Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 581

Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:50:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

581. Tặng ngươi một cái đại hắc nồi, nhớ nuốt cả nắp luôn nhé!

Hàn Liên Y tức đến mức mặt mũi vặn vẹo, hận không thể đập ch/ết Phượng Khê bằng một chưởng cho hả giận.

Mà khổ nỗi con nhãi đó núp sau lưng Hoàng Phủ gia chủ, nàng ta muốn ra tay cũng chẳng làm gì được.

Thế là giận cá c.h.é.m thớt, trút hết lên đầu Cảnh Viêm. Vừa giơ tay lên là định tát cho hắn một cú trời giáng.

Nàng ta tu vi Nguyên Anh tầng tám, vượt Cảnh Viêm tới mấy cái đầu. Lại còn ra tay bất ngờ, Cảnh Viêm muốn né cũng khó.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó, thần thức nàng đột nhiên đau nhói, hét lên một tiếng thảm thiết, ôm đầu la oai oái.

Phượng Khê giận dữ quát:

“Ngươi dám ngay trước mặt Hoàng Phủ gia chủ mà đánh Tứ sư huynh ta? Ngươi coi ông ấy là tượng đất hay cái gì đấy?!

Giờ biết đau rồi à?!

Nhớ kỹ chưa?!

Theo ta thấy, Hoàng Phủ gia chủ còn quá nhân từ, gặp dạng như ngươi thì nên đập ch/ết luôn cho xong!”

Người hoàn toàn không làm gì, Hoàng Phủ gia chủ: “…”

Trong lòng ông vừa kinh ngạc vừa tức muốn ngã ngửa, cái con nha đầu ch/ết tiệt này dám dùng công pháp thần thức?! Mà còn dám khiến Hàn Liên Y, Nguyên Anh tầng tám, trúng chiêu?!

Càng điên hơn là, nó lại lấy ông ra làm cái cớ hù người, đổ vạ cho ông gánh.

Ông mà có đứng giải thích: “Không phải ta làm”, thì Hàn Liên Y cũng chẳng tin.

Dù sao Phượng Khê còn chưa tới Kim Đan, lấy đâu ra khả năng thần thức mạnh như vậy?

Đúng là ăn phải hoàng liên, đắng mà chẳng nói nên lời.

Lúc trước ông còn có lòng tốt, muốn để Hàn Liên Y với Phượng Khê tranh chấp một chút, kết quả chưa gì đã bị kéo vào vũng nước đục.

Hàn Liên Y đương nhiên nghĩ là do Hoàng Phủ gia chủ làm, bởi vì trong phòng chỉ có ông là có bản lĩnh như vậy.

Nàng ta tức đến vặn vẹo cả khuôn mặt, nghiến răng nghiến lợi hét lớn:

“Phụ thân, ý người là gì đây?! Chẳng lẽ cũng đồng tình với cái miệng quạ đen của Phượng Khê, rằng ta chẳng qua chỉ là thiếp thất của Hoàng Phủ Thanh Xuyên?

Trước kia không phải chính miệng người nói, Hoàng Phủ Thanh Xuyên và Diệp Thanh Thanh đã cắt đứt hoàn toàn, nhà ta mới chịu gả ta tới!

Bây giờ thì sao? Cái đứa con hoang kia cưỡi đầu cưỡi cổ làm trưởng tử, còn ta lại thành thiếp thất rẻ rúng? Vậy con trai ta, Diệu Nhi, là gì? Con riêng à?!

Bao năm nay ta vì Hoàng Phủ gia mà nhọc tâm khổ tứ, người không lẽ không biết?

Mà đây là cách người báo đáp ta? Nếu đã như vậy, mẹ con ta cũng chẳng cần ở lại nữa! Ta đây hòa ly với Hoàng Phủ Thanh Xuyên!

Còn chuyện sau đó, ta sẽ để thúc thúc ta thương lượng với người!”

Phượng Khê ló đầu từ sau lưng Hoàng Phủ gia chủ, nhỏ nhẹ bổ sung:

“Ngươi là thiếp thất, làm sao hòa ly được? Cùng lắm thì gọi là ‘bị phế truất’!”

Hàn Liên Y tức đến run rẩy toàn thân, cộng thêm đau đầu vì bị đánh vào thần thức, trợn mắt ngất xỉu tại chỗ.

Phượng Khê: “…”

Ủa ta nói gì đâu? Mới châm chọc một câu mà ngất rồi?

Sức chịu đựng đúng là như cọng bún thiu!

Hoàng Phủ gia chủ cũng không ngờ cục diện lại thành thế này, tức giận lườm Hoàng Phủ Thanh Xuyên:

“Còn không mau đưa người về phòng chữa trị đi?”

Hoàng Phủ Thanh Xuyên lúc này mới dời mắt khỏi Cảnh Viêm. Tuy gương mặt Cảnh Viêm giống hệt Hoàng Phủ gia chủ, nhưng ánh mắt thì y đúc Diệp Thanh Thanh.

Trong lòng hắn bỗng dâng trào vô số ký ức cũ. Đừng nói Hàn Liên Y chỉ ngất, dù nàng có phun má/u tại chỗ, hắn cũng chẳng thèm quan tâm.

Nghe Hoàng Phủ gia chủ gọi, hắn mới lạnh lùng bế Hàn Liên Y lên.

Trước khi đi, hắn nói với Cảnh Viêm:

“Viêm Nhi, ta biết con hận ta. Sau này, ta sẽ bù đắp cho con.”

Cảnh Viêm nghe xong như nghe đánh rắm, thậm chí còn chẳng buồn liếc hắn một cái.

Chờ hắn đi khuất, Hoàng Phủ gia chủ đập mạnh bàn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-581.html.]

“Phượng Khê, ngươi quá đáng lắm rồi! Ngươi thật nghĩ ta không dám xử lý ngươi à?!

Ta cảnh cáo lần cuối, nếu ngươi còn ngang ngược như vậy, đừng trách ta không khách khí!”

Dứt lời, trực tiếp vận khí uy áp trấn ép lên người Phượng Khê.

Phượng Khê quả thực bị ảnh hưởng một chút… Ừm, giống như bị một con muỗi rình rập rồi chích một phát…

Nhưng nàng giả bộ vô cùng đau đớn, mồ hôi lạnh nhỏ giọt, mặt mày nhăn nhó tội nghiệp.

Hoàng Phủ gia chủ thấy vậy cũng nguôi giận, rút lại uy áp. Dù sao cũng chỉ muốn răn đe, chứ không định thật sự ra tay.

Do sự việc xảy ra quá nhanh, Cảnh Viêm và Quân Văn đều chưa kịp phản ứng.

Phượng Khê móc khăn lụa lau mồ hôi, làm mặt uất ức đáng thương nhìn Hoàng Phủ gia chủ:

“Được rồi, ta nhận, ta có hơi quá trớn một chút.

Nhưng cũng vì nghĩ cho ngài thôi!

Giờ Tứ sư huynh ta đã thành danh chính ngôn thuận là trưởng tử, toàn thiên hạ gần như đều biết.

Hàn Liên Y vừa về liền muốn trừng phạt huynh ấy, chuyện này mà truyền ra ngoài, thiên hạ sẽ nghĩ sao?

Người ta sẽ nói ngài sợ vợ, hoặc còn tưởng nhà họ Hoàng Phủ chúng ta đã thành họ Hàn rồi ấy chứ!

Ta nói thật, nàng ta làm thiếp mà kiêu ngạo ngang ngược như vậy, còn ai dám nói con dâu nhà mình là mẹ hiền vợ thảo?

Nàng ta còn lớn tiếng bảo ngày xưa là ngài đích thân tới Trường Sinh Tông cầu hôn, xí!

Mặt mũi nàng đâu mất rồi?

Ta nghe Đại trưởng lão nói rõ ràng là nàng chủ động nhờ người làm mối, ngài mới hồ đồ đồng ý đó chứ!

Giờ nàng còn mạnh miệng nói đã vì nhà họ Hoàng Phủ cống hiến đủ điều, thiệt tình là biết tự PR!

Nàng ta cống hiến được cái gì? Chẳng qua nhắn giúp ngài mấy câu với Hàn phong chủ!

Người ta có giúp hay không còn là do tính toán thiệt hơn!

Nếu Hàn phong chủ thật lòng với Hoàng Phủ gia, hồi trước đi Bắc Vực xin lỗi đâu phải là Đại trưởng lão!

editor: bemeobosua

Mà nói thật, chẳng phải ngài cũng tặng không ít lễ vật rồi đó sao?

Thế thì Hàn Liên Y khác gì người ngoài? Cũng chỉ là dùng tiền mua đường thôi!

Nàng ta còn dám nói sẽ để thúc thúc nàng tới ‘thương lượng’ với ngài, chẳng phải là mang người ra đe dọa?

Theo nàng ta nghĩ, ngài thấy thúc thúc nàng thì như chuột thấy mèo ấy!

Ta đoán nha, với cái tính cách đó, nàng ta chắc chắn ngày thường cũng tiêm nhiễm cho Hoàng Phủ Diệu không ít thứ, không chừng còn bảo nó càng lúc càng gần gũi Hàn gia nữa!

Không tin thì nhìn đi, chuyện mở từ đường quan trọng như thế mà Hoàng Phủ Diệu không thèm ló mặt ra. Đây không phải là rõ ràng không coi Hoàng Phủ gia là nhà sao?

Mà đâu phải lần đầu, mấy năm nay nó về được mấy lần?

Trên người thì chảy m/áu họ Hoàng Phủ, nhưng lòng thì chưa chắc…”

RẦM!!

Hoàng Phủ gia chủ đập một chưởng xuống, bàn ăn lập tức nát vụn như bột:

“Cút ra ngoài cho ta, ngay lập tức!”

Nếu không phải trong lòng hắn còn chút lý trí, thì e là đã đập ch/ết Phượng Khê từ lâu rồi.

Bởi vì từng lời, từng chữ nàng thốt ra đều như nhảy disco trên vết thương lòng hắn!

Phượng Khê thấy thời cơ đã đủ, liền trơn tru... lăn luôn!

Hoàng Phủ gia chủ tức đến suýt phát điên!

Nếu không phải vì thân phận của Phượng Khê quá đặc biệt, lại thêm giai đoạn hiện tại nhạy cảm, thì hắn có cả vạn cách để khiến nàng câm miệng hoàn toàn.

Mà ngặt nỗi, nếu thật sự giế/t nàng, e là thằng cháu vừa mới nhận tổ quy tông của hắn cũng phải chịu họa lây.

Thành ra, hắn như thể sợ vỡ bình mà không dám đập chuột, muốn xử lý nàng cũng không dám mạnh tay.

Càng đáng giận hơn, hắn biết rõ Phượng Khê đang cố ý ly gián, vậy mà trong lòng vẫn không kiềm được nảy sinh nghi ngờ với Hàn Liên Y và Hoàng Phủ Diệu.

Thật đúng là gặp phải yêu tinh rồi!

Loading...