Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 628

Cập nhật lúc: 2025-06-16 02:31:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

628. Côn trùng ch/ết thì cỏ mọc, cỏ ch/ết thì trùng sinh.

Phượng Khê còn chưa biết chuyện Nguyên Trọng “vượt lớp” đã nói với Quân Văn rằng:

“Chờ khi nào trận này xong, muội sẽ tìm cách điều tra một chút. Dù có rơi vào tình huống xấu nhất cũng không sao, muội đã sớm chuẩn bị tinh thần rồi.”

Quân Văn nghe vậy, không khỏi lo lắng:

“Nếu hắn để lộ bí mật, khiến thân phận của chúng ta bị bại lộ, thì Ám Minh Chi Ngục chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta. Khi ấy chúng ta biết làm sao?”

Phượng Khê khẽ cong môi:

“Có thân phận hay không không quan trọng, cái quan trọng là lợi ích.

Nếu Ám Minh Chi Ngục biết chúng ta có thể lấy được Thời Toa thạch từ trong Hoạt Thiên Quật, chắc chắn sẽ không nỡ gi/ết muội với huynh. Đến lúc đó, chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn.

Nhưng cũng không cần quá bi quan. Nếu Nguyên Trọng thực sự phản bội, thì đã sớm có người tìm đến rồi.

Tạm thời đừng nói đến chuyện đó, cứ cẩn thận là hơn, tránh rơi vào nguy hiểm.”

Ưu điểm lớn nhất của Quân Văn chính là biết nghe lời, lập tức im lặng, cảnh giác quan sát bốn phía.

Ngoài dự đoán là, họ đi được mấy dặm đường mà không gặp phải một con khư thú nào.

Hai người chẳng những không thở phào nhẹ nhõm, mà ngược lại càng thêm cảnh giác.

Sự việc kỳ lạ chắc chắn có điều bất thường, không thể không đề phòng.

Lúc này, Quân Văn nghi hoặc hỏi:

“Tiểu muội, muội có để ý không, sao nơi này toàn là loại cỏ hình lá liễu, gần như chẳng thấy loại thực vật nào khác?”

Phượng Khê cũng sớm phát hiện, đang định ngắt một chiếc lá nuốt vào cho ngũ linh căn phân tích thử, thì đột biến xảy ra!

Đám cỏ ấy bỗng chốc khô héo.

Sắc mặt Phượng Khê trầm xuống:

“Chạy mau!”

Nàng cùng Quân Văn lập tức quay lại theo đường cũ với tốc độ nhanh nhất, nhưng phạm vi đám cỏ Liễu Diệp quá lớn, dù phản ứng kịp thời thì vẫn không thoát kịp.

Từ những cụm cỏ héo kia bất ngờ bò ra vô số côn trùng màu đỏ lửa, trên thân mọc đầy gai độc.

Không đợi Phượng Khê và Quân Văn nhìn rõ, vô số gai độc đã b.ắ.n thẳng về phía họ.

Tuy Phượng Khê không sợ trúng độc, nhưng bị gai độc đ.â.m vào thì vẫn rất đau đấy!

Cả hai vội vàng dựng lên kết giới linh khí, đồng thời múa kiếm cản độc châm bay tới.

Phiền hơn là đám côn trùng này không chỉ biết phóng gai độc, mà còn có giác hút sắc bén, không ngừng đ.â.m vào kết giới.

Thậm chí, nhiều con còn chui xuống đất, định đánh từ dưới lòng đất lên.

Phượng Khê thấy vậy, bất đắc dĩ lấy ra một chồng phù bạo liệt dày cộp, ném về phía đám côn trùng.

Thực ra nàng không hề muốn dùng phù triện, vì trong nhẫn trữ vật của nàng cũng không còn bao nhiêu. Dùng một lá là ít đi một lá.

Trước đó còn nghĩ mấy trăm bao phù là đủ, giờ xem ra phải chuẩn bị mấy ngàn bao mới yên tâm.

Lúc này, Mộc Kiếm nhịn không được chọt Tiểu Chim Béo bên cạnh:

“Ngươi nói xem, chủ nhân chúng ta có phải không biết đếm không? Mấy trăm bao phù còn chê ít?!”

Tiểu Chim Béo không đáp.

Ngươi theo nàng bao lâu rồi, chẳng lẽ còn không biết tính nàng ra sao à?

Nàng nói chuyện xưa nay vẫn là cái kiểu “nhiều bao nhiêu cũng thấy thiếu” đó!

Mộc Kiếm thấy Tiểu Chim Béo phớt lờ mình thì có hơi ngượng, bèn tức giận trút lên đám côn trùng, trong khoảnh khắc kiếm khí dài vọt lên hơn một trượng!

Đám côn trùng xung quanh bị cắt thành bụi mịn trong nháy mắt.

Phượng Khê: “…Ngươi bị bệnh à? Khi ta chưa lấy phù thì ngươi không chịu làm, đến lúc ta lấy phù ra thì ngươi lại hăng m/áu lên?”

Mộc Kiếm: “Chủ nhân, nói ra có khi ngươi không tin, chính ta cũng không biết khi nào mình mới bộc phát sức mạnh vượt cấp, tất cả đều nhờ vào… duyên phận!”

Phượng Khê: “…?”

Nhờ uy lực từ Mộc Kiếm và phù bạo liệt, đám côn trùng tạm thời rút lui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-628.html.]

Nhưng Phượng Khê và Quân Văn vẫn bị vây chặt ở giữa.

Phượng Khê dứt khoát rút ra cả một túi lớn phù bạo liệt, đe dọa:

“Ai biết điều thì tránh ra, không thì ta nổ banh xác các ngươi!”

Đám côn trùng lập tức náo loạn.

Ngay lúc Phượng Khê tưởng rằng chúng sẽ rút lui, thì chúng lại quay sang… cắn xé lẫn nhau!

Phượng Khê linh cảm có chuyện chẳng lành, lập tức ném phù bạo liệt về phía đống côn trùng. Quân Văn cũng làm theo.

Nhưng số lượng côn trùng quá đông, nổ bao nhiêu cũng không xuể!

Rất nhanh sau đó, mười mấy con cự trùng đỏ sậm xuất hiện trước mặt họ. Trên thân chúng mọc áo giáp dày, giác hút lóe sáng sắc lạnh.

Chưa dừng lại ở đó, chúng còn mọc thêm cánh, rồi đồng loạt phát động tấn công từ cả ba hướng: trên trời, mặt đất, dưới đất!

Phù triện ném ra hầu như không có tác dụng gì, ngược lại còn làm chậm phản ứng.

Hai người đành phải rút linh kiếm ra đối chiến trực diện.

Quân Văn liên tục biến hóa Huyễn Kiếm thế, còn Phượng Khê thay phiên sử dụng chiêu “Chữ Quỳ” và bàn tay nhỏ.

Tuy hiệu quả rõ rệt, nhưng phòng ngự bị phá chỉ là chuyện sớm muộn.

Phượng Khê thấy tình hình không ổn. Nàng tuy có nhiều Độc đan, nhưng không hiệu quả với loại độc trùng này.

Ngoài ra, nàng còn có ma phù, cấp bậc cao hơn linh phù rất nhiều, nhưng nếu không phải bất đắc dĩ thì tuyệt đối không dùng.

Dù sao cũng không rõ bên trong địa quật có gì, lỡ gây chuyện lại phiền.

Tuy nhiên, nếu không dùng được ma phù, thì… Heo Vàng có thể dùng!

Heo Vàng nghe lệnh triệu hoán, lập tức lao ra chiến đấu, chỉ là dáng vẻ có hơi lười nhác, hơi hời hợt.

Phượng Khê cắn răng:

“Diệt được một con, thưởng ngươi một viên thú hạch!”

Vừa dứt lời, Heo Vàng liền nhào tới một con cự trùng, cắn thẳng vào đầu!

Dù rụng mất một chiếc răng cửa to, nó vẫn kiên trì cắn phăng đầu đối thủ.

Sau đó lại không ngừng lao về phía con tiếp theo…

Mỗi khi gi/ết được một cự trùng, nó lại mất thêm một phần thân thể.

Cuối cùng chỉ còn lại một cái… đầu heo sứt mẻ.

Thế nhưng, mạng còn thì chiến còn, Heo Vàng kiên cường gi/ết sạch mười lăm con cự trùng.

Những con còn lại thì bị Phượng Khê và Quân Văn liên thủ tiêu diệt.

Sau trận chiến, Phượng Khê phát hiện bên trong xác đám cự trùng có thú hạch màu đỏ. Còn trong xác đám côn trùng nhỏ trước đó thì không có.

Nhưng đáng sợ hơn, từ xác lũ côn trùng nhỏ, lại mọc lên từng mầm cây xanh nhạt, đón gió mà sinh trưởng, chính là cỏ Liễu Diệp.

Xem ra hai loài này có mối quan hệ ký sinh lẫn nhau:

Côn trùng ch/ết thì cỏ mọc, cỏ ch/ết thì trùng sinh.

Phượng Khê vừa định nhét một cọng cỏ vào miệng để Ngũ linh căn phân tích, thì cả năm cái cẩu linh căn cùng nhau lắc đầu nguầy nguậy.

Phượng Khê: “…”

Giờ thì lại chê cái đồ chơi này kinh quá à? Hôm trước chia nhau ăn thú hạch, sao không thấy đứa nào kỹ tính như vậy hả?!

Thôi thì sau một hồi sờ soạng giao lưu dưới bụng, Phượng Khê cũng nắm được sơ sơ thông tin về cái cây này.

Thì ra thứ này gọi là Liễu Diệp thảo, là một nguyên liệu dùng để luyện Xá Miễn đan, thời gian sinh trưởng chỉ khoảng ba ngày.

Phượng Khê thở phào nhẹ nhõm. Nếu chỉ ba ngày là mọc lại được thì nàng có thể dắt “phạm nhân” đi xuyên qua chỗ này rồi.

Lúc này, cây Mộc Kiếm vốn hay thiếu não đột nhiên lên tiếng:

“Chủ nhân, chủ nhân, ta phát hiện ra một chuyện động trời nè!

Lần này bọn nó chưa cần nuốt đã phân tích được thông tin rồi nha! Thế tức là mấy lần trước toàn chọc ngươi chơi thôi đúng không?!

Rõ ràng không cần nuốt cũng biết, vậy ép ngươi nuốt để làm gì? Không phải đùa ngươi thì là cái gì?!”

Loading...