Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 1929

Cập nhật lúc: 2025-09-17 15:12:25
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

1929.  Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi mà.

 

Tào Tiêu quỳ gối , Phàn Lập Chí cũng quỳ lạy Phượng Khê!

Hắn vắt óc suy nghĩ cuối cùng cũng nghĩ một cụm từ để hình dung Phượng Khê, đó là " "!

 

Đội trưởng chắc chắn !

Sao thể lợi hại đến ?!

Trịnh Thanh Hoài cũng sững sờ!

 

Trong lúc ba họ đang kinh ngạc, Quân Văn giúp Phượng Khê p/hân loại và thu thập các loại dược thảo.

Nhìn xem cái vẻ trải sự đời của các ngươi kìa! Đây chỉ là chuyện thường ngày của tiểu sư thôi mà, đáng để các ngươi kinh ngạc đến ?!

 

Phượng Khê cảm thấy đủ , liền với đám yêu thú:

"Hôm nay tạm thế nhé, khi nào thời gian đến chơi với các ngươi!"

Đám yêu thú tiếc nuối khôn nguôi.

Nữ ma đầu tuy b/iến t/hái, nhưng nàng cho th/uốc là thật!

 

Chỉ trách móng vuốt ch/ết t/iệt tranh khí, nếu thể hái nhanh hơn thì mấy! Phượng Khê phẩy tay áo, mang theo một đống lớn dược thảo cao cấp rời . Bóng dáng nàng khuất, yêu thú vẫn còn dõi mắt theo...

Trước khi rời , Phượng Khê còn sai yêu thú dùng bùn lấp cái hố lớn mà nàng cho nổ tung. Bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi mà.

 

Trên đường về, Phượng Khê cảm thán:

"Ta Phương Tôn giả là bụng mà? Đầu tiên là để chúng kiếm một khoản lớn ở Đoạn Hỏa Đường, bây giờ để chúng thu hoạch nhiều dược thảo cao cấp như , đúng là một vị bồ tát tái thế!"

 

Quân Văn và ba còn : Quá gian xảo!

Sau khi dán cho Phương Tôn giả cái nhãn " ", lớp học nhỏ của Phượng Khê bắt đầu! Đi bộ thật nhàm chán, học kiến thức mới là đúng đắn nhất! Tào Tiêu thầm nghĩ, bản thấy chăm chỉ , nhưng so với đội trưởng thì vẫn còn kém xa!

Có lẽ đội trưởng còn đang tu luyện cả trong lúc ngủ! Buổi tối, họ trở về Thanh Tâm Đảo.

 

Việc sớm hơn dự kiến ít.

Trùng Hoàng vội vàng đến lấy lòng, tặng Phượng Khê một chiếc quạt tròn lộng lẫy.

"Chủ nhân, đây là từ vỏ của trùng Thất Thái Lưu Ly l/ột x/ác, xin nhận lấy!"

 

Mộc Kiếm khinh thường : "Chậc! Một cái quạt rách mà cũng đáng đem khoe?! Ngươi thời gian rảnh thì bằng giúp chủ nhân nướng hai cái chân châu chấu mà gặm cho đỡ đói!"

Trùng Hoàng coi như nó đang đ/ánh rắm, để ý đến nó.

 

Phượng Khê đang khen ngợi Trùng Hoàng thì nhận tin nhắn của Phương Tôn giả.

"Liễu Yểu Điệu, các ngươi tiến triển thế nào ?"

Phương Tôn giả cũng sợ Phượng Khê và đám gặp chuyện may nên mới hỏi .

Phượng Khê thở dài than thở: "Than ôi! Nhiệm vụ khó quá! Chúng hái một bông Hoa Vân Chướng nào!"

 

Nhận tin nhắn, Phương Tôn giả ha hả như heo kêu!

Quả nhiên đúng như ông dự đoán, Liễu Yểu Điệu và đám tay trắng về !

Đáng đời!

Sáng mai cứ đợi chịu đòn roi !

 

Mong chờ, mong chờ, cuối cùng cũng đến sáng hôm .

Đêm qua, Phương Tôn giả cũng ngủ , chỉ tâm ý nghĩ đến sự phấn khích!

Liễu Yểu Điệu, cái nha đầu tóc vàng nhà ngươi d/ám l/ừa , ngày mai sẽ đ/ánh đòn mặt , xem ngươi còn nhảy nhót bao lâu nữa?!

 

, trời còn sáng ông chờ ở cửa Đạo Huyền Đường.

Cuối cùng, ông thấy Phượng Khê và bốn lững thững tới.

Nụ mặt ông gần như sắp tràn ngoài!

Ngay cả khi ông thăng cấp lên Độ Kiếp Kỳ cũng vui đến !    =)))

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-1929.html.]

Khi Phượng Khê và bốn đến gần, ông giả lả:

"Năm các ngươi đừng trách lòng đ/ộc á/c, quy củ là quy củ, dù rộng lượng cũng . Các ngươi cũng cần học nữa, lập tức theo đến Hình Đường nhận phạt!"

 

Phượng Khê ngạc nhiên ông , đó từ trong nhẫn trữ vật lấy năm đóa Hoa Vân Chướng.

"Phương Tôn giả, thành nhiệm vụ cũng chịu phạt ?"

Phương Tôn giả: ???!!!

 

"Ngươi, các ngươi là ngay cả một bông Hoa Vân Chướng cũng hái ?"

" , hái một bông nào, nhưng hái năm bông! Vừa thành nhiệm vụ ngài đặt , ngài trùng hợp ?"

Phương Tôn giả: #¥%@¥%#@%

 

Ông hiểu, hiểu!

Rõ ràng ông xem , Hoa Vân Chướng mới chỉ là nụ, ít nhất còn năm ngày nữa mới nở, mà họ lấy Hoa Vân Chướng?

Phượng Khê thấy mặt ông xanh tím xen kẽ, sợ ông tức c/hết, liền " bụng" :

"Phương Tôn giả, thấy ngài vẻ vui lắm? Chẳng lẽ ngài chúng thành nhiệm vụ ?"

 

Phương Tôn giả: Ta ! Ta các ngươi ch/ết!

Ông tức đến hộc m/áu !

Phượng Khê " bụng" khuyên giải vài câu, đó mới dẫn Quân Văn và đám học. Phương Tôn giả tức đến đầu óc ong ong, ông quyết định đến Liệt Cốt Mê Trũng xem xét cho rõ.

 

Thế là, ông gọi một chiếc mây đưa đón, nhanh chóng đến Liệt Cốt Mê Trũng. Vì Liệt Cốt Mê Trũng cấm bay , ngay cả mây đưa đón cũng ngoại lệ, ông đành cho mây đưa đón hạ cánh ở ven bờ. Vừa nhảy xuống khỏi mây đưa đón, ông cảm thấy gì đó đúng, mặt đất chân mềm nhũn thế ?

Phản ứng của ông khá nhanh, lập tức lóe đến cách đó vài trượng, hai chân lập tức lún sâu xuống. Ông vội vàng lóe thêm nữa, cuối cùng cũng giẫm lên mặt đất cứng rắn. Ông hít hít mũi.

 

Tuy mùi của Liệt Cốt Mê Trũng luôn "khó ngửi", nhưng ông cảm thấy mùi dường như đến từ...

Cúi đầu , giày đầy bùn lầy, tỏa mùi hương "quyến rũ".    =)))

Phương Tôn giả lập tức phát tiếng kêu như heo c/ắt tiết...

Trong đầm lầy yêu thú thò đầu dò xét, nhỏ giọng kêu quàng quạc.

 

"Vị Tôn giả bình thường ? Sao giống kẻ đ/iên ?"

"Nếu bình thường thì dẫm cái hố do nữ ma đầu cho nổ chứ?!"

"Ngươi nữ ma đầu sai chúng dùng bùn lấp hố, chẳng lẽ tính kẻ xui xẻo sẽ tới ?"

"Nàng vốn đủ b/iến t/hái , mà còn tính cả chuyện nữa? Thật đáng sợ!"

 

Sau một hồi kêu quàng quạc, mức độ đáng sợ của nữ ma đầu tăng vọt! Phương Tôn giả đang bờ vực sụp đổ khi sử dụng mấy chục Thuật Thanh Khiết mới dừng . Ông ngh/iến răng cái bẫy bùn mặt, cho rằng chắc chắn liên quan đến năm cạnh đồng tu !

thì, hôm ông đến hai ngày cũng cái bẫy ! Ông mắng đầm lầy, phát hiện nụ hoa Hoa Vân Chướng vẫn nở, mà Liễu Yểu Điệu và đám họ lấy Hoa Vân Chướng? Chẳng lẽ bọn họ may mắn, năm đóa Hoa Vân Chướng nở rộ?

 

Ông đang thắc mắc thì ngẩng đầu lên, bỗng thấy xa xa vài đốm vàng lưa thưa. Nhìn kỹ, đó là những đóa Hoa Vân Chướng đang nở rộ. Chẳng lẽ Liễu Yểu Điệu và đám bọn họ hái Hoa Vân Chướng ở đó?

Nơi đó gần với khu vực trung tâm của Liệt Cốt Mê Trũng, với tu vi của họ thể hái Hoa Vân Chướng? Chẳng lẽ giúp họ? editor: bemeobosua. Hay là Đoạn tôn giả hoặc Tuyên Viên Tôn giả của Đoạn Hỏa Đường? Chắc chắn là một trong họ!

Thật hèn hạ!

 

Ông càng nghĩ càng tức, chỉ xông đến Đoạn Hỏa Đường hỏi cho rõ. mà... dám. Tính khí của Đoạn Hỏa Đường ai cũng nóng như lửa, nếu đ/ánh , ông chắc chắn phần.

Ông xoay chuyển ánh mắt, nảy một ý, chỉ cần ông hái mấy đóa Hoa Vân Chướng còn , dù Đoạn Tôn giả và Tuyên Viên Tôn giả giúp Liễu Yểu Điệu và đám bọn họ cũng vô ích. Ngày mai Liễu Yểu Điệu và đám họ chắc chắn chịu roi đ/ánh!

 

Nghĩ đến đây, ông giải phóng uy áp của một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, thể lơ lửng cách mặt đất sáu thước, lướt nhanh mặt nước, hướng về phía mấy đóa Hoa Vân Chướng đang nở rộ giữa đầm lầy.

Đám yêu thú đang kêu quàng quạc phát hiện ông nhắm Hoa Vân Chướng, lập tức náo loạn! Chúng đ/ánh sống c/hết vì mấy đóa Hoa Vân Chướng ! Lão già "nhổ đào"?

 

Tuy chúng sợ uy áp của tu sĩ Độ Kiếp Kỳ, nhưng nghĩ đến viên đan dược của nữ ma đầu, tất cả đều dốc hết sức lực

Tập kích bằng nước! 

Phun đ/ộc! 

Phong nhận!

Có con chiêu tấn công hữu dụng nào, đành ném bùn đất lên Phương Tôn giả…    =))))

 

Loading...