Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 482

Cập nhật lúc: 2025-06-15 15:44:53
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

482. Thì cũng chỉ là… già rồi chút thôi mà!

Cái vòi của con quái vật muốn khóc mà chẳng rơi nổi giọt nước mắt.

C.ắ.t bỏ thì dễ, nhưng nối lại mới khó làm sao!

Thật lòng mà nói, cái trò chơi này đúng là không tiếp nổi nữa rồi!

May là nó có sẵn không gian trữ vật, còn có cả khoá nước giữ tươi. Lần sau lão Sài tới, món này vẫn sẽ là nguyên liệu nấu ăn cao cấp, ngon tuyệt cú mèo!

Nó cất cái vòi vào không gian trữ vật rồi thì lẩm bẩm trong lòng: lão bất tử kia có hơi là lạ!

Xem ra cái chỗ lốc xoáy kia có ẩn tình ghê gớm!

Cũng phải thôi, nơi đó phun ra toàn của quý, chắc chắn không phải tầm thường.

Thôi bỏ, mấy chuyện này nhức đầu quá, ngủ một giấc cho rồi!

Lúc này, Phượng Khê và Quân Văn đã trở về phòng mình.

Bọn họ cũng không kể chuyện này với đám người Hoa trưởng lão.

Thứ nhất là chưa có chứng cứ, thứ hai là tuy lão Sài có chút không đứng đắn, nhưng cũng không có ác ý với bọn họ, không cần thiết phải vạch trần ông ta.

Sáng hôm sau, vừa tờ mờ sáng, bảy vị phong chủ đã cho gọi đám người Hoa trưởng lão tới, Phượng Khê và Quân Văn cũng có mặt.

Ánh mắt của cả bảy vị phong chủ đều dừng lại trên người Phượng Khê và Quân Văn.

Dừng lâu nhất vẫn là trên người Phượng Khê.

Cô nương này dung mạo tuy bình thường, nhưng nụ cười rạng rỡ lại khiến người ta có thiện cảm.

Còn Quân Văn thì nhìn thế nào cũng thấy giống một người thành thật, trông có vẻ dễ bắt nạt.

Sau khi đánh giá một hồi, phong chủ Thiên Xu phong là Đoạn phong chủ mới lên tiếng:

“Về việc để huynh muội nhà Huyết gia ở lại Lang Ẩn Uyên, chúng ta đã xin chỉ thị từ bảy vị Thái thượng trưởng lão.

Ý của họ là để huynh muội Huyết gia tỉ thí với Vô Vi thất tử. Nếu thắng thì có thể ở lại, còn nếu thua, sau khi nhận phần thưởng hậu hĩnh sẽ bị yêu cầu rời đảo.”

Sắc mặt đám người Hoa trưởng lão lập tức trở nên khó coi.

Tử trưởng lão suýt nữa thì chửi ra tiếng, nhưng nghĩ đến lời dặn của đồ đệ bảo bối nên cố nhịn.

Cái gọi là "Vô Vi thất tử" chính là bảy đệ tử thân truyền của bảy vị Thái thượng trưởng lão, bình thường chỉ tu luyện ở Vô Vi thánh địa, hiếm khi lộ diện.

Nghe thì như thể còn trẻ, thực ra đều là những người trung niên, tu vi toàn bộ đều là Hóa Thần trung kỳ!

Bắt huynh muội nhà Huyết gia lấy hai người đấu với bảy người?

Rõ ràng là không định cho họ thắng!

Hoa trưởng lão hừ lạnh nói:

“Tu vi và số lượng giữa hai bên chênh lệch quá lớn, huynh muội Huyết gia hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Đã vậy thì không cần phải tỉ thí nữa, chờ ba tháng kết thúc khoá học, cho họ rời đảo luôn đi!”

Phong chủ Thiên Toàn phong, Đỗ phong chủ lập tức gật đầu: “Vậy càng hay, khỏi cần so nữa!”

Hắn cảm thấy quyết định của bảy vị Thái thượng trưởng lão rất sáng suốt, khiến huynh muội Huyết gia biết điều mà lui bước, đỡ lắm rắc rối.

Đám người Hoa trưởng lão nghe xong, tức đến nghiến răng.

Lúc này, Phượng Khê bước lên hành lễ, nói:

“Vãn bối có thể nói đôi lời được không?”

Đỗ phong chủ hừ lạnh: “Nói đi!”

Phượng Khê thở dài:

“Ta và ca ca ta không phải đến đây để ăn vạ Lang Ẩn Uyên, chỉ là muốn hoàn thành tâm nguyện của gia gia mà thôi.

Khi còn sống, gia gia ta danh tiếng ở Lang Ẩn Uyên không được tốt cho lắm, nên ông hy vọng chúng ta có thể thay ông bù đắp, đóng góp cho nơi này.

Từ lúc đến đảo tới nay, chúng ta đã làm đúng như vậy. Không nói tận tuỵ đến ch.ết, thì cũng gần như thế rồi.

Nhưng rõ ràng, bảy vị Thái thượng trưởng lão không muốn giữ chúng ta lại.

Người sáng suốt đều nhìn ra, cái kèo tỷ thí này quá bất công.

Ta và ca ca gần như không có cơ hội thắng.

Theo lý, chúng ta nên tiêu sái mà rút lui. Ta trở về làm Thánh cô Huyết Ma tộc, ca ca ta sống đời tiêu d.a.o tự tại.

Nhưng nếu cứ thế mà rút lui, ta không còn mặt mũi nào đến trước mộ gia gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-482.html.]

Người nhà họ Huyết chúng ta không có chuyện chưa đánh đã chịu thua!

Năm xưa gia gia ta một mình quét sạch bảy vị Thái thượng trưởng lão, ta tuy không bằng ông, nhưng ít ra cũng là cháu gái ruột, không thể để ông phải mất mặt.

Ta thấy chẳng cần tỉ thí với cái gì mà Vô Vi thất tử nữa, ta với ca ca xin được trực tiếp khiêu chiến bảy vị Thái thượng trưởng lão!”

Đỗ phong chủ: “……”

Mọi người: “……”

Mắt Tạ Các chủ sáng lên, vội quát:

“Vô Ưu! Không được nói bậy!

Trẻ con không hiểu chuyện, đúng là không biết trời cao đất dày!

Huống chi, bảy vị Thái thượng trưởng lão không thể nào tùy tiện ra đề thi bất công như thế, chắc chắn còn có ẩn tình khác.

Nếu chuyện này truyền ra ngoài, người ta sẽ nói Vô Vi thất tử lấy lớn h.i.ế.p nhỏ, ỷ đông h.i.ế.p ít, thanh danh sẽ bị ảnh hưởng.

Sau này họ nối nghiệp làm Thái thượng trưởng lão, sao phục được lòng người?”

Đoạn phong chủ Thiên Xu phong nghe vậy bật cười:

“Có khi là chúng ta nghe nhầm, để ta hỏi lại ý của bảy vị Thái thượng trưởng lão.”

Ông vốn có ấn tượng tốt với Phượng Khê, hơn nữa nàng cũng đang ở Thiên Xu phong nên thấy thân quen.

Thực lòng, ông cũng thấy yêu cầu ban đầu của bảy vị Thái thượng trưởng lão hơi quá, nhưng thân phận cách biệt nên không dám nói ra.

Giờ có cớ nhờ miệng Tạ các chủ truyền đạt lại, xem bảy vị kia định xử lý ra sao.

Một lát sau, Đoạn phong chủ nhận được hồi âm.

“Quả thực là chúng ta nghe nhầm. Ý của bảy vị Thái thượng trưởng lão là muốn nhân cơ hội khảo nghiệm thực lực đệ tử thân truyền của Lang Ẩn Uyên.

Nên mới muốn huynh muội Huyết gia tìm thêm năm đệ tử thân truyền nữa để lập đội, rồi tỉ thí với Vô Vi thất tử.”

Đám người Hoa trưởng lão thầm nghĩ: đừng nói thêm năm người, cho thêm năm mươi người cũng chưa chắc thắng nổi!

Các chủ Tạ cũng hiểu rõ, đây là giới hạn mà bảy vị Thái thượng trưởng lão có thể nhượng bộ.

Họ đã quyết phải đuổi huynh muội Huyết gia khỏi Lang Ẩn Uyên.

Thật đúng là nhỏ mọn!

Nhưng cũng có thể là nhiệm vụ khó tránh. Dù sao năm xưa, bảy vị đó đúng là thù ch.ết Huyết Phệ Hoàn.

Phượng Khê đoán ra phần nào, cười tươi rói:

“Vậy cũng được! Nhưng nếu lập đội thì phải có thời gian làm quen, tỷ thí để mười ngày sau có được không?”

Đoạn phong chủ hỏi lại rồi gật đầu: “Được.”

editor: bemeobosua

Về tới Ngự Thú Các, đám người Hoa trưởng lão ai nấy đều mặt mày u ám.

Tuy cuối cùng cho lập đội, nhưng thêm năm người thì cũng chẳng thay đổi được gì. Cơ hội thắng vẫn mong manh vô cùng.

Tạ Các chủ hỏi Phượng Khê:

“Con định chọn ai vào đội?”

Phượng Khê cười híp mắt: “Chuyện tốt thế này đương nhiên để người nhà lo, để hai vị sư huynh với tỷ tỷ Uyển Uyển cùng đi!”

“Như vậy tính thêm hai đồ đệ luyện thú cấp cao là Đào Song Lâm và Mục Uyển Uyển, các con được năm người. Còn hai người nữa thì sao?”

Phượng Khê nghĩ ngợi rồi đáp: “Dạ Tuân của Thiên Xu phong nhân phẩm không tệ, chắc là thích mấy việc có tính thử thách như vậy. Lát nữa con sẽ đi mời hắn.”

Các chủ Tạ gật đầu. Dạ Tuân đúng là lựa chọn không tồi.

“Người cuối cùng thì sao?”

Phượng Khê cười như có ẩn ý sâu xa: “Lão Sài!”

Phụt!

Thượng trưởng lão đang uống trà phun ra một ngụm!

“Ngươi điên rồi hả? Bảo ngươi tìm đệ tử thân truyền để lập đội, ngươi kéo cái tên nghiện rượu đó làm gì?!”

Phượng Khê chớp chớp mắt: “Lão Sài chẳng phải là đệ tử thân truyền sao?”

Thượng trưởng lão ngây người.

Lão Sài là sư đệ của ông, đương nhiên từng là đệ tử thân truyền. Vì chẳng có chức vụ gì và cũng chẳng có thành tựu gì nên bị lãng quên, nhưng hiện tại... vẫn là thân truyền đệ tử đấy chứ.

Chỉ là... hơi già một chút thôi.

Loading...