Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 541
Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:27:43
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
541. Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta
Phượng Khê trong chốc lát liền thấy ý nghĩ vừa rồi của mình đúng là… vớ vẩn hết chỗ nói.
Nàng làm việc gì thất đức chứ?
Căn bản có gì sai đâu!
Nàng rõ ràng chính là ánh sáng Bắc Vực, phúc tinh của Yếm tộc, vận may của Ma tộc, sao có thể làm chuyện thất đức?
Mỗi chuyện nàng làm đều là việc thiện cả!
Vấn đề là… vậy thì tại sao vẫn không thể kết đan được hả trời?
Nàng chưa chịu từ bỏ, tiếp tục nén linh khí trong đan điền.
Cái gọi là kết đan, chính là ép linh khí trong đan điền đến mức cực hạn, rồi dùng chân nguyên ngưng tụ lại thành Kim Đan.
Rõ ràng linh khí trong đan điền nàng đã ép tới mức rắn chắc đến độ gần thành… gạch lát sân rồi, thế mà vẫn không ra đan?!
Không lẽ do công pháp? Không có tử cung để… đẻ trứng à?
Nàng đang vò đầu bứt tai chưa ra được đáp án thì đột nhiên, chân nguyên trong đan điền bắt đầu chuyển động!
editor: bemeobosua
Ôi chao ôi!
Sắp đẻ trứng!
À nhầm, sắp kết đan!
Chân nguyên bắt đầu xoay vòng vòng trong đan điền, rồi hóa thành một viên cầu màu xanh lục, lơ lửng ngay giữa đan điền.
Phượng Khê: ???!!!
Kim Đan thì đan, nhưng tại sao lại là màu xanh lục?!
Quan trọng là tu vi nàng không hề tăng! Vẫn là Trúc Cơ đại viên mãn!
Cái này là chuyện gì?!
Ngay khoảnh khắc đó, trong thức hải của nàng đau nhói dữ dội.
Ngay sau đó, nàng thất khiếu đổ má/u rồi ngất xỉu.
Bên kia, Quân Văn, vốn đang làm bộ tu luyện, lập tức chạy lại đỡ nàng, động tác thuần thục đến mức khiến người ta rớt nước mắt.
Hắn đau lòng tiểu sư muội muốn ch/ết!
Chắc chắn là vì không kết đan được nên nàng bị tẩu hỏa nhập ma!
Ai da, tiểu sư muội luôn thuận buồm xuôi gió, đây là lần đầu gặp đả kích lớn thế này, không tiếp thu nổi cũng phải thôi.
Khoan đã, còn cả kiếm thế nữa!
Tiểu sư muội đến giờ vẫn chưa nắm được một loại kiếm thế nào!
Trùng hợp thay, hai lần thua đều là thua trên tay hắn!
Xem ra… hắn hình như cũng chẳng kém tiểu sư muội bao nhiêu, cũng là thiên tài mà!
Trong lúc Quân Văn đang tự khen mình trong lòng, Phượng Khê mở mắt.
Nhưng nàng lúc này không rảnh để ý tới Quân Văn, vì trong thức hải có một quyển ngọc giản phát sáng, nàng lập tức dồn thần thức vào.
Chỉ một giây sau, nàng bắt đầu chửi ầm lên.
Không mang theo một chữ tục nào, nhưng chửi đến mức hoa cỏ cũng phải e dè không dám ngẩng đầu.
Quân Văn rụt cổ lại, tiểu sư muội giống như phát điên rồi!
Phượng Khê vì sao lại giận đến như thế?
Vì trong ngọc giản ghi rất rõ: công pháp nàng tu luyện không giống người thường, nên kết đan cũng khác biệt, phải kết đủ năm viên đan, tương ứng với năm linh căn: lục, lam, hồng, thổ hoàng, cuối cùng mới là… kim!
Nói cách khác, người ta kết một quả Kim Đan là đủ, nàng thì phải kết năm lần mới được tính là… nhập môn Kim Đan kỳ!
Đây là kỳ thị trắng trợn!!!
Sớm biết vậy, nàng đã tu luôn công pháp của Ma tộc cho rồi, biết đâu giờ đã lên Hóa Thần!
Không thì giờ móc luôn linh căn ra cho rồi!
Dứt khoát quay lại Ma tộc tu luyện!
Bên trong đan điền, năm cây linh căn run rẩy, cố gắng thu nhỏ lại như thể muốn tàng hình, còn tự bịt tai trộm chuông, chui ra sau Kim Đan màu xanh mà nấp.
Nhìn không thấy ta, nhìn không thấy ta…
Dĩ nhiên, Phượng Khê chỉ nghĩ thế thôi, chứ nàng còn đang sốt ruột muốn trở về gặp sư phụ, làm sao bỏ tu tiên quay về Ma tộc thật được?
Nàng hít sâu một hơi, năm lần thì năm lần!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-541.html.]
Việc đời có hai mặt, tuy phiền một chút, nhưng năm lần kết đan chắc chắn không giống người thường.
Quả nhiên, ở cuối ngọc giản có ghi:
Người thường nếu Kim Đan bị đánh vỡ thì tu vi phế luôn, may mắn còn sống đã tốt rồi, nhưng nàng thì khác. Kim Đan có vỡ cũng có thể kết lại, miễn là không vượt quá năm lần.
Nói cách khác, nàng có… bốn mạng dự phòng!
Phượng Khê đọc tới đây thì tâm trạng cũng dịu lại đôi chút.
Nàng điều chỉnh tâm tình, quay sang nói với Quân Văn:
“Ngũ sư huynh, chúc mừng huynh kết đan thành công.”
Nói xong, còn tặng luôn cho Quân Văn một chồng phù bảo.
Huyết Phệ Hoàn trong Huyết Ma lệnh: “…”
Hắn biết cháu gái ngoan này có thiên phú luyện phù, nhưng phù bảo mà đưa thành chồng thế kia thì đúng là lần đầu thấy!
Lần đầu tiên hắn cảm thấy có người còn biến thái hơn cả hắn!
Quân Văn gãi đầu ngượng nghịu:
“Tiểu sư muội, thật ra vừa rồi ta suýt nữa xông lên Nguyên Anh rồi, nhưng ta nghĩ ổn thỏa vẫn tốt hơn, nên quyết định củng cố cảnh giới trước, đoạn thời gian nữa lại xông.”
“Ta thật không ngờ, đi Ma giới một chuyến mà lại đột phá được như vậy, đúng là thiên tài mà…”
Soạt!
Phượng Khê một tay đoạt lại cả chồng phù bảo, cất vào nhẫn trữ vật.
Quân Văn: “…”
Xong đời! Quá tự mãn, lỡ lời mất rồi!
Dẫm phải đuôi mèo của tiểu sư muội rồi!
Phượng Khê nghiêm mặt:
“Ngũ sư huynh, muội thì không sao, nhưng miệng của huynh phải giữ cho cẩn thận.
Không thì khi về lại tông môn, bốn sư huynh còn lại nghe thấy, sẽ nghĩ gì?
Người khác thì thôi, riêng Tứ sư huynh, tâm tư như lỗ kim, bị huynh chọc cho phát điên, huynh chịu được không?
Còn Tam sư huynh, sống bằng môn quy, một khi tra ra hai chúng ta từng lăn lộn ở Ma giới, chẳng phải bắt chúng ta chép môn quy mỗi ngày à?!”
Quân Văn nuốt nước bọt. Quả thật, Tam sư huynh Dung Tranh nổi tiếng khó chơi, một người dám đắc tội cả bốn đại tông môn!
Phượng Khê nói tiếp:
“Nhị sư huynh vừa mới học xong khắc chương, ngày đêm làm việc kiếm tiền cho muội với sư phụ. Nếu huynh lỡ miệng làm hắn đình công, muội đi đâu tìm được công nhân miễn phí mà tận tụy như vậy?
Còn Đại sư huynh nữa, nếu biết chúng ta sang Ma giới làm yêu, thì đảm bảo sẽ lải nhải chuyện này đến sang năm, niệm như lão hòa thượng tụng kinh vậy đó!”
Quân Văn mồ hôi chảy ròng ròng:
“Tiểu sư muội, ta sai rồi, ta sai hoàn toàn! Từ giờ về sau, lời nói cẩn thận, hành vi cẩn trọng, tuyệt đối không còn ngông cuồng!”
Phượng Khê gật đầu hài lòng:
“Ngũ sư huynh, lời muội vừa rồi hơi nặng, nhưng là vì tốt cho huynh. Đống phù bảo này, giờ huynh giữ đi.”
Quân Văn cảm động muốn khóc, tiểu sư muội thật tốt với hắn!
Huyết Phệ Hoàn: “…”
Ngươi là cái đầu gỗ!
Nàng rõ ràng đang trả thù ngươi đấy! Ai bảo ngươi nhiều chuyện?!
editor: bemeobosua
Đến trưa hôm ấy, Phượng Khê và Quân Văn đã về gần đến Huyền Thiên Tông.
Vì muốn giấu hành tung, hai người định đến tối mới quay về tông môn.
Nhưng lòng nhớ nhà như lửa đốt, cả hai len lén dạo quanh khu vực gần sơn môn. Dù sao cũng đã dịch dung rồi, có gặp người quen cũng không sợ.
Ai ngờ, sơn môn phía trước lại vô cùng náo nhiệt.
Người… đông kinh khủng!
Chỉ liếc một cái, cả hai đã thấy Tiêu Bách Đạo.
Tim Phượng Khê như siết lại, sư phụ gầy đi nhiều quá.
Sau lưng Tiêu Bách Đạo là rất nhiều người với vẻ mặt bực bội, đang tức giận nhìn về phía người đang nói chuyện.
Vì người nói đang quay lưng lại, nên Phượng Khê không nhìn thấy mặt, chỉ nghe được giọng, là một lão giả.
“Tiêu chưởng môn, kỳ hạn một tháng đã tới, ngài quyết định thế nào đây?”