Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 466

Cập nhật lúc: 2025-06-15 15:38:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

466. Hắn có giỏi đến mấy cũng không thể thu phục được con nuốt vàng thú này.

Nghê trưởng lão trong thoáng chốc như bị sét đánh, đần mặt ra.

Đã, đã bái ba vị sư phụ rồi á?!

Lại còn có mấy vị sư phụ đang xếp hàng chờ?

Đây đâu phải đi mua mấy món đồ khuyến mãi hot trend, mà cũng phải xếp hàng?!

Lại còn cái kiểu bái xong mới khai, chẳng phải giống y chang mấy vụ lừa cưới ở thế tục là gì?

Chẳng phải là ta đây bị biến thành… tiểu thiếp rồi sao?

Nhưng nghĩ lại, hắn tự an ủi mình, chắc là nha đầu này bái ba vị sư phụ đều là người Huyết gia.

Nàng thiên tư thông tuệ, Huyết gia vì muốn dốc lòng bồi dưỡng nên mới tìm thêm vài vị trưởng lão cho nàng học hỏi, vậy cũng có thể chấp nhận được.

editor: bemeobosua

Hừ, ba vị đó có so được với ta không?

Ta mới là hàng chính chủ, chính tông đấy!

Nhưng mà... thì có liên quan gì tới chuyện xin nghỉ sai sự đâu?

Rõ ràng Tư Đồ Thú vừa rồi còn rũ như bánh bao thiu, giờ lại như bơm đầy hơi vậy!

Gầm lên:

“Huyết Vô Ưu! Ngươi trước khi bái sư sao không nói rõ cho sư phụ?!

Ngươi cố tình chờ cơm nấu thành cháo, thuyền đóng thành xuồng, để người ta không thể quay đầu, có đúng không?

Ngươi quá ti tiện!

Hơn nữa, làm vậy không phải là phụ lòng ba vị sư phụ trước đó hay sao?

Ngươi thế là vô tín bội nghĩa! Vong ân phụ nghĩa! Lừa thầy phản bạn!”

Tư Đồ Thú cảm thấy tài ăn nói của mình hôm nay như được buff thần thánh!

Chẳng lẽ lời sư phụ nói là thật? Phun huyết xong đúng là mở não?!

Phượng Khê cúi gằm đầu, giống như con chim cút nhỏ biết lỗi.

Chờ Tư Đồ Thú gào thét xong, nàng mới rưng rưng ngẩng đầu, ánh mắt long lanh như sắp khóc nhìn về phía Nghê trưởng lão:

“Sư phụ, sư huynh mắng đúng, đều là lỗi của con.

Con quá tham lam, sợ người vì con đã có ba vị sư phụ mà không chịu thu nhận, nên mới… giấu chuyện này.”

Tư Đồ Thú suýt nữa cười thành tiếng.

Huyết Vô Ưu ơi là Huyết Vô Ưu, ngươi cũng có ngày hôm nay!

Sư phụ chắc chắn sẽ khó chịu vì chuyện này, ta mới là đệ tử sư phụ yêu quý nhất!

Ngươi đứng qua một bên cho ta!

Quả nhiên, sắc mặt Nghê trưởng lão rất khó coi.

Ai mà thích bị lừa chứ?

Nhưng hắn là người tâm cơ thâm trầm, không vội nổi giận mà trầm giọng hỏi:

“Ngươi bái sư thì liên quan gì tới việc xin nghỉ sai sự?”

Phượng Khê thút thít, vừa khóc vừa kể:

“Sư phụ đầu tiên của con là Tử trưởng lão bên Luyện Đan Các, sư phụ thứ hai là Túy trưởng lão cũng bên Luyện Đan Các, sư phụ thứ ba là Nam Cung trưởng lão của Đúc Kiếm Các ở Thiên Xu phong.

Còn mấy người đang xếp hàng đều là trưởng lão hoặc đường chủ.

Bọn họ chắc chắn sẽ không đồng ý cho con xin nghỉ làm mấy phần sai sự đó…”

Nghê trưởng lão: ???!!!

Tư Đồ Thú: ????!!!!

Tư Đồ Thú cảm giác bầu trời vừa sáng đã lại tối sầm.

Sau này hắn khỏi cần mơ thấy ánh mặt trời!

Trong lòng càng thêm ấm ức, Lang Ẩn Uyên người nhiều như vậy, sao mấy trưởng lão kia đều đi tranh giành Huyết Vô Ưu chứ?!

Chẳng lẽ vì nàng vừa ngang tàn vừa độc miệng?!

Nghê trưởng lão cũng sững sờ.

Chỉ riêng Tử trưởng lão thôi đã đáng nói rồi, cả năm không thốt nổi một câu, suốt ngày ru rú luyện đan trong phòng kín, vậy mà lại chịu thu đồ đệ?

Lại còn bằng lòng chia sẻ đồ đệ với Túy trưởng lão?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-466.html.]

Đây là toàn bộ điên rồi đúng không?!

Nhưng chỉ trong thoáng chốc, Nghê trưởng lão đã thấy ra chỗ tốt.

Ba vị kia đều là nhân vật có m.áu mặt, đặc biệt là Túy và Tử trưởng lão, thân phận còn cao hơn mấy vị trưởng lão thường như hắn một bậc!

Nếu có thể mượn sức từ quan hệ này, trong cuộc tranh chức Các chủ Vẽ Phù Các, hắn tất thắng!

Hơn nữa, ba vị đó cũng đâu phải kẻ ngốc, nếu chịu thu Huyết Vô Ưu làm đồ đệ, hẳn cô bé này phải cực kỳ ưu tú.

Vẽ phù giỏi, luyện đan được, đúc kiếm cũng biết, thật sự là bảo vật!

Đồ đệ như vậy, nhận là quá chuẩn!

Thế là liền tươi cười hiền hậu:

“Đồ nhi à, chuyện này không trách con.

Khi ta thu con làm đồ đệ, lão Phong cũng có mặt, con không tiện nói ra, cũng dễ hiểu.

Lỗi là do ta không chủ động hỏi trước, lỗi của vi sư!

Nếu ba vị sư phụ kia có trách, con cứ đẩy hết qua cho ta là được.”

Phượng Khê xúc động nước mắt rưng rưng:

“Sư phụ, người thật sự tốt với con quá!

Nhưng người yên tâm, trước khi bái người, con đã xin ý ba vị sư phụ rồi. Họ nói con có thể bái thêm người, là vinh hạnh của con!

Họ còn nói, có dịp, bốn vị lão nhân tụ họp lại, uống trà luận đạo.”

Nghê trưởng lão vuốt râu: “Được! Có dịp nhất định phải tụ họp.”

Trong lòng hắn thầm gật gù, nha đầu này tuy tâm tư nhiều, nhưng làm việc vẫn đàng hoàng.

Ít nhất còn biết kính trọng ba vị sư phụ kia.

Nghĩ đến lúc nãy Phượng Khê bị oan, hắn liền trừng mắt quát lớn Tư Đồ Thú:

“Nghiệt súc!

Việc chưa điều tra rõ ràng đã mở miệng mắng sư muội, bao nhiêu đạo lý ta dạy đều cho ch.ó ăn hết rồi sao?!

Nhớ kỹ cho ta, từ nay về sau, bất kể tình huống nào, đều phải nghe theo sư muội của ngươi!”

Tư Đồ Thú muốn phản bác nhưng không dám to tiếng, lí nhí nói:

“Nhỡ đâu nàng sai thì sao?”

“Dù nàng sai, ngươi cũng phải bảo vệ nàng!

Trong huynh muội đồng môn, giữ thân không giữ lý, có chuyện thì đã có vi sư ra mặt giải quyết, nghe rõ chưa?!”

Tư Đồ Thú trong lòng như bị dội nước chua: sư phụ thiên vị đến rách nách rồi!

Nhưng ngoài miệng vẫn không dám không nghe.

Nghê trưởng lão nhìn bộ dạng hắn là biết, tên ngốc này vẫn không hiểu tâm tư của mình.

Ngươi không biết à?

Sư muội ngươi có ba vị sư phụ đỉnh cấp, sau này có khi còn thêm vài vị nữa.

Còn sư huynh, trước mắt chỉ có một mình ngươi.

Nếu biết điều mà làm thân với nàng, lợi thì vô kể!

Tên đại đồ đệ này cái gì cũng tốt, chỉ mỗi đầu óc là kém linh hoạt.

Vẫn là tiểu đồ đệ đáng yêu hơn!

Không nói gì khác, cái đầu óc mưu mô này cũng gần giống hắn, đều cùng hệ “lưới lọc”.

Nghê trưởng lão nhìn Phượng Khê càng ngày càng thuận mắt.

editor: bemeobosua

Cười nói:

“Đồ nhi à, nếu con có nỗi khổ riêng, mấy việc sai sự khác thì vẫn làm tiếp đi, rảnh thì tới đây.

Nếu ta không có ở đây, con tìm sư huynh con, tuy hắn hơi vô dụng nhưng căn cơ phù triện cũng rất chắc, con có thể luận bàn với hắn.”

Mặt Tư Đồ Thú tái mét.

Luận bàn?

Lại muốn hắn thi đấu với Huyết Vô Ưu nữa sao?

Trong nhẫn trữ vật của hắn giờ chẳng còn mấy viên ma tinh…

Không thể nuôi nổi cái con thú nuốt vàng này nữa rồi!

Loading...