Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 525

Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:01:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

525. Người ơi, tới nhận thua đi!

Phượng Khê ngẩng mặt, làm ra vẻ hết sức kinh ngạc.

Ngoài mặt thì vô cùng ngây thơ, ai nhìn vào cũng không thể nào đoán ra là nàng là kẻ đứng sau tất cả.

Nhưng mà, hiện tại ai nấy đều đang tập trung hết sự chú ý vào cái lò luyện đan của Ứng Phi Càn, chẳng ai buồn liếc nhìn nàng lấy một cái.

Còn Ứng Phi Càn thì... hóa đá toàn tập.

Đây là lò luyện đan cấp Địa đó trời!

Thế quái nào lại nứt được?!

Ngay lúc này, chẳng biết ai lẩm bẩm một câu:

“Không lẽ là... Ma Thần giáng tội?!”

Một câu như ném đá xuống hồ phẳng lặng - toang!

Cả đại điện lập tức bùng nổ như cái chợ!

“Phải đó! Ban nãy Huyết Vô Ưu còn nói rõ ràng, mỗi ngày lần đầu tiên khai lò thì phải khấn Ma Thần, được thì ban phúc, không thì ăn trừng phạt!

Ứng Phi Càn tám phần là bị Ma Thần phạt rồi!”

“Chuẩn luôn! Đặc sứ người ta đã nói rõ mồn một như vậy, mà hắn còn cứng đầu không chịu nghe! Tự tìm đường khổ còn gì nữa!”

“Hắn cứ tưởng mình giỏi, nhưng có bằng Huyết Vô Ưu đâu?!

Người ta vừa đặt chân vào đô thành đã được Ma Thần đích thân ban phúc, Lôi Kiếp ngưng tụ thành binh khí, uy thế dọa người như vậy, còn không thấy Ma Thần cưng cỡ nào sao?”

“Người ơi, tới nhận mệnh đi là vừa!”

“Không chỉ nhận mệnh, mà còn phải nhận thua!

Nói thật, Ứng Phi Càn cũng không đến nỗi nào, nhưng so với Huyết Vô Ưu thì cách cả một trời một vực!

Người ta luyện được cực phẩm đan dược cấp Địa, hắn đến cả thượng phẩm còn chưa ra hồn, rõ ràng một người trên trời, một người dưới đất!”

Ứng Phi Càn đang buồn muốn hộc m/áu vì cái lò rạn, giờ nghe thêm những lời này, cảm xúc quá đà, mắt trợn trắng rồi... ngất xỉu tại chỗ.

Phượng Khê: “…”

Nàng ngẫm lại, phát hiện Ma tộc đúng là yếu đuối thật sự.

Tâm lý gì mà đụng chuyện tí là xỉu?

Bị đả kích vậy mà cũng chịu không nổi?

Nói ra thì… vẫn là do gia gia tiện nghi của nàng gây họa.

Bị chửi, bị phạt, bị vùi dập, người ta vẫn có thể nhảy disco trên mộ phần cơ mà?!

Chỉ tiếc, cái ấn pháp nàng tiện tay vẽ ra kia lại mạnh đến bất ngờ.

Lò cấp Địa mà còn nứt, e là lò cấp Thiên gặp phải cũng chẳng khá hơn!

Quan trọng nhất là: không ai nghi ngờ nàng.

Bởi vì… có ai nghe nói đến chuyện ấn pháp có thể làm nổ lò luyện đan chưa?

Ai da~

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-525.html.]

Có tài quá cũng thật khổ!

Tiện tay phát minh một cái ấn pháp thôi mà uy lực đã thế này…

Cũng may người khác không biết, nếu không, bọn họ còn sống sao nổi?

Trong khi nàng đang thầm Versailles trong bụng, thì Ứng Phi Càn đã tỉnh lại.

Thật ra cũng không nghiêm trọng, chỉ là bị... tẩu hỏa nhập ma nhẹ thôi.

Nhưng ánh mắt hắn thì đờ đẫn, hồn vía lạc trôi, cả người như mất hồn.

Tộc trưởng Ảnh Ma tộc, Ứng Hằng, nhìn qua là biết: cháu ta bị đả kích nặng rồi đây!

Nhưng đang trong đại điện, ông không tiện nói năng gì.

Trong lòng ông cũng tức lắm, nhất là khi thấy lão thất phu Huyết Thiên Tuyệt đang cười toe toét khoe răng, hận không thể phi lên táng cho một cái!

Ban đầu Ứng Hằng còn hả hê vì mình là người chiến thắng trong tam giác tình cảm năm xưa, làm tới chức tộc trưởng, lại có cháu nối dõi giỏi giang…

Mọi mặt đều đè đầu cưỡi cổ lão Huyết kia!

Ai ngờ, Huyết Thiên Tuyệt móc ra được một cháu gái, mà con bé đó còn lên thẳng làm Cao Tổ cô nãi nãi!

Dù thế nào, lão già kia cũng có cơ hội lên mặt!

Thiệt là tức tới nứt mạch m/áu!

Nghĩ đến hai trận thi đấu vừa rồi, thua sạch 4000 vạn ma tinh, tim ông suýt thì bốc cháy!

Ma Hoàng thì khỏi nói, cũng buồn không kém.

Vốn định để Ứng Phi Càn ra oai phủ đầu với Huyết Vô Ưu, ai dè lại thành trò cười, giúp nàng nổi bật hơn!

Thế là ông cũng chỉ còn biết nói vài câu cho có lệ, rồi lệnh người sắp xếp chỗ nghỉ cho ba người Phượng Khê.

Ai ngờ Phượng Khê lại bảo… nàng muốn về Huyết gia.

Ma Hoàng đang chán chẳng buồn chấp, với lại nếu nàng không ở trạm dịch, thì chi phí cũng không tính lên đầu ông, vậy nên… ừ, thôi kệ.

Kết quả là:

Phượng Khê dắt theo Quân Văn với Sài lão đầu tung tăng quay về Huyết gia.

Từ đằng xa, nàng đã thấy trước cửa Huyết gia tụ tập đông người.

Vừa thấy nàng về, ai nấy vội hành lễ.

Về công, nàng là đặc sứ của Lang Ẩn Uyên.

Về tư, nàng là Thánh cô Huyết Ma tộc.

Cả công lẫn tư đều phải kính nể!

Phượng Khê mỉm cười cho mọi người miễn lễ, lại nói thêm mấy câu đầy tình người, khiến cả đám cảm thấy như có gió xuân thổi qua.

Không ít người cảm động tới mức… bật khóc tại chỗ.

Sài lão đầu: “…”

Trong lòng thầm nghĩ:

Cái vị tri kỷ Huyết Phệ Hoàn năm xưa của ta đâu có dịu dàng kiểu này đâu…

Sao đến đời cháu lại hóa thành tiểu nha đầu dỗ người khóc thế kia?!

Loading...