1815. Phượng Khê còn thông minh hơn tưởng.
Dù Phượng Khê tính đúng chuyện mưa, nhưng Mạc Thiên Khoát vẫn chút nghi ngờ về việc nàng năm ngày sẽ rời . Hắn quyết định tự suy diễn một phen.
Nghĩ đến lời Cừu môn chủ , nếu tính toán chuyện liên quan đến Phượng Khê sẽ mắt khó chịu, nên tính khi nào Phượng Khê rời , mà tính khi nào Đằng đường chủ rời . Dù , nếu Phượng Khê , Đằng đường chủ cũng sẽ ở Tinh Diệu Môn nữa.
Hắn lấy một Tinh Đồ, lập tức bắt đầu suy diễn. Kết quả thật sự là năm ngày!!! Ánh mắt Mạc Thiên Khoát Phượng Khê còn nồng nhiệt hơn ! Mầm non Đại Thiên Diễn Sư quả nhiên phi phàm! Là thiển cận , dám tin kết quả Yểu Điệu tính . Sau , bất cứ điều gì Yểu Điệu tính , sẽ tin tưởng vô điều kiện!
Hắn suy nghĩ : "Nếu năm ngày nữa con , kế hoạch giảng dạy quả thực đổi! Gom tất cả trong năm ngày chắc chắn là thể, sẽ dạy con những điều cốt lõi , khi con sẽ đưa cho con vài cuốn sách, con thể tự học !"
Sau khi hai bàn bạc xong, họ cùng đến Tứ Tượng Thánh Cảnh. Hiệu suất của Cừu môn chủ vẫn cao, dùng kết giới khoanh một khu vực lớn xung quanh Tứ Tượng Thánh Cảnh, còn dựng một tấm bia đá bên ngoài, đó khắc mấy chữ lớn màu đỏ tươi!
"Kẻ x/âm n/hập, c/hết!"
Chữ thì vấn đề gì, nhưng quan trọng là tại bia đá khắc hình một cái mai rùa? Lại còn khắc một cây liễu nữa?
Đang ám chỉ ai ?
Nàng thầm rủa theo Mạc Thiên Khoát trong kết giới. Vì giao khu vực cho Phượng Khê, Cừu môn chủ cũng cho sửa sang, nơi đây vẫn còn ngổn ngang tan hoang. Từ những cái hố lớn nhỏ đến những vết nứt, tất cả đều còn nguyên đó.
Mạc Thiên Khoát tùy tiện tìm một đất trống, xuống, bắt đầu truyền thụ Tinh Tính Chi Thuật cho Phượng Khê…
Lý thuyết và thực hành đan xen, trong lúc đó Phượng Khê còn xin Mạc Thiên Khoát một bức Tinh Đồ thể mang theo bên . Thực , nàng thể dùng Tinh Đồ trong thức hải để suy diễn, chẳng qua là để che mắt khác thôi.
Mạc Thiên Khoát càng dạy càng phấn khích, Phượng Khê còn thông minh hơn cả tưởng! Suy một ba còn đủ để miêu tả ngộ tính của nàng, suy một ba trăm cũng quá lời!
Vì thời gian cấp bách, nên hai quyết định năm ngày sẽ ở Tứ Tượng Thánh Cảnh. Khi nào mệt quá thì chợp mắt một lát, tỉnh dậy tiếp tục dạy, tiếp tục học!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1815.html.]
Thoáng cái đến hoàng hôn ngày thứ năm.
Không chuyện gì xảy , Phượng Khê cũng nhận tin nhắn từ Lữ đại sư những khác. Mạc Thiên Khoát thầm nghĩ, lẽ nào và Yểu Điệu đều tính sai ?
Hắn thở phào nhẹ nhõm.
editor: bemeobosua
Tính toán sai cũng chẳng gì , đúng lúc thể dạy Yểu Điệu thêm vài ngày.
Nghĩ đến mấy ngày nay cũng nghỉ ngơi tử tế, liền : "Yểu Điệu, tối nay về chỗ nghỉ ngơi , sáng mai chúng đến đây."
Phượng Khê tuy đoán suy nghĩ của , nhưng cũng vạch trần.
Hai về đến chỗ ở, Phương Khuê và những khác chạy đến hỏi han Phượng Khê. Đang trò chuyện, Phương Khuê thở dài :
"Minh chủ, ? Thiên Khuyết Thịnh Hội trăm năm một sắp khai mạc ! Nghe mỗi thịnh hội đều ít nhận đại cơ duyên, hơn nữa các môn phái xếp hạng cao còn phần thưởng kếch xù. Đáng tiếc, Tinh Diệu Môn chúng là môn phái hạng cuối, căn bản tư cách tham gia."
Chương Bình phụ họa: " , đừng là tham gia, chúng ngay cả tư cách vây xem cũng , chỉ thể ngóng những tin đồn vặt vãnh. Không còn cách nào khác, ai bảo môn phái chúng quá yếu chứ!"
Những khác cũng xôn xao bàn tán.
Ánh mắt Phượng Khê lóe lên, hỏi Phương Khuê: "Phương sư , Tinh Diệu Môn chúng tư cách tham gia Thiên Khuyết Thịnh Hội, môn phái như thế nào mới tư cách ?"
Phương Khuê suy nghĩ một chút : "Nói thế , ba cái Tinh Diệu Môn mới bằng một môn phái hạng trung."
Phượng Khê: ???