Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 516

Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:00:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

516. Ta chính là cái kẻ thiếu đạo đức Phượng Khê!

Sài lão đầu càng nghĩ càng tức, lệnh đảo chủ thì thôi đi, hắn còn tận tình cấp đáp cho nàng!

Này chẳng phải kiểu người bị lừa mà còn giúp người ta bỏ tiền ra sao?!

Dẫu sao tâm nhãn nàng cũng không tồi, bằng không cũng chẳng gánh nổi trọng trách lớn như vậy!

Thôi kệ!

Bị hố thì chịu thôi, Bạch Nhặt, cháu gái, tính sao cũng không lỗ!

Bên kia, Phượng Khê mau lẹ đến gặp Tử trưởng lão.

Tử trưởng lão sốt ruột đến mức đầu óc ùng ục, khi thấy Phượng Khê thì thở phào nhẹ nhõm:

“Đồ nhi, con không sao chứ? Cái lão Sài Bất Nghi đó đâu rồi? Ta nhất định phải cho hắn một trận!”

Hoa trưởng lão và mấy người khác cũng nghe tin chạy đến, đứng ngoài hỏi thăm Phượng Khê, đồng thời trách móc Sài lão đầu.

Một đám đều ước gì có thể cắn hắn một miếng cho hả giận!

Phượng Khê sợ chuyện rối tung, vội giải thích:

“Hắn thật ra không ác ý, chỉ là có được một hồ lô linh tửu thượng hạng, muốn con cùng hắn uống hai chén.

Chắc là say quá rồi nên hành động hơi cộc cằn.”

Thiên Quyền phong Vạn phong chủ nổi giận nói: “Chuyện này không thể tha! Uống rượu là uống rượu, lần này ta nhất định phải làm hắn hối không kịp!”

Thượng trưởng lão cũng nghiến răng mắng, còn muốn đẩy Sài lão đầu vào lò luyện khí luyện cho biết thế nào là đau!

Phượng Khê: “……”

Nàng không khỏi thở dài trong lòng, Vạn phong chủ và Thượng trưởng lão nói vậy, người khác lại càng hăng m/áu, Sài lão đầu thật đúng là có hai vị sư huynh bảo kê!

Quả nhiên, mọi người dù tức giận thật, nhưng vì Phượng Khê không bị gì nghiêm trọng, hơn nữa cũng liên quan đến mặt mũi của Vạn phong chủ và Thượng trưởng lão nên cũng chẳng dám làm gì mạnh tay.

Phượng Khê vui vẻ theo Tử trưởng lão về phòng luyện đan.

Những sư phụ khác tuy lòng cay đắng, nhưng ai dám nói gì? Aizzz, là Tử trưởng lão mà!

Dù bảy vị thái thượng trưởng lão cũng phải xếp sau hắn.

Lần này, Tử trưởng lão rất cẩn thận mở vài bộ trận pháp phòng bị, sợ có kẻ xông vào.

“Đồ nhi, trước đó con nói một nửa đã bị Sài Bất Nghi đánh gãy, con còn muốn nói gì?”

Phượng Khê bỗng quỳ sụp xuống đất: “Sư phụ, con có tội! Tội không thể tha! Con đã lừa dối người! Con đáng chế/t vạn lần!”

Tử trưởng lão đau lòng, đôi tay ôm lấy nàng:

“Con biết nói dối thì không sao, có ch/ết hay không không quan trọng!

Con là đồ đệ của ta, lừa ta cũng chỉ vì thương ta thôi!”

Phượng Khê vẫn không đứng dậy: “Sư phụ, con nói dối rành rành, con còn chưa dám thẳng thắn nói với người chuyện này.”

Tử trưởng lão bật cười:

“Nói dối rành rành? Một cô bé như con có thể nói dối rành rành cái gì? Có phải con muốn nói với ta rằng con là Nhân tộc?”

Phượng Khê: “Dạ.”

Tử trưởng lão: “……”

Hắn nhìn nàng với ánh mắt sắc bén: “Đừng nói linh tinh! Con là Ma tộc hay Nhân tộc ta còn phân biệt không ra nữa sao?!”

Phượng Khê nức nở: “Sư phụ, con thật là Nhân tộc, con chính là cái kẻ thiếu đạo đức Phượng Khê có 800 cái tâm nhãn đó.

Nhưng con cũng có thể thề với Ma Thần, con tiến vào Lang Ẩn Uyên tuyệt đối không có ác ý, chỉ là muốn thúc đẩy Ma tộc và Nhân tộc Bắc Vực kết làm đồng minh.

Lẽ ra con có thể tiếp tục lừa dối, nhưng người đối với con quá tốt!

Con thật sự không thể không nói thật, nếu không con sẽ mất hết lương tâm!

Con không dám đối mặt với người vì lòng hổ thẹn!

Sư phụ, đánh con đi, mắng con đi, gi/ết con cũng được, con cam tâm!

Con thật sự xin lỗi người, ô ô ô…”

Tử trưởng lão như bị đánh động tâm hồn, im lặng hồi lâu không nói gì.

Bảo bối đồ đệ là Nhân tộc?

Nàng sao lại là Nhân tộc được?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-516.html.]

Nhân tộc làm sao lại biết luyện đan của Ma tộc? Còn có thiên phú như vậy?

Không, không chỉ luyện đan, mà còn luyện khí, thu thú, trận pháp…

Lúc này, Phượng Khê lấy ra ngọc bài đệ tử thân truyền của Huyền Thiên Tông, trao cho Tử trưởng lão.

Tử trưởng lão dù không muốn tin cũng chỉ có thể chấp nhận.

Làm hắn bối rối nhất là, hắn luôn nghĩ mình mới là sư phụ chính truyền của đồ đệ, ai ngờ lại là cái “nhà kề”!

Người gọi là Tiêu Bách Đạo mới là đại sư phụ chính thống!

Nhìn thấy đồ đệ khóc đến sắp ngất, hắn cuối cùng vẫn không nỡ trách phạt, chỉ tiếc nuối nói vài câu nghiêm khắc.

“Đứng dậy đi! Con biết tự thừa nhận và thẳng thắn nói ra, chứng tỏ con tin tưởng ta, ta rất vui mừng.

Dù là Nhân tộc hay Ma tộc cũng không quan trọng, chỉ cần con xem ta là sư phụ, ta xem con là đồ đệ là đủ!”

Phượng Khê nghe vậy, trước đó còn giả vờ khóc nhè, ngay lập tức chuyển thành chân thành.

Tử trưởng lão thật sự không biết nói gì.

Nàng tưởng phải mất thời gian lâu mới được tha, ai ngờ hắn dễ dàng tha thứ vậy.

Phượng Khê lấy tay áo lau nước mắt, thành kính dâng trà cho Tử trưởng lão:

“Sư phụ, đồ nhi Phượng Khê xin kính trà!”

Tử trưởng lão mắt hơi ướt nhận trà, uống một ngụm rồi nói:

“Đứng dậy đi!”

Phượng Khê mới đứng lên.

Tử trưởng lão tỉ mỉ hỏi nàng về hành trình lén vào Ma giới, rất ngưỡng mộ dũng khí và mưu trí của đồ đệ.

editor: bemeobosua

Nếu không phải nàng thẳng thắn nói thật, quả thật nàng có thể giấu cả thiên hạ.

Tử trưởng lão hỏi: “Tiếp theo con tính sao? Đi tìm người khác thừa nhận thân phận?”

Phượng Khê gật đầu: “Nếu không nói ra sự thật, lòng con rất khó chịu, cảm thấy hổ thẹn.

Nói ra dù bị trách phạt còn hơn chịu đựng lương tâm giày vò mỗi ngày.”

Tử trưởng lão trầm ngâm rồi bảo:

“Vậy theo trình tự bái sư đi, cuối cùng nói với bảy vị thái thượng trưởng lão, tránh sai sót.”

Phượng Khê hiểu ý, bái sư càng gần sư phụ càng dễ được tha thứ, còn bảy vị thái thượng trưởng lão chưa chắc dễ dàng đồng ý.

Chỉ mong được thuyết phục trước mặt các sư phụ, sau đó mới có cơ hội trình bày.

Rồi Phượng Khê đi tìm nhị sư phụ… Túy trưởng lão.

Tử trưởng lão đi theo.

Phượng Khê vừa vào cửa đã quỳ khóc thảm thiết:

“Sư phụ, con thật xin lỗi, con lừa dối người!”

Túy trưởng lão thấy bộ dạng đáng thương của nàng cũng đau lòng:

“Có chuyện cứ nói, là đại sự lớn, sư phụ cũng không trách con đâu!”

Phượng Khê khóc nức nở:

“Con còn phải quỳ đây, con thật không phải Ma tộc, con là Nhân tộc, là cái kẻ thiếu đạo đức Phượng Khê kia.”

Nói xong, nàng lấy ra ngọc bài thân truyền Huyền Thiên Tông chứng minh thân phận.

Túy trưởng lão im lặng nhìn Tử trưởng lão, ý là: “Đồ đệ nói thật sao? Ngươi đã biết chưa?”

Tử trưởng lão thở dài:

“Vô phương rồi, trước không nói lớn chuyện, cũng vì nàng lo Tứ sư huynh bị Hoàng Phủ gia của Nam Vực cưỡng ép.

Đứa nhỏ quá đa cảm!

Hơn nữa nàng lén vào Lang Ẩn Uyên không có ác ý, còn giúp ta nhiều việc lớn, không chỉ vô tội mà còn có công lao!

Lão Túy ơi, ngươi đừng quá khắt khe, người hay ma đều vậy, chỉ cần bản tính tốt thì không sao…”

Túy trưởng lão: “……”

Đây là lần đầu tiên Túy trưởng lão thấy Tử trưởng lão mềm lòng như vậy!

Loading...