Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 565

Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:50:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

565. Một trăm triệu, nếu không thì khỏi bàn tiếp!

Quân Văn “hoảng hồn” quay sang Phượng Khê, đang ngậm đan dược trong miệng, căng thẳng đến mức tay run lẩy bẩy.

Cảnh Viêm tuy từng thấy Phượng Khê phát bệnh, nhưng số lần ít ỏi, kinh nghiệm đâu được như Quân Văn.

Hai mắt hắn đỏ ngầu, trừng trừng nhìn Diêu Phó tông chủ:

“Nếu tiểu sư muội của ta có chuyện gì, ta g/iết ngươi!”

Diêu Phó tông chủ: “…”

Kim Đan tầng tám mà cũng đòi gi/ết ta á?

Thật ra, hắn cũng không nghĩ mọi chuyện lại rối tung lên thế này. Hắn chỉ định dọa cho Phượng Khê phải khuất phục, ai ngờ suýt nữa xảy ra án mạng!

Con nhóc c.h.ế.t tiệt này đúng là cứng đầu hết thuốc chữa!

Dám gồng mình chống lại uy áp của hắn!

Nói thật, Diêu phó tông chủ cũng hơi hơi có chút... thích kiểu người trẻ tuổi có cốt khí như nàng.

Nhưng đáng tiếc, hai bên đứng khác chiến tuyến, định sẵn là kẻ địch.

Hắn đang định sai người đến bắt mạch cho nàng thì Phượng Khê mở mắt.

Dựa vào tay Quân Văn, nàng miễn cưỡng đứng dậy, mắt lạnh nhìn thẳng Diêu phó tông chủ:

“Diêu phó tông chủ, xem ra Nam Vực các ngươi chẳng hề có thành ý giảng hòa, lừa ta đến đây, chẳng qua là muốn ra oai phủ đầu mà thôi.

Đã như vậy thì chẳng còn gì để nói nữa.

Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh, chúng ta về Bắc Vực!

Cần gì phải đi đường của bọn họ? Cánh đồng bát ngát, ta cũng dám xông!”

Quân Văn và Cảnh Viêm lập tức một trái một phải đỡ nàng đi, rẽ về hướng Bắc Vực.

Diêu Phó tông chủ nhìn mà nghẹn lời.

Trẻ con đúng là trẻ con!

Cánh đồng bát ngát mà các ngươi ba đứa cũng đòi xuyên qua?

Các ngươi định đi chịu chế/t à?!

Hắn dĩ nhiên không thể để mấy người này cứ thế mà đi. Nếu thật ch/ết ở đó, Bắc Vực sẽ chẳng chịu để yên đâu.

Lúc đang khó xử, Hoàng Phủ Văn Liêm chặn ba người lại:

“Ta biết trong lòng các ngươi có oán khí, đừng nói các ngươi, ngay cả ta đây cũng thấy nghẹn ứ không chịu nổi.

Chuyện gì cũng phải có trình tự, đặc biệt là chuyện lớn như chuyện thông đạo, Diêu phó tông chủ cũng không thể tùy tiện quyết định.

Các ngươi là do ta dẫn tới, giờ cứ thế để các ngươi rời đi, mặt mũi ta để đâu?

Thế này đi, cho ta một chút thể diện, ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng, kiểu gì cũng tìm được cách giải quyết.”

Phượng Khê cười nhạt:

“Đại trưởng lão, kỳ thực ngài với Diêu phó tông chủ cũng chẳng khác gì nhau, đều muốn tính kế ba người bọn ta!

Chỉ khác là trước kia ngài từng giúp tụi ta trong thông đạo, nên ta nể mặt ngài một chút.

Má/u ta không thể đổ oan.

Một trăm triệu! Không thì khỏi thương lượng!”

Hoàng Phủ Văn Liêm: “…”

Phải nói là... ngươi dám thật đấy!

Một trăm triệu?

Sao ngươi không đi cướp luôn đi?!

Diêu Phó tông chủ cũng tức đến nổ mắt. Cái con nha đầu này đúng là sư tử há mồm!

Lần trước lừa Hoắc trưởng lão một trăm triệu đã xong đâu, giờ lại còn muốn thêm một trăm triệu nữa?

Ngươi tưởng Trường Sinh Tông bọn ta lấy linh thạch làm giấy vệ sinh à?!

Hắn sa sầm mặt, lạnh giọng:

“Tiểu cô nương, nhìn rõ tình thế rồi hẵng mở miệng, kẻo tai họa từ miệng mà ra!”

editor: bemeobosua

Phượng Khê ngẩng đầu nhìn hắn, mỉa mai:

“Diêu phó tông chủ, ngài là nhân vật lớn như vậy mà đi ức h.i.ế.p một hậu bối nhỏ xíu như ta, không sợ truyền ra ngoài mất hết mặt mũi sao?”

Diêu phó tông chủ hừ lạnh, lười đáp.

Ở đây toàn người Nam Vực, ai truyền ra ngoài cho ngươi?

Cho dù có ghi lại bằng Lưu Ảnh Thạch thì cũng không có cửa đưa về Bắc Vực!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-565.html.]

Phượng Khê cũng nhếch môi cười:

“Diêu phó tông chủ, xem ra ngài cũng chẳng thèm quan tâm đến chuyện mất mặt.

Phải thôi, ở Nam Vực này, ai dám nói không với Trường Sinh Tông?

Cho dù là Tứ đại thế gia, trong mắt các ngài cũng chẳng khác gì lũ kiến.

Hôm nay là Phượng Khê ta và Hoàng Phủ thế gia bị Trường Sinh Tông các ngài ức hiếp, ngày mai e là tới phiên ba thế gia còn lại.

Còn mấy môn phái nhỏ lẻ khác? Hừ, chẳng khác gì thịt để thớt, mặc các ngươi xâu xé!

"Sớm muộn gì Nam Vực cũng sẽ thành chỗ các người độc quyền thao túng, ai mà dám hó hé phản đối thì chỉ có đường chế/t thôi chứ gì?!"

Câu nói vừa dứt, cả hiện trường như nổ tung vì chấn động.

Diêu Phó tông chủ tức đến muốn lật bàn!

Câu này chẳng khác nào trực tiếp chia rẽ nội bộ còn gì?!

"Phượng Khê, bổn tọa đang xử lý công bằng, đâu ra cái kiểu vu oan giá họa trắng trợn thế kia?

Ai có đầu óc tỉnh táo thì cũng không tin mấy lời xàm của ngươi!"

Phượng Khê khẽ lau vết má/u bên mép, cười khẩy:

"Lời xàm à?

Được, vậy để ta nói cho rõ ràng.

Ngươi vừa rồi nói cần điều tra kỹ mới biết nguyên nhân thông đạo sụp đổ, cái này rõ ràng là muốn che đậy cho Thẩm Chỉ Lan!

Sự thật bày ra rành rành, thông đạo sập là do mấy người mở rộng bừa bãi mà ra!

Ngươi muốn ta đưa chứng cứ đúng không?

Ta đúng là không có, nhưng ta có thể dùng cách loại trừ.

Giờ các người vẫn còn nghi ngờ vụ sụp đổ là do ta gây ra đúng không?

Vậy các người thử nghĩ xem, nếu ta thật sự có bản lĩnh đó, ta còn đợi tới bây giờ làm gì? Ta cho sập từ lâu rồi, cho Nam Vực khỏi tràn sang Bắc Vực gây rối!

Còn nữa, lúc đó ta cũng đang ở trong thông đạo, sập một cái là ta chôn sống luôn chứ đùa sao?!

Ta điên chắc?!

Cuối cùng, ta là Phượng Khê chứ có phải Phượng Lôi Thần đâu, sao mà gọi sét giáng xuống được?

Nếu ta thật sự có chiêu đó, ta đã đổi tên thành Phượng Vô Địch từ đời nào rồi!

Ngoài ta ra, còn có một người khác cũng bị nghi là hung thủ, đại trưởng lão Hoàng Phủ gia.

Ông ấy là trưởng lão danh môn, còn dẫn theo đệ tử, đang yên đang lành ai lại đi phá thông đạo?!

Chuyện này rõ ràng là bị gán tội!

Còn hung thủ thật sự chính là Thẩm Chỉ Lan!

Thậm chí ta còn dám đoán, không chừng là Trường Sinh Tông các người sai nàng làm chuyện này!

Tại sao phải làm thế? Quá dễ hiểu!

Các người thấy Bắc Vực bắt tay với Ma tộc, không kiếm được lợi lộc gì, nên quay sang đánh phá từ bên trong!

Trừng trị Hoàng Phủ gia một cái, là vớ được bao nhiêu lợi ích? Người ngốc cũng biết!

Xử lý xong Hoàng Phủ gia, tiếp theo là tam đại thế gia khác, chậc chậc, Trường Sinh Tông các người sắp hốt bạc đầy túi rồi còn gì…”

Hiện trường lập tức yên như tờ.

Rồi... bùm! Ầm ĩ nổ tung!

Nghe Phượng Khê nói thấy… cũng hợp lý ghê á!

Phải rồi, nhìn đi nhìn lại, rõ ràng vụ sập thông đạo là do Thẩm Chỉ Lan gây ra, Trường Sinh Tông đang che chắn cho nàng ta còn gì!

Chẳng lẽ đúng như lời Phượng Khê nói, Trường Sinh Tông đang lợi dụng Thẩm Chỉ Lan làm d.a.o mổ, định ra tay với các gia tộc và môn phái trung lập khác?

Hoàng Phủ Văn Liêm: …Mặc dù ta chính mắt thấy sự việc diễn ra, nhưng ta lại thấy Phượng Khê nói nghe… thuyết phục vãi.

Thật quá quắt!

Mấu chốt là con nhóc ch/ết tiệt kia nói vòng vo kiểu gì cũng nghe xuôi tai, ép người ta không tin không được luôn á!

Lúc này, không ít người bắt đầu nghiêm túc bày tỏ quan điểm.

“Diêu Phó tông chủ, lời Phượng Khê tuy hơi quá, nhưng những suy đoán của nàng ấy cũng có lý đó. Thông đạo sập rõ là vì xây thêm lung tung thôi!

Dù gì Thẩm Chỉ Lan cũng là người Bắc Vực, có khi nào nàng cố ý gài bẫy, đưa ra phương án mở rộng để hại người không?”

“Đúng đúng, ta thấy quý tông bị nàng ta qua mặt rồi, nên điều tra kỹ vào, ép nàng ta khai ra động cơ làm việc đó, biết đâu sau lưng còn có kẻ chỉ đạo.

Nói ra hơi mạo phạm, nhưng nàng là do trưởng lão quý tông mang về, vậy thì điều tra luôn cả ông ta đi, biết đâu có bí mật gì hay ho!”

“Ta thì nghi từ lâu rồi! Thẩm Chỉ Lan chỉ là một con nhóc miệng còn hôi sữa, làm gì có bản lĩnh gây ra chuyện lớn vậy?

Rõ ràng sau lưng có kẻ xúi giục, chuyện này nhất định phải làm rõ!”

Loading...