Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 524
Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:01:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
524. Vụng về đến mức nào thì cũng phải có giới hạn chứ!
Sau khi Ứng Phi Càn bước vào đại điện, Ma Hoàng lập tức yêu cầu hắn và Phượng Khê thi đấu.
Ứng Phi Càn dù ngoài mặt rất lịch sự, nhưng ánh mắt lại hiện rõ vẻ khinh thường.
“Đặc sứ, hạng mục thi đấu để ngươi chọn đấy!”
Phượng Khê lập tức mắt sáng như sao, vội vàng nói liền một tràng:
“Vậy thì chúng ta thi luyện chế Chỉ Huyết Đan đi! Giới hạn trong nửa canh giờ!
Một viên Chỉ Huyết Đan thượng phẩm được tính 5 điểm, trung phẩm tính 3 điểm, hạ phẩm thì 1 điểm.
Ngươi thấy thế nào?”
Ánh mắt khinh thường của Ứng Phi Càn càng thêm rõ rệt!
Hắn nghĩ bụng: Cái tên Huyết Vô Ưu này chắc mới học luyện đan chưa được bao lâu, e là chỉ biết vài loại đan dược cấp Hoàng thôi. Thế nên mới đưa ra cái hạng mục căn bản như Chỉ Huyết Đan để thi đấu.
Hắn gật đầu đáp: “Được, cứ theo lời đặc sứ vậy.”
Ứng Phi Càn lập tức lấy ra lò luyện đan của mình. Chiếc lò này không phải đồ tầm thường mà là thượng phẩm cấp Địa, do chính Ứng Hằng phải tốn không ít công sức mới có được.
Phải biết rằng lò luyện đan cấp Thiên thì cầu còn chẳng được, lò cấp Địa thượng phẩm đã là hàng hiếm như lông phượng sừng lân rồi.
Phượng Khê bình thường vẫn dùng cái lò cũ thiếu một chân, nhưng lần này đang ở đất Ma tộc, nàng liền lấy ra cái lò do Tử trưởng lão tặng.
Vừa mang ra, nàng đã cảm thấy có điều không ổn.
Cái lò Tử trưởng lão tặng vốn là loại đơn giản dành cho người mới học, trọng lượng nhẹ, chất lượng cũng bình thường.
Nhưng không hiểu sao cái lò nàng vừa lấy ra tuy nhìn ngoài giống hệt cái cũ, nhưng rõ ràng nặng hơn rất nhiều!
Ước chừng nặng gấp ba lần cái trước!
Chuyện gì thế này?
Không có thời gian suy nghĩ, cuộc tỷ thí đã bắt đầu.
Phượng Khê đành đè nén nghi ngờ trong lòng, bắt đầu sắp xếp than hỏa tinh. Việc này tốn công khỏi phải nói!
Lại còn phải vừa dùng mắt canh chuẩn vừa lấy thước đo đạc.
Lúc nàng bày xong than hỏa tinh, Ứng Phi Càn đã bắt đầu luyện đan từ lúc nào.
Cũng phải công nhận, Ứng Phi Càn không cần ai nhóm lửa giúp, tự mình điều khiển hỏa hầu cực kỳ thành thạo, đây cũng là điểm khiến hắn tự hào nhất.
Thấy Phượng Khê lóng nga lóng ngóng, hắn càng thêm đắc ý.
Nhưng ngay sau đó, hắn thấy Phượng Khê... “phịch” một tiếng quỳ xuống đất:
“Lò đan mở ra, Lang Ẩn Uyên, Huyết Vô Ưu khẩn cầu Ma Thần ban phúc!”
Cái thao tác này khiến mọi người xung quanh trợn mắt há mồm!
Trước khi luyện đan mà còn phải cầu Ma Thần ban phúc?
Thế có cần làm quá đến vậy không?!
Dù mọi người nghĩ sao thì Phượng Khê vẫn cung kính khấn xong, mới đứng dậy bắt đầu luyện đan.
Tuy động tác có hơi chậm, nhưng đâu ra đấy, cũng không đến nỗi nào.
Một lát sau, Ứng Phi Càn đã luyện xong một lò: 6 viên thượng phẩm, 4 viên trung phẩm.
Mọi người gật gù khen ngợi. Giữ vững phong độ như thế trong thi đấu, đúng là thiên tài luyện đan của thế hệ trẻ!
Đến khi hắn bắt đầu lò thứ hai được một nửa, Phượng Khê mới hoàn thành lò đầu tiên.
Mười viên, toàn bộ là trung phẩm.
Ma Hoàng và các vị trưởng lão thấy thế, lại càng chắc mẩm suy đoán ban đầu: Trận này Ứng Phi Càn nắm chắc phần thắng rồi!
Không lâu sau, Ứng Phi Càn hoàn thành lò thứ hai: 4 thượng phẩm, 6 trung phẩm.
Tuy hơi kém một chút so với lò đầu, nhưng vẫn trong mức lý giải, vì lò đầu tiên thường là lò đạt thành quả tốt nhất.
Phượng Khê lúc này cũng xong lò thứ hai.
3 thượng phẩm, 7 trung phẩm.
Mọi người có hơi bất ngờ, nhưng cũng không đặt nặng, vì cách biệt giữa nàng và Ứng Phi Càn vẫn còn rất lớn.
Tính ra thời gian còn lại, rõ ràng nàng không thể luyện xong lò thứ ba, cũng là lò cuối cùng.
Ứng Phi Càn chắc chắn sẽ thắng!
Nhưng sau đó, họ lại thấy Huyết Vô Ưu không hiểu nghĩ gì mà bất ngờ nhét hết toàn bộ dược liệu vào trong lò, rồi cuống cuồng bắt đầu luyện.
Không ít người bật cười thành tiếng.
Ngay cả người không biết luyện đan cũng nhận ra, đây rõ ràng là làm bừa!
Mà nếu thành công thì đúng là gặp quỷ!
Thời gian kết thúc.
Ứng Phi Càn vừa vặn hoàn thành lò cuối cùng: 2 thượng phẩm, 8 hạ phẩm.
Phượng Khê cũng giơ tay báo cáo đã xong.
Mọi người đều thấy buồn cười, cuối cùng mà còn hai tay loạn xạ thế kia, mà cũng gọi là luyện đan?
Thôi thì nàng đã nói thế, cứ kiểm tra kết quả đi vậy.
Lúc này, Phượng Khê mở nắp lò luyện đan.
Không ít người liền ngửi thấy hương đan bay ra.
editor: bemeobosua
Tuy trong đại điện vốn đã tràn ngập mùi thuốc, nhưng mùi từ lò của nàng lại nồng nàn và thuần khiết hơn hẳn.
Ứng Hằng và Huyết Thiên Tuyệt cùng lúc nhào tới bên lò nhìn vào.
Cả hai đồng loạt bật thốt lên kinh ngạc.
Lần đầu tiên trong đời họ có sự ăn ý kỳ lạ đến thế!
Chỉ là, biểu cảm của hai người lại khác nhau hoàn toàn.
Trong lòng Ứng Hằng: Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!
Còn trong đầu Huyết Thiên Tuyệt: Ui cha mẹ ơi! Ui cha mẹ ơi!
Người xung quanh thì sốt ruột, không biết hai người kia nhìn thấy gì mà hô toáng cả lên?!
Nếu không ngại có Ma Hoàng ngồi trên, chắc họ đã xúm vào xem rồi.
Ứng Phi Càn, có vẻ “hảo tâm”, lên tiếng giải thích:
“Cực phẩm đan dược? Sao ngươi có thể luyện ra cực phẩm đan dược chứ?!”
Mọi người nghe xong thì chẳng còn quan tâm Ma Hoàng hay ai nữa, ùa lên như ong vỡ tổ.
Trời ơi đất hỡi!
Dưới đáy lò của Phượng Khê là mười viên đan dược tròn vo, mỗi viên đều có ba vân vàng, dấu hiệu đặc trưng của cực phẩm đan dược!
Tất cả đều là cực phẩm!
Bảo sao hương thuốc lại nồng đến thế!
Huyết Vô Ưu lại thật sự luyện ra cực phẩm đan dược! Mà còn một lần được hẳn mười viên!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-524.html.]
Thế này chẳng phải nghịch thiên rồi sao?!
Chẳng lẽ là nhờ cách bày than hỏa tinh đặc biệt của nàng, hay do nàng khấn Ma Thần?
Chắc chắn là do Ma Thần ban phúc rồi!
Dù có xếp than khéo mấy cũng không thể ảnh hưởng lớn đến thế. Rõ ràng là Ma Thần đã linh ứng thật sự!
Không ít người tiếc đến đập đùi, biết sớm cầu Ma Thần hiệu nghiệm vậy, họ tình nguyện khấn 800 lần cũng được!
Lúc này, Quân Văn hào hứng la to:
“Ta tính rồi! Ứng Phi Càn tổng cộng được 114 điểm!
Muội ta, nếu tính lò cuối toàn là thượng phẩm thôi thì cũng đã 116 điểm rồi!
Cho nên, muội ta thắng!
Đừng trách ta nói khó nghe, muội ta là đệ tử đắc ý của Tử trưởng lão, sao có thể thua được?!
Đừng nói là Chỉ Huyết Đan, kể cả có thi luyện đan cấp Địa hay cấp Thiên, muội ta cũng chắc chắn thắng!”
Hắn vừa dứt lời, Ứng Phi Càn đỏ bừng mắt hét lên:
“Ta không phục! Huyết Vô Ưu, ngươi có dám đấu với ta thêm trận nữa không? Lần này luyện chế Tử Li Phá Chướng Đan! Thời gian: một canh giờ!”
Sở dĩ Ứng Phi Càn dám mạnh miệng như vậy, là bởi vì nhìn vào biểu hiện bên ngoài của Phượng Khê thì ai cũng thấy nàng chỉ mới nhập môn chưa bao lâu. Nàng mà luyện ra được cực phẩm đan dược thì đúng là mèo mù vớ được cá rán!
Tử Ly Phá Chướng Đan là đan dược cấp Địa, đến tám phần là nàng chưa từng nghe tên, nói gì đến luyện chế!
Quả nhiên, Phượng Khê tỏ ra bối rối, gương mặt đầy hoảng hốt.
“Nói là so tài một ván, nhưng có vẻ không công bằng lắm nhỉ?
Nếu thật muốn so, trừ khi nâng tiền cược lên ba ngàn vạn, bằng không thì khỏi bàn!”
Ứng Phi Càn lập tức quay sang nhìn Ứng Hằng.
Ứng Hằng tuy trong lòng hơi có chút nghi ngờ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy Phượng Khê chắc là ăn may thôi, ván này có lẽ thắng được.
Vì thế gật đầu đồng ý, còn ra hiệu cho Ứng Phi Càn tranh thủ cầu phúc Ma Thần luôn thể.
Thực ra không cần ra hiệu, Ứng Phi Càn cũng định làm vậy rồi.
Dù sao thì Phượng Khê cũng từng “tế đàn” ở cái bãi kia rồi còn gì!
Thế là sau khi xếp xong than hỏa tinh, hắn quỳ xuống trước tượng Ma Thần cầu phúc.
Phượng Khê lần này không quỳ. Nàng còn tốt bụng giải thích cho mọi người:
“Lần đầu tiên khai lò mỗi ngày thì quỳ là có lòng thành.
Còn lần thứ hai mà vẫn quỳ thì hơi thiếu tôn trọng Ma Thần đấy, không chừng không được chúc phúc mà còn bị phạt!”
Mọi người nghe xong chỉ thấy nàng đang nói nhảm, chắc sợ người khác bắt chước theo mình, đúng là lòng dạ hẹp hòi quá đi!
Ứng Phi Càn cũng nghĩ thế, trong mắt lóe lên ý cười mỉa mai.
Rất nhanh sau đó, hai người bắt đầu luyện đan.
Ứng Phi Càn bên này thuần thục luyện chế, còn Phượng Khê bên kia thì… đứng đực ra như tượng.
Có người suýt thì bật cười thành tiếng.
Rõ ràng Huyết Vô Ưu không biết phương thuốc Tử Ly Phá Chướng Đan, lần này chắc chắn thua rồi!
Chớp mắt đã qua nửa canh giờ, Ứng Phi Càn luyện xong lò đầu tiên.
Sáu viên trung phẩm, hai viên hạ phẩm.
Tuy tỷ lệ thành đan chỉ tám phần, phẩm chất cũng tầm trung, nhưng dù gì cũng là đan dược cấp Địa, như vậy là ổn rồi.
Thấy Phượng Khê vẫn còn ngẩn người, trong lòng Ứng Phi Càn càng thêm đắc ý.
Hắn bắt đầu luyện lò thứ hai.
Lúc này, Phượng Khê cũng động tay. Nàng vẫn như lần trước: nhét hết dược liệu vào lò, rồi bắt đầu kết ấn.
Nhưng luyện đến nửa chừng, không biết nàng có bị hôn đầu hay không mà lại đánh nhầm một đạo đan ấn về phía lò luyện đan của Ứng Phi Càn.
Mọi người lập tức cười rộ lên!
Phượng Khê đỏ bừng mặt, tiếp tục luyện đan.
Trong lòng nàng đầy nghi vấn: sao hôm nay mấy cái pháp ấn này lại không nghe lời thế nhỉ?
Hồi ở Lang Ẩn Uyên, đan ấn đánh phát nào trúng phát đó mà!
Thôi kệ, thắng được ván này cái đã rồi tính.
Dù nàng giờ không thiếu tiền, nhưng ai lại chê tiền bao giờ!
Huống chi sắp phải quay về Nhân tộc rồi, nàng còn phải mang về cho sư phụ một ngọn núi linh thạch mới được!
Bằng không lão nhân gia mà biết nàng thu tới 24 sư phụ mà tay trắng về thì kiểu gì cũng giận lắm cho coi!
Chỉ còn cách tiêu tiền đổi lấy nụ cười của sư phụ thôi!
Haiz…
Đám ngư dân cứ gọi nàng là Hải vương, nhưng kỳ thật nàng là nữ nhân nhiều tâm sự nhất thế gian này!
Dù đã bái tận 24 vị sư phụ, nhưng sư phụ vẫn là người duy nhất trong lòng nàng!
Phượng Khê vừa luyện đan, vừa trong lòng lặng lẽ viết tiểu thuyết tự sự.
Ngay khoảnh khắc tỷ thí sắp kết thúc, lò đan của nàng cuối cùng cũng xong.
Ứng Phi Càn cũng luyện xong, mở nắp lò ra.
Bốn viên trung phẩm, bốn viên hạ phẩm.
Không tệ.
editor: bemeobosua
Hắn khiêu khích liếc nhìn về phía Phượng Khê.
Phượng Khê ung dung mở nắp lò luyện đan. Dược hương so với lần trước còn nồng hơn nữa, vừa mở nắp đã lan tỏa khắp nơi.
Ngay cả hộ vệ gác ngoài đại điện cũng hít hít mũi: "Thơm quá!"
Huyết Thiên Tuyệt lập tức hét toáng lên!
“Cực phẩm đan dược! Lại là cực phẩm! Cạc cạc cạc!”
Phượng Khê suýt ngã ngửa. Cái ông gia gia này sao lại học tiếng vịt kêu thế không biết!
Không ngờ là Huyết Thiên Tuyệt kích động quá, đến mức giọng cũng vỡ luôn!
Đừng nói Huyết Thiên Tuyệt, đến chính Phượng Khê cũng ngạc nhiên không kém.
Trước đây ở Lang Ẩn Uyên, nàng từng thử luyện đan dược cấp Địa, tuy mỗi lần đều ra được mười viên thượng phẩm, nhưng chưa bao giờ ra nổi cực phẩm.
Lần này lại là mười viên đều cực phẩm?!
Cái gì thế này?
Vấn đề là nàng đâu có muốn phô trương như vậy đâu!
Haiz…
Giấu giếm tài năng, sao mà khó quá vậy trời?!
Khi nàng còn đang tự nhiên versaille trong lòng, thì bỗng bên cạnh vang lên tiếng răng rắc răng rắc…
Phượng Khê nhìn sang theo âm thanh, chỉ thấy lò luyện đan của Ứng Phi Càn đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ chi chít, giống y như trứng luộc để quá tay vậy…