496. Nói chuyện luyến ái nơi đất khách dễ dàng lắm sao?!
Vô Vi thất tử lập tức ngơ ngác!
Từ đâu ra mà lắm bướm tiên Thiên Cẩm thế này?!
Theo lý mà nói, chỉ cần thu hết kén tằm đi, dù bướm tiên Thiên Cẩm có tỉnh lại cũng sẽ không tấn công người. Dù sao chúng vẫn có bản năng ham sống sợ ch/ết, xu lợi tỵ hại.
Nhưng ai nói cho bọn họ biết được, đám bướm tiên Thiên Cẩm này là chuyện gì vậy?
Sao con nào con nấy đều như phát rồ hết rồi?!
Chưa kịp nghĩ cho ra ngọn ngành, lũ bướm tiên Thiên Cẩm đã nhào tới như ong vỡ tổ.
Nói chuyện yêu đương nơi đất khách dễ dàng lắm hả?!
Từ xa vạn dặm bay về, kết quả vừa gặp nhau đã thấy bạn lữ bị mấy người các ngươi đánh “ch/ết”, chúng ta còn nói được gì nữa hả?!
Vô Vi thất tử không dám ra tay tàn độc, sợ làm bướm tiên Thiên Cẩm trọng thương. Nhưng bướm tiên Thiên Cẩm thì chẳng kiêng nể gì cả.
Kết quả, Vô Vi thất tử hoàn toàn bị động.
Bị ép đến mức phải rút khỏi rừng dâu, toàn quân bại trận.
Phía ngoài, bảy vị Thái thượng trưởng lão vốn đang tự tin nắm chắc phần thắng: “…”
Gì thế này?
Bướm tiên Thiên Cẩm bạo động rồi sao?
Nếu là bạo động thật thì tại sao đám Lang Ẩn thất phế kia không bị gì cả?
Thái Tứ trưởng lão, người am hiểu thuần thú, nhíu mày:
“Gần đây đám bướm tiên Thiên Cẩm hình như bị trúng loại độc nào đó, Nhị sư huynh, huynh nhận ra loại độc đan này không?”
Nói rồi, ông quay đầu nhìn về Thái Nhị trưởng lão.
Thái Nhị trưởng lão mặt mũi đầy nghi hoặc:
“Loại độc đan tương tự thì đúng là không ít, nhưng phần lớn chỉ tác động được lên thân người. Dùng lên ma thú thì cũng có, nhưng thường chẳng có tác dụng với ma trùng.
Bọn chúng… rốt cuộc bị cái gì?”
Lúc này, Thái Nhất trưởng lão chỉ thấy ong ong đầu óc, chẳng còn quan tâm độc gì với chả đan, chỉ lo lắng làm sao giải quyết cục diện hiện tại.
Có điều nghĩ kỹ lại, cho dù Lang Ẩn thất phế có gom đủ kén tằm trước, bọn họ cũng đâu biết lột tơ. Vẫn sẽ thua thôi.
Nghĩ vậy, trong lòng ông cũng bớt lo phần nào.
Đúng lúc này, mấy con bướm tiên Thiên Cẩm vốn bị Vô Vi thất tử đánh ngất cũng dần dần tỉnh lại, kéo theo một lũ "não chó yêu đương" đi tìm lại bạn tình của mình.
Vô Vi thất tử tranh thủ thời cơ tiếp tục gom kén tằm.
Nhưng khổ nỗi cứ gom được chút là lại có con bay tới phá đám. Dù số lượng không nhiều như trước nhưng cũng khiến tiến độ trì trệ rõ rệt.
Phía bên kia, đội “bướm tiên dệt tơ” của Phượng Khê đã thành hình quy mô kha khá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-496.html.]
Nếu không phải nàng cố ý nhường chút thời gian cho đám Thái thượng trưởng lão bên ngoài, thì e là kén tằm trong cả khu rừng này đã bị nàng vét sạch rồi!
Thấy cục diện đã định, nàng thoải mái trèo lên một nhánh cây, vừa ngồi ăn dâu tằm vừa vui vẻ đung đưa gót chân.
Một tay ăn, một tay đung đưa như tiểu tiên nữ xuống trần.
Sài lão đầu: “……”
Chức vị của ta với ngươi… có phải bị đảo lộn rồi không?
Ông giận tím mặt, trừng mắt quát:
“Xuống đây làm việc cho ta!”
Phượng Khê làm bộ không nghe thấy, gót chân nhỏ càng lắc dữ hơn.
editor: bemeobosua
Ngay sau đó… cây đổ.
May mà phản ứng nàng nhanh, bằng không đã bị đè dưới gốc cây rồi!
Mặt nàng đơ ra một chút, sau đó vội vã biện minh:
“Này này! Không liên quan gì đến ta hết nha!
Ta có nặng lắm đâu mà đè đổ cả cái cây được?!
Chắc chắn là cái cây này vốn có vấn đề, nó cố ý ngã ra để ăn vạ!”
Đám người Sài lão đầu: “……”
Cho dù cái cây này có thành tinh, chắc cũng chẳng đến mức lấy cả cái mạng ra để ăn vạ!
Ngay lúc này, thân cây ngã xuống bỗng nứt toác ra!
Bên trong lộ ra một cái kén tằm… to hơn những cái bình thường mấy lần!
Chưa kịp để ai kịp phản ứng, cái kén ấy vỡ ra, một con bướm tiên to khủng bố, toàn thân kim hoàng rực rỡ bay vút ra ngoài!
Tất cả bướm tiên Thiên Cẩm đang dệt tơ lập tức run lên bần bật, rạp mình xuống đất.
Không chỉ bọn chúng, cả đám đang yêu đương loạn xạ cũng rạp nốt.
Ngay cả những cái kén chưa kịp nở cũng run lẩy bẩy theo.
Nhưng con bướm tiên kim hoàng ấy chẳng buồn để tâm đến đồng bọn, đôi mắt đỏ rực trực tiếp nhìn về phía Sài lão đầu.
Ánh nhìn đầy si mê.
Lý do rất đơn giản: Sài lão đầu vừa cảm thấy công việc dệt tơ mệt quá, nên lấy một viên Đa tử đa phúc đan ra dùng để hồi sức.
Kết quả là trong mắt con bướm tiên to tướng kia, ông trở thành nam thần định mệnh, chuẩn kiểu lang quân như ý.
Nó bắt đầu bay vòng quanh Sài lão đầu, uốn éo múa vũ nhẹ nhàng.
Phượng Khê: Oa nha! Sài lão đầu gặp mùa xuân thứ hai rồi!