Toàn tông môn là chó liếm, chỉ có ta chó thiệt - Chương 651
Cập nhật lúc: 2025-06-16 02:41:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
651. Các huynh đệ, theo ta!
Tù nhân tầng bốn: Cái qu/ỷ gì thế này?!
Ai mà không thấy sốc cơ chứ?!
Nàng ta mới xoay người một cái đã gọi được cả đàn rắn ra hỗ trợ?!
Chẳng lẽ toàn bộ đều là linh sủng của nàng ta?!
Một người có thể ký khế ước với nhiều linh sủng như vậy à?!
Chưa kể, đám rắn kia ít nhất cũng là Hóa Thần trung kỳ, mà nàng ta… ngay cả Kim Đan còn chưa có, yếu như gà con, sao lại thu phục được?!
Còn nữa, bọn họ chưa từng thấy loại rắn đó bao giờ…
Dù trong lòng kinh hoảng đến muốn chạy mất dép, bọn họ vẫn ngoan ngoãn đi đến gần Phượng Khê.
Không phải vì họ trung thành gì cho cam, mà là sợ nàng ta lỡ không vui, sai đám rắn quay sang xử lý họ thì xong đời!
Phượng Khê cười tít mắt:
"Dù gì cũng rảnh, thôi thì giới thiệu nhau tí cho đỡ ngại. Nhỡ đâu sau này gọi tên không khớp thì kỳ lắm."
Các tù nhân: Bên kia đánh nhau muốn sập trời, ngươi lại ở đây chơi trò xã giao?!
Nhưng cũng không ai dám phản đối, đành ngoan ngoãn khai tên từng người.
Phượng Khê gật gù nghe xong:
"Ta biết, ta cứu mạng các ngươi, có ra yêu cầu gì cũng chẳng quá đáng. Nhưng mà, ta vốn không thích ép buộc ai cả.
Giờ cho các ngươi thêm một cơ hội: muốn đi theo ta, hay không?"
Các tù nhân: …
Ngươi nói mấy lời này… có thể đừng để tọa kỵ của ngươi vừa nói vừa… xì điện được không?!
Nếu không phải bọn ta đứng xa, e là bị điện giật đến co giật mất rồi!
Bất kể trong lòng có bao nhiêu uất ức, mặt ai nấy đều giả vờ cung kính:
"Về sau nghe lời Cố Thanh Lan, chỉ theo lệnh nàng!"
Phượng Khê thở dài một tiếng:
"Ta biết các ngươi chưa phục. Dù sao tu vi của ta còn kém các ngươi, lại còn có hơi lợi dụng lúc các ngươi hoạn nạn… Nhưng ta làm thế, cũng là vì tốt cho các ngươi!
Vừa rồi ta quan sát rất kỹ, suốt thời gian qua các ngươi mới gom được có ba hạch thú màu tím, muốn hoàn thành nhiệm vụ… khó như hái sao trên trời!
Nhưng nếu đi theo ta thì lại khác. Các ngươi cũng thấy bản lĩnh của ta rồi, hoàn thành nhiệm vụ chẳng khác gì ăn bữa sáng!
Huống chi ta tập hợp các ngươi không phải để ra oai, mà là để cùng nhau làm chuyện lớn! Nếu thành công, không chừng các ngươi có thể giành lại tự do..."
Có kẻ nhịn không được hỏi:
"Chuyện lớn gì?"
Phượng Khê thản nhiên đáp:
"Thu thập nguyên liệu luyện Xá Miễn Đan."
Ai nấy sửng sốt:
"Thu thập nguyên liệu luyện Xá Miễn Đan?! Nhóm ngươi có người biết luyện Xá Miễn Đan?"
Phượng Khê gật đầu tỉnh bơ:
"Ừ, người đó chính là ta."
Tù nhân: …
Phản ứng đầu tiên là: Nàng ta nói xạo!
Một đứa còn chưa lên Kim Đan mà dám nói biết luyện Xá Miễn Đan?!
Đừng đùa!
Bọn họ không thiếu Luyện Đan Sư, đương nhiên biết Xá Miễn Đan khó luyện cỡ nào!
Nhưng nhìn lại đám rắn, rồi lại nhìn bốn con Tri Chu Khư Thú vẫn đang mở tiệc xa xa, tất cả đều im bặt.
Tên to cao ôm quyền nói:
"Ngươi muốn giúp chúng ta, ý tốt này chúng ta hiểu. Nhưng làm sao ngươi biết dưới đất có nguyên liệu luyện Xá Miễn Đan? Nhỡ thu thập không đủ thì chẳng phải công cốc sao?"
Phượng Khê gật đầu:
"Ngươi hỏi đúng vấn đề rồi. Tuy ta đã gom được vài nguyên liệu rồi, nhưng cũng không dám chắc sẽ thu đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/toan-tong-mon-la-cho-liem-chi-co-ta-cho-thiet/chuong-651.html.]
Thu đủ thì tốt, mà không đủ cũng không sao, ít nhất trong quá trình này, chúng ta có thể kết thành đồng minh.
Đợi thời cơ tới, chưa biết chừng còn có thể cùng nhà ngục ‘vật tay’ một trận. Dù sao còn hơn ngồi chờ ch/ết.
Nói hơi khó nghe, nếu không có ta ra tay, giờ các ngươi đã thành cá khô cả rồi. Khoảng thời gian còn lại đều là nhặt được, tại sao không đánh cược một phen?"
Tên to cao lại gật đầu:
"Ngươi nói có lý. Từ nay về sau, chúng ta nghe theo ngươi phân phó!"
Các tù nhân còn lại cũng lần lượt ôm quyền tỏ lòng trung thành.
Phượng Khê nhìn ra được, tên to cao này rất có uy tín trong nhóm tù nhân tầng bốn, điểm này vừa tốt, vừa nguy hiểm.
Tốt là dễ quản.
Nguy hiểm là nếu hắn phản bội, những người khác có khi cũng theo luôn.
Nàng hoàn toàn có thể để hắn uống độc dược như Nguyên Trọng, nhưng cuối cùng lại không làm vậy.
Có người thích hợp dùng độc uy hiếp.
Còn có người thì lấy lòng là thượng sách.
Thời gian còn dài, từ từ mà chơi.
Phượng Khê liếc canh giờ, gọi với về phía đàn Hải Xà xa xa:
"Xong chưa đấy?"
Đám Hải Xà gom nốt phần thịt cá mập còn lại vào không gian trữ vật, rồi giao mười viên hạch thú màu tím cho nàng.
Phượng Khê khen ngợi bọn chúng vài câu, thu hết vào túi ma thú, sau đó vung móng vuốt nhỏ:
"Các huynh đệ, theo ta!"
Tên to cao và đồng bọn: “...”
Phía bờ hồ, đám râu quai nón đang lo lắng dòm xuống:
Đại ca đi lâu như vậy sao còn chưa lên?
Nếu không tận mắt thấy đám Tri Chu Khư Thú bình an vô sự, họ suýt đã tưởng đại ca gặp chuyện.
Đúng lúc ấy, mặt hồ nổi lên một cái đầu quen thuộc.
Nhìn thấy khuôn mặt bị hủy dung kia, đám tù nhân đồng loạt thở phào:
"Đại ca không sao, đại ca trở về rồi!"
Nhưng rồi… từng người từng người khác cũng nổi lên khỏi mặt nước, toàn là tù nhân tầng bốn!
Đám râu quai nón bắt đầu hoang mang:
Làm sao đại ca lại đi cùng tù nhân tầng bốn?!
Chẳng lẽ bị bắt làm con tin?!
Trong lúc bọn họ còn tưởng tượng đủ kiểu kịch bản đẫm má/u, Phượng Khê đã lên bờ, còn cười tươi vẫy tay:
"Lại đây nào! Giới thiệu với các ngươi đám đàn em mới của ta!"
Đám người râu quai nón: …
Ý của đại ca là… nàng đi một vòng dưới nước, thu phục luôn đám tù tầng bốn?!
Nhanh vậy sao?!
Mà nhìn dáng vẻ đám tên to cao khoanh tay đứng sau lưng Phượng Khê, không dám hé nửa lời, thì khả năng là thật rồi.
Quả không hổ danh là đại ca của chúng ta!
Ngầu lòi! Uy vũ! Tuyệt đỉnh bá khí!
Tù nhân tầng bốn ban đầu không quá kinh ngạc khi thấy đám tầng hai và ba, dù gì Phượng Khê cũng từng nói mình là bá chủ của cả hai tầng đó.
Nhưng khi nhìn thấy bốn con Tri Chu Khư Thú và đàn rắn thì… đúng là sốc thật!
Mặc dù mấy con khư thú kia chỉ là loại hạch thú màu đỏ, nhưng có thể thu phục được bọn chúng đã đủ khiến người ta kinh hoảng!
Điều làm họ choáng nhất chính là… Mật Hoan Khư Thú.
Ban đầu tưởng là đống cỏ dại, còn thắc mắc sao phải mang theo cả bó cỏ to như vậy, mãi đến khi nhìn kỹ bên trong mới thấy:
Cái qu/ỷ gì thế kia?!
Đám râu quai nón nhìn thấy vẻ mặt sốc tận óc của nhóm tên to cao thì bỗng dâng trào cảm giác ưu việt:
Ha! Nhìn cái mặt mấy người kìa, đúng là quê mùa chưa từng thấy gì trên đời!
Bọn ta thì khác nhé, đã là đàn em thành thục của đại ca rồi, trời sập cũng không chớp mắt!