Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 538

Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:27:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

538. Ta còn có một cái tên từng dùng qua, Phượng Khê.

Đừng nói tộc trưởng Huyết tộc, ngay cả Ứng Phi Long cũng há hốc miệng!

Tên ca ca ngốc nhà hắn lúc nãy mới vừa đắc tội đặc sứ xong, vậy mà đặc sứ lại quay ra giúp hắn nói chuyện?!

Không chỉ thế, còn tặng luôn nhẫn trữ vật!

Tộc trưởng Ảnh Ma tộc, Ứng Hằng, cũng hóa đá.

Lúc đầu hắn còn tưởng đặc sứ chắc chắn sẽ nhân cơ hội giẫm cho Ứng gia một phát ra bã, ai dè không những nói đỡ cho Phi Long, mà còn thưởng quà?!

Tuy món quà kia không bằng khoản bốn ngàn vạn ma tinh hắn thua hôm trước, nhưng mà thái độ này… rất chi là vi diệu đấy!

Ma tộc đúng là khó đoán nổi cảm xúc.

So với nhà họ Ứng đang mở cờ trong bụng, thì ngũ hoàng tử bên kia gần như tức đến muốn ói má/u!

Rõ ràng hắn không hề đẩy Ứng Phi Long mà?! Vậy mà đặc sứ cứ như nhắm thẳng vào hắn!

Vì cái quỷ gì chứ?!

Cảm giác xung quanh ai cũng đang nhìn hắn mà cười thầm, hắn giận đến đỏ bừng cả mặt, tai cũng bốc khói.

Đường đường là hoàng tử, từ khi nào phải chịu uất ức thế này?!

Phất tay áo, bỏ đi cho bớt tức.

Ai dè, vừa xoay lưng chưa được bao xa thì nghe tiếng Phượng Khê từ trên đài vang lên, uể oải:

“Xem ra ngũ hoàng tử không hứng thú nghe ta giảng bài, thôi thì lần sau chỉ cần gửi lễ vật là được, người không cần đến.”

Ngũ hoàng tử suýt nữa trượt chân té ngửa.

Nàng vu oan giá họa cho ta còn chưa đủ, còn muốn ta nộp lễ?!

Da mặt nàng là luyện bằng đá à?!

Nhưng mà hắn cũng không dám nói gì, chỉ đành nghiến răng nghiến lợi mà đi mất.

Càng nghĩ càng tức, càng nghĩ càng nghẹn, cuối cùng kéo luôn Ma Hoàng ra làm chỗ dựa.

Thật ra hắn chưa kịp đến, Ma Hoàng đã sớm biết chuyện. Dù gì ông ta cũng phái người bám theo dõi Phượng Khê sát rạt.

Ma Hoàng ngồi suy đoán:

Lúc trước ở tiệc đón gió, Ứng gia còn gây hấn với Huyết Vô Ưu, sao giờ nàng ta lại quay ra bênh vực?

Chẳng lẽ Lang Ẩn Uyên muốn lôi kéo thế gia?

Hay đơn giản là... chướng mắt ngũ hoàng tử?

Nghĩ mãi không ra, ông ta chỉ đành dỗ ngọt ngũ hoàng tử, rồi im re không động thủ gì.

Không ngờ, vừa hôm sau, Tư Huyền của Độn Ma tộc lại gây sự với lục hoàng tử, đặc sứ vẫn thiên vị Tư Huyền như cũ.

Ma Hoàng tiếp tục án binh bất động.

Rồi lại có tin đồn truyền ra: đặc sứ đá nhị hoàng tử bay thẳng xuống hồ sen!

Lý do? Mãng Ma tộc thiếu gia chủ Ngu Ly mù đường, lạc vào sân nhị hoàng tử, tức giận, cãi nhau.

Đúng lúc đặc sứ đi ngang... thế là nhảy vào… chủ trì chính nghĩa!

Lần này thì Ma Hoàng không ngồi yên nổi nữa.

Rõ ràng là Huyết Vô Ưu đang cố tình dựa hơi thế gia!

Nếu không ra tay kịp thời, e rằng Lang Ẩn Uyên với nhóm huân quý sẽ thật sự liên thủ mất!

Vậy là ông ta vội sai người triệu Phượng Khê vào cung.

Sài lão đầu không yên tâm, đòi đi theo.

Phượng Khê cảm thấy Ma Hoàng chắc không dám làm gì mình, nhưng cũng hiểu Sài lão đầu lo cho mình, nên gật đầu để lão cùng đi.

Trong ngự thư phòng, Ma Hoàng cười tươi như Phật Di Lặc:

“Đặc sứ gần đây bận rộn tổ chức bái sư yến, có thuận lợi không? Trẫm vì công vụ mà không phân thân nổi, chứ không đã đích thân đến mừng rồi.”

Phượng Khê cũng cười toe:

“Thuận lợi lắm. Chỉ là mấy vị hoàng tử với đám huân quý thỉnh thoảng xung đột, ta phải đứng giữa điều đình đôi chút.

Thật ra ta cũng định vào cung thưa ngài mấy chuyện này, không ngờ ngài chủ động mời ta, đúng là tâm linh tương thông nha!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-538.html.]

Bệ hạ, ta vụng về, ăn nói không khéo, nếu có gì sơ sót xin ngài lượng thứ.

Chẳng giấu gì ngài, mấy vị hoàng tử nhà ngài ấy, cần rèn luyện thêm nữa mới được.

So với họ, lũ con cháu huân quý lại có tiền đồ hơn hẳn. Như cái cậu Ứng Phi Long ấy, không nói chi tài năng, chỉ riêng cái mái tóc thôi cũng đã thấy là người có vận đỏ!

Tóc đó mọc ra là báo hiệu may mắn, cát lợi!

Đến ta còn muốn đi nhuộm đầu thành màu đỏ cho giống hắn đây này…”

Ma Hoàng: “…”

Ngươi nói cái qu/ỷ gì thế?!

editor: bemeobosua

Mà ông cũng nghe ra rồi, cái cô nương Huyết Vô Ưu này đúng là không coi ông ra gì thật!

Dám đứng ngay trước mặt ông mà chê hoàng tử nhà ông không ra gì?!

Ma Hoàng nén giận, nói:

“Đúng là mấy đứa nó còn non nớt, phiền đặc sứ phải nhọc lòng.”

Ý ngoài lời: lo chuyện bao đồng vừa thôi, ngươi quản sâu quá rồi đấy!

Đáng tiếc, Phượng Khê chẳng thèm để tâm.

Dù có nghe ra thì nàng cũng làm bộ không biết.

“Bệ hạ, ngài đừng khách sáo, mấy chuyện này là bổn đặc sứ ta nên làm mà.”

Ma Hoàng: “…”

Phượng Khê thong dong nhấp ngụm trà, nói tiếp:

“À phải, chuyện ta đề nghị hôm trước, ngài suy nghĩ tới đâu rồi?”

Ma Hoàng nhíu mày: “Ý ngươi là việc liên minh với Nhân tộc ở Bắc Vực?”

Phượng Khê gật đầu.

Ma Hoàng thở dài: “Chuyện này vừa có lợi, vừa có hại. Trẫm vẫn chưa quyết được, cần thêm thời gian cân nhắc.”

Phượng Khê lập tức hiểu ra: kéo dài để câu giờ!

Nàng đặt chén trà xuống, cong môi cười:

“Nếu ngài đã do dự, vậy để ta quyết thay ngài luôn nhé!

Thêm đi!

Không thêm thì phí!

Qua ngã ba này là mất cơ hội luôn đấy!”

Ma Hoàng: “…”

Ngươi là ai vậy trời?!

Ngươi dựa vào đâu mà đòi thay ta ra quyết định?!

Thật đúng là… vô pháp vô thiên!

Sắc mặt ông trầm xuống. Huyết Vô Ưu này càng lúc càng hỗn!

Cho dù nàng có 24 vị sư phụ thì sao? Chẳng lẽ họ vì nàng mà trở mặt với ta chắc?!

Ông đang định cho Phượng Khê biết tay thì…

Phượng Khê bỗng thở dài:

“Bệ hạ, thật ra có một chuyện ta đã muốn nói với ngài từ lâu, chỉ là chưa tìm được thời điểm thích hợp.

Sáng nay ta xem bói, phát hiện hôm nay là ngày hoàng đạo, rất hợp để nói chuyện đại sự.”

Ma Hoàng: “…”

Cái cô nương này bị gì vậy trời?!

Sau đó liền nghe nàng ta ung dung nói:

“Bệ hạ, tuy ta tên Huyết Vô Ưu, nhưng ta còn có một cái tên từng dùng qua, Phượng Khê.

Không biết ngài… đã từng nghe qua chưa?”

Loading...