Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 471
Cập nhật lúc: 2025-06-15 15:39:04
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
471. Một ngày du ngoạn nơi đáy biển.
Ngự Thú Các chiếm cứ hơn nửa địa bàn Khai Dương Phong.
Trong đó, chiếm diện tích lớn nhất chính là Thú Uyển, một khu vực chuyên dùng để nuôi dưỡng linh thú.
Bên trong Thú Uyển có một hồ nước lớn do con người đào ra, bên trong nuôi không ít hải thú hung hãn.
Tất nhiên, Phượng Khê thì chưa từng thấy qua cái hồ ấy, mấy chuyện này đều là nghe Hoa trưởng lão với các vị sư phụ kể lại.
Lúc này, nàng đang đứng ngay trước đại môn của Ngự Thú Các, mở miệng nói muốn tham gia tuyển chọn.
Đệ tử phụ trách đăng ký nhìn nàng tay chân nhỏ xíu, không khỏi xuýt xoa:
“Ngươi thật muốn tham gia tuyển chọn của Ngự Thú Các bọn ta sao?
Ngươi biết là đã tham gia thì phải ký giấy sinh tử đấy chứ?”
Phượng Khê gật đầu một cái: “Biết rồi.”
Tên đệ tử nọ cũng chẳng nói gì thêm, đưa giấy sinh tử cho nàng ký, sau đó hỏi:
“Mỗi tháng Ngự Thú Các có hai đợt tuyển chọn, ngươi muốn tham gia luôn hôm nay, hay chờ đến cuối tháng?”
Mắt Phượng Khê sáng rực: “Chọn ngày không bằng đúng ngày! Vậy thì hôm nay luôn đi!”
Đệ tử nọ gật đầu:
“Được, vậy ngươi về chuẩn bị một chút, trước giờ Dậu quay lại.”
Phượng Khê đáp lời, tung tăng quay về Đa Bảo Các.
Đây giờ đã trở thành trạm liên lạc chính thức giữa nàng và các sư phụ rồi.
Vừa nghe tiểu đồ đệ sắp tham gia tuyển chọn khảo hạch vào buổi tối, đám sư phụ lập tức rục rịch bận rộn.
“Đồ nhi, cái này là pháp khí phòng Ma Khí, cầm đi, đề phòng vạn nhất!”
“Đây là phù bảo mệnh, thời khắc nguy cấp có thể cứu mạng con!”
“Tiểu Vô Ưu, cầm lấy ma kiếm này, dù chưa luyện hóa được, cũng dọa được đôi ba con cá!”
“Đây là độc đan với thuốc giải, cầm đi, nhưng nhớ kỹ đừng có hạ độc ch,ết hải thú đấy!”
……
Kỳ thực trong khảo hạch thì không được phép dùng ngoại lực, nên những món mà họ đưa Phượng Khê đều là “không được xài”.
Nhưng trong lòng họ, vượt qua khảo hạch không quan trọng bằng giữ lại cái mạng nhỏ cho bảo bối đồ đệ!
Một tiểu đồ đệ còn chưa đến Ma Đan kỳ, chẳng khác nào dê xông vào miệng hổ nếu đụng phải đám hải thú hung hăng!
Càng tức hơn là đám trưởng lão Ngự Thú Các cứ như tai điếc không thèm nghe họ cầu xin, đến cả tư cách đi xem cũng không cho!
editor: bemeobosua
May mà mỗi lần khảo hạch đều có phát truyền ảnh thạch Ma Khí cho đệ tử tham gia, hình ảnh truyền về có thể xem được trong khu quan sát của Ngự Thú Các.
Vậy nên, đến giờ hẹn, Hoa trưởng lão và các sư phụ liền cùng Phượng Khê đến Ngự Thú Các.
Phượng Khê thì đi theo nhóm đệ tử tuyển chọn, còn đám trưởng lão thì đi tới khu vực ven hồ quan sát.
Nói đến đây, Ngự Thú Các cũng thật biết chơi: họ đặt quầng sáng truyền hình ảnh ngay bên hồ.
Có nghĩa là đám hải thú trong hồ cũng có thể "xem livestream" quá trình khảo hạch.
Đám hải thú này phần lớn đều bị bắt từ Trăng Non Chi Hải về, mỗi lần được xem tuyển chọn là hưng phấn hẳn lên.
Chúng mong bọn đệ tử bị đồng loại mình ăn sống nuốt tươi để rửa nhục trong lòng.
Mà mục đích của Ngự Thú Các cũng đơn giản: muốn để đệ tử hiểu, con đường ngự thú này nguy hiểm vô cùng.
Hôm nay ngươi cưỡi chúng, ngày mai có khi chính ngươi thành thức ăn!
Lúc nào cũng phải duy trì cảnh giác!
Ngoài ra, cũng là để dọa đám hải thú trong hồ đừng có nổi loạn.
Chỉ tiếc là ngoài lần trước bị Huyết Phệ Hoàn của Phượng Khê làm cho hồn vía lên mây, thì chưa ai dọa được bọn chúng lần nào.
Tuy vậy, nhờ vậy mà đời sống tinh thần của đám cá cũng khá phong phú...
Do thân phận Hoa trưởng lão và các sư phụ không tầm thường, Tạ Các Chủ của Ngự Thú Các đích thân ra tiếp.
Là các chủ, Tạ Các Chủ nắm rõ chuyện trong thiên hạ, cũng nghe nói sáu người Hoa trưởng lão thu Phượng Khê làm đồ đệ.
Hắn chỉ muốn gào lên: Các ngươi điên rồi à?!
Huyết Vô Ưu sắp bị đuổi khỏi Lang Ẩn Uyên, các ngươi còn thu nàng làm đồ đệ? Còn đồng loạt nhận?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-471.html.]
Các ngươi thiếu đồ đệ tới mức ấy sao?!
Thôi thì mấy người chưa có đồ đệ thì không nói, chứ Nghê trưởng lão với Thượng trưởng lão vốn có đệ tử nhân trung long phượng, cũng chen vô cái vũng nước đục này là sao?!
Giờ Huyết Vô Ưu còn tới tham gia tuyển chọn vào Ngự Thú Các? Đừng nói định bái sư nữa nha?!
Ngự Thú Các không có ngu tới mức đó đâu!
Trong khi đó, Phượng Khê đã theo năm vị trưởng lão Ngự Thú Các đi ra ngoài trận pháp hộ đảo.
Lần này có tổng cộng mười tám người tham gia tuyển chọn.
Tuy khảo hạch cực kỳ nguy hiểm, nhưng lại là cơ hội thăng tiến hiếm có, nên số người dự tuyển lúc nào cũng đông.
Phần lớn là đệ tử ngoại môn, nội môn chỉ thỉnh thoảng mới có người tham gia.
Lần này cũng vậy: trong mười tám người thì mười bốn là ngoại môn, ba là nội môn… và một là tiểu tạp dịch, chính là Phượng Khê.
Năm vị trưởng lão rõ ràng đặc biệt coi trọng ba đệ tử nội môn kia, dọc đường vừa đi vừa trò chuyện rôm rả.
Với đám đệ tử ngoại môn thì thỉnh thoảng hỏi một hai câu.
Chỉ duy nhất Phượng Khê là không ai buồn đoái hoài.
Chuyện nàng bái sư vẫn chưa lan truyền ra ngoài. Dù trước đó nàng cũng làm vài chuyện “động trời”, nhưng mấy chuyện đó chẳng liên quan gì đến ngự thú.
Quan trọng là… tu vi nàng thấp quá!
Đừng nói nửa canh giờ, e là nửa khắc cũng không trụ nổi!
Nhưng Phượng Khê lại rất hưởng thụ sự phân biệt đối xử này, không ai kè kè bên cạnh, tha hồ ngắm cảnh.
Lần trước ra hộ đảo, nàng say rượu, lại còn mải hấp thu tinh hoa trong lốc xoáy, đâu có tâm trạng thưởng thức đáy biển?
Lần này thì hay rồi, du ngoạn đáy biển một ngày, tiện thể đi thi khảo hạch luôn!
Nàng chẳng lo gì về khảo hạch cả, vì nàng đã sớm dùng thần thức gọi con Ngư Lạc Cuồng Bạo đến hộ giá hộ tống.
Có nó ở đó, chẳng hải thú nào dám bén mảng đến gần.
Nàng chỉ cần nằm ngủ một giấc dưới đáy biển là có thể thông qua khảo hạch.
Mỹ tư tư!
Tới hải vực khảo hạch, các trưởng lão phân chia đám đệ tử đến từng khu vực riêng biệt.
Mỗi người được phát một ngọc bài và một con đuổi thú linh.
Nếu muốn bỏ giữa chừng chỉ cần bóp nát ngọc bài, sẽ có trưởng lão gần đó đến cứu.
Trong thời gian chờ đợi, có thể dùng đuổi thú linh để xua đuổi hải thú.
Dĩ nhiên, nếu xui thì… có bóp ngọc bài cũng chẳng ai kịp tới.
Chính là chơi một ván bài lớn!
Trong quầng sáng của Ngự Thú Các, mỗi đệ tử được hiển thị qua một màn hình nhỏ.
Các đệ tử khác đều trong tư thế nghênh chiến, chỉ có mình Phượng Khê là ngồi ăn uống no nê, còn dùng bánh bao chọc chọc mấy con cá nhỏ gần đó.
Hoa trưởng lão vuốt râu nói:
“Đứa nhỏ Vô Ưu này thật hoạt bát!”
Nam Cung trưởng lão gật đầu:
“Phải đó, vừa nhìn đã biết cơ linh lanh lợi.”
Túy trưởng lão tiếp lời:
“Không chỉ hoạt bát, cơ linh, mà còn lương thiện, hiếm có một tấm lòng thuần khiết đến thế!”
Thượng trưởng lão phụ họa:
“Đúng vậy, tuy nhìn thì bướng bỉnh, nhưng trong lòng lại đầy thành ý, là một đứa nhỏ tốt!”
Nghê trưởng lão cười híp mắt:
“Điều quan trọng nhất là tâm chí kiên định, lúc nào cũng rất bình tĩnh, đúng là chất liệu làm đại sự!”
Tử trưởng lão:
“Các huynh nói chí phải!”
……
Tạ các chủ: “……”
Giờ thì ta hiểu tại sao các ngươi lại thu nó làm đồ đệ rồi… Các ngươi ngạnh khen đến độ lương tâm bay mất tiêu luôn rồi hả?!