497. Không nghe lời thì ta thịt luôn tiểu lang quân nhà ngươi!
Sài lão đầu lúc đầu thì ngây người như phỗng, kế đó lập tức nổi trận lôi đình vì xấu hổ hóa giận!
Lão phất mạnh tay áo, con bướm tiên to tổ chảng màu vàng kim kia lảo đảo như chiếc lá khô gặp gió, xoay vòng vài cái rồi rớt bịch xuống đất.
Có điều, ánh mắt nó nhìn Sài lão đầu lại càng thêm cháy bỏng!
Không hổ là mệnh định lang quân của ta, đúng là lợi hại thiệt á!
Sài lão đầu tức không chịu nổi, nhét luôn viên “Đa tử đa phúc đan” trong tay vào tay Tư Đồ Thú, kẻ đang hóng chuyện nãy giờ.
Tư Đồ Thú: “……”
Càng già càng vô liêm sỉ hả?!
Bướm tiên vàng nhìn Sài lão đầu, rồi quay sang nhìn Tư Đồ Thú, lộ vẻ hoang mang.
Trong một thoáng, nó thật sự không xác định được ai mới là lang quân chân ái của đời mình.
Cuối cùng, nó chọn Tư Đồ Thú.
Dù sao thì… người ta còn trẻ.
Phượng Khê đảo mắt một vòng, kín đáo ra hiệu cho Quân Văn.
Quân Văn hiểu ngay, hắn và Phượng Khê gần như đồng thời ra tay, khống chế được con bướm tiên to tổ chảng.
Phải nói, cũng nhờ lúc nãy Sài lão đầu quăng nó xuống đất nên hai người mới dễ ra tay như vậy.
Tất nhiên, còn nhờ nó đang mải si mê nhìn Tư Đồ Thú, tình yêu làm người ta mất cảnh giác mà.
Phượng Khê lập tức bắt đầu ép buộc ký khế ước.
Bướm tiên kia lúc này mới tỉnh hồn lại, cố vùng vẫy phản kháng, nhưng đáng tiếc, thần thức của nó kém Phượng Khê quá xa!
Cuối cùng vẫn bị ép ký khế ước.
Nó muốn ch/ết.
Muốn cá ch/ết lưới rách!
Phượng Khê cầm kiếm dí vào cổ Tư Đồ Thú, cười híp mắt bảo:
“Ngươi mà không nghe lời, ta g.i.ế.c luôn tiểu lang quân nhà ngươi đó nha~”
Tư Đồ Thú: “……”
Có ai bắt nạt người trắng trợn như vậy không hả?!
Tiểu sư muội, ngươi thật quá đáng! Nếu sư phụ không thiên vị ngươi như vậy, ta đã đi cáo trạng từ lâu rồi!
Kệ hắn nghĩ gì thì nghĩ, con bướm tiên kia vì thương lang quân nên không dám phản kháng nữa.
Khế ước thì khế ước, dù sao cũng chỉ là khế ước tạm thời.
Phượng Khê thấy nó ngoan ngoãn, liền cho nó đậu lên vai mình, sau đó triệu hồi thêm một đám bướm tiên Thiên Cẩm, lượn qua lượn lại, bắt đầu tìm Vô Vi thất tử.
Lúc này, Vô Vi thất tử đang bận kéo tơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-497.html.]
Dù quá trình ban đầu không được thuận lợi cho lắm, nhưng bọn họ vẫn rất tự tin vào chiến thắng, bởi Lang Ẩn thất phế thì biết gì về kéo tơ!
Đang mải làm, họ thấy Phượng Khê đi tới.
Trên vai nàng đậu một con bướm tiên vàng kim to đùng, sau lưng lại dắt theo cả bầy bướm tiên Thiên Cẩm.
Xích Diện trợn mắt buột miệng: “Hoàng Nga Tiên? Là Thiên Cẩm Hoàng Nga Tiên thật?! Ngươi… ngươi triệu hồi từ lúc nào vậy?!”
Phượng Khê cong môi cười:
“Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là… các ngươi chuẩn bị xui xẻo đi nhé!”
Vừa dứt lời, đám bướm tiên Thiên Cẩm nàng mang tới đã xông lên vây đánh Vô Vi thất tử.
Không chỉ có vậy, các kén tằm trên cây dâu quanh đó cũng bắt đầu nứt ra, bên trong là những con bướm tiên Thiên Cẩm mới nở lập tức nhập cuộc.
editor: bemeobosua
Thanh Diện giận dữ hét: “Huyết Vô Ưu, ngươi gian lận!”
Phượng Khê bĩu môi:
“Mắt nào của ngươi thấy ta gian lận? Mấy người các ngươi không biết dụ bướm tiên Thiên Cẩm thì liên quan gì tới ta chứ?!
Từ từ mà chơi nhé, ta đi ra ngoài hít thở không khí đây~”
Nói xong, Phượng Khê ung dung dắt theo con bướm tiên vàng bước ra khỏi rừng dâu.
Đám Thái thượng trưởng lão đang định dùng thần thức xem xét tình hình bên trong thì thấy Phượng Khê đi ra.
Nhìn thấy con bướm tiên vàng kim to đùng trên vai nàng, ai nấy đều kinh ngạc không thôi.
Dù bọn họ biết Tang Lâm có Thiên Cẩm Hoàng Nga, nhưng vẫn chưa từng thấy qua. Nào ngờ hôm nay lại tận mắt chứng kiến!
Nhìn điệu bộ thế kia… chẳng lẽ hôm nay Thiên Cẩm Hoàng Nga bị Huyết Vô Ưu ký khế ước rồi sao?
Sao có thể?!
Khế ước ma trùng vốn đã cực kỳ khó, huống chi lại là Thiên Cẩm Hoàng Nga!
Theo điển tịch ghi chép, Thiên Cẩm Hoàng Nga cực kỳ kiêu ngạo, thà ch/ết chứ không chịu bị khế ước!
Sao Huyết Vô Ưu làm được?!
Phượng Khê lúc này mỉm cười tươi rói:
“Các vị trưởng lão, các vị phong chủ, ta vừa mới thu được một con thú cưng ma trùng rất đáng yêu, tới chia sẻ niềm vui với mọi người một chút.
Từ nay về sau, thu hoạch kén và kéo tơ trong Tang Lâm không cần người làm nữa, để tiểu bướm tiên này dẫn đàn xử lý là xong.
Tất nhiên, không thể để chúng nó làm không công, ít nhiều cũng phải có thù lao.
Mọi người không biết chúng nó thích gì, vậy cứ phát cho chúng nó ít ma tinh, thích gì thì tự đi mua cái đó.”
Mọi người: “……”
Chúng nó biết xài ma tinh mua đồ hả?!
Hay là ngươi muốn xài?!!