kiếm một trận, nên liền nghĩ nhanh chóng vớt linh thạch lên! Nó theo bản năng bắt đầu phồng lên, cơ thể càng lúc càng lớn, thậm chí còn lớn hơn cả ao cá!
Rồi, cái miệng rộng há , hút cái vèo! Đến cả linh thạch và nước trong hồ cũng nó hút bụng! Ý đồ ban đầu của nó là nuốt phun nước trở ao cá, còn linh thạch thì nôn cho Phượng Khê.
Kết quả nước thì phun , còn linh thạch... thấy . Không biến mất hư , mà là nó lỡ mồm... ăn mất.
Heo Vàng trợn tròn mắt! Nó cảm thấy oan uổng quá thể! Ngươi xem, một cái đồ tham ăn mà đối mặt với một bàn đầy món ngon, ai mà nhịn nổi cơ chứ?!
Mộc Kiếm dịp hả hê ở một bên châm chọc thổi gió:
"Chủ nhân, chứng là nó cố ý! Nó bất mãn vì giao việc cho nó, nên mới dùng hành vi để biểu đạt sự bất mãn!"
Heo Vàng tức đến ch/ết!
"Mộc Tiện! Ngươi câm miệng cho !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1345.html.]
Mộc Kiếm: "Ta cứ , cứ , tức ch/ết ngươi, tức ch/ết ngươi!"
Heo Vàng vốn dĩ thu nhỏ hình thể, nó chọc tức như , hình thể nữa bắt đầu bành trướng, càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn...
Lão xương khô xổm một tảng đá, hỏi Phượng Khê: "Nó sẽ nổ tung đấy chứ?"
Đồng tử Phượng Khê co rụt : "Heo Vàng, dừng , mau dừng ! Ta trách ngươi! Mau lên!"
editor: bemeobosua
Heo Vàng mang theo tiếng nức nở: "Ta kiểm soát ! Ta nổ! Ta sắp nổ !"
Phượng Khê túm lão xương khô nhảy xuống ao cá:
"Xích Yên Lý, mau mở Truyền Tống Trận! Nhanh!"
Cùng lúc đó, nàng kích hoạt tất cả linh khí phòng ngự , còn kích hoạt một chồng bùa phòng ngự. Đám Xích Yên Lý vẫn luôn quan sát tình hình bên , chúng nó thật sự mặc kệ, cho cái nha đầu bi/ến th/ái nổ ch/ết thì càng !
nhỡ... nổ ch/ết thì ? Chẳng chúng nó còn đường sống nữa ! Nên do dự một thoáng , vẫn mở Truyền Tống Trận.
Phượng Khê và lão xương khô lập tức truyền tống xuống dòng sông ngầm. Hầu như ngay khi bóng dáng bọn họ biến mất, trong viện liền truyền đến một tiếng nổ lớn!
Heo Vàng thế mà thật sự nổ tung! Nó tạo thành từ linh lực, uy lực nổ tung thể sánh với mấy chục tấm phù bạo liệt!
Sân của Phượng Khê nổ nát bét, gần như san bằng! Ngay cả sân của Quân Văn và Cảnh Viêm ở hai bên cũng chịu vạ lây! May mắn chỉ là ảnh hưởng, hư hại nghiêm trọng như sân của Phượng Khê, nhưng cũng khiến hai sợ đến tái mặt.
Đợi đến khi thấy cảnh hoang tàn của sân Phượng Khê, Quân Văn lập tức "ngao" một tiếng:
"Tiểu sư !"
May mắn , nhanh đó Phượng Khê xuất hiện trong ao cá. Cái ao cá thật sự chắc chắn, lẽ vốn dĩ nó là một cái hố, nên chẳng hề hấn gì. Quân Văn và Cảnh Viêm thấy nàng , lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
"Tiểu sư , đây, đây là chuyện gì ?"
Phượng Khê thấy ít đang chạy về phía , liền hiệu cho hai , :
"Vừa đang thử một loại bùa bạo liệt mới, một chút."
Quân Văn lập tức : "Tiểu sư , cũng quá bất cẩn ! May mà , nếu sống thế nào đây?!"
Nói vành mắt còn đỏ hoe.
Phượng Khê: "......"
Kỹ năng diễn xuất của Ngũ sư ngày càng đỉnh cao!
Lúc , ít đều ùa sân, đúng hơn, bây giờ thể gọi là sân nữa, cái gì mà cổng chính, tường đá, nhà cửa đều nổ bay hết !
Giang Tịch và Bùi Chu vẻ mặt lo lắng, sân của bọn họ khá xa so với Phượng Khê, nên mới chạy đến. Còn Dung Tranh mấy ngày nay thức khuya dậy sớm bắt thóp còn về Ngộ Đạo Phong !
Sau một hồi hỏi han quan tâm, thấy Phượng Khê cũng yên tâm. Buổi tối thì chẳng cách nào sửa nhà, Quân Văn liền nhường sân của cho Phượng Khê, còn thì sang chỗ Cảnh Viêm.
Khi chỉ còn một Phượng Khê, nàng mới đống đổ nát, bảo Xích Yên Lý truyền tống lão xương khô . Thật lão xương khô một chút cũng . Dưới nước vui quá mà! So với việc bắt cá trong ao cá thì vui hơn nhiều!
Đám Xích Yên Lý thật biến thành Xích Long để "xử lý" lão xương khô, nhưng đó Phượng Khê "tẩy não" quá thành công, chúng nó lo lắng Xích Long khi khống chế cơ thể sẽ biến thành chúng nó nữa.
Như chẳng tương đương với việc chúng nó "bay màu" ?! Cho nên dù phiền chịu nổi, vẫn biến thành Xích Long.
Khi Phượng Khê trở phòng nữa, Heo Vàng bay , quỳ gối mặt Phượng Khê.
"Chủ nhân, sai ! Quả nhiên đúng, heo thể quá phồng! Về sẽ bao giờ phồng nữa!"